Chính trị, cách mạng, đổ máu, mại dâm, tự sát, nữ quyền (trước cả khi
được định nghĩa như thế): phim Trung Quốc thập kỷ 20 và 30 tiến bộ và
gây sốc theo những cách còn gây tranh cãi tới ngày nay. Hãy tự xem nhé.
Khi phim ảnh cập bến Trung Quốc cuối những năm 1890, ngành phim do người
nước ngoài thống trị. Các rạp phim đa phần có chủ không phải người
Trung Quốc, và các phim được chiếu là của phương Tây. Một số công ty do
người Hoa làm chủ bắt đầu xuất hiện trong những năm 1910, nhưng phải đến
1920 các nhà làm phim bản địa mới bắt đầu thấy thành công. Dù chịu ảnh
hưởng từ phương Tây, các nhà làm phim đã vận dụng văn hóa quê hương, làm
phim hài, chuyển thể văn học, võ hiệp, và cả phim chính kịch về những
vụ án mạng có thật.
Cảnh phim Little Toys (1933)
|
Đến những năm 1930, ngành điện ảnh Trung Quốc bước vào một thời hoàng
kim, lấy cảm hứng từ lý tưởng và chính trị của Phong trào Ngũ Tứ. Trung
tâm sáng tạo là Thượng Hải, nơi có ba công ty sản xuất lớn nhất mọi
thời đại: Liên Hoa, Minh Tinh, và Thiên Nhất. Thú vị là, trong khi điện
ảnh Mỹ hăm hở nhày vào phim có tiếng nói, các nhà làm phim Trung Quốc —
vì lý do tài chính và kỹ thuật — tiếp tục thử nghiệm với phim câm trong
thời gian đó.
Dĩ nhiên, không thời đại hoàng kim nào kéo dài mãi,
và thời kỳ này ngừng lại với Chiến tranh Trung Nhật (1937-1945), chứng
kiến điện ảnh Trung Quốc bị hủy diệt theo đúng nghĩa đen. Không may,
cũng như phim câm của các nước khác, đa phần phim câm Trung Quốc đã bị
phá hủy hoặc mất. Tuy nhiên, sau đây là năm phim quan trọng vẫn có thể
xem được ngày nay thông qua hệ thống băng đĩa hoặc xem trực tuyến.
1. Laborer’s Love (tạm dịch: Tình yêu của người thợ) (1922)
Đạo diễn: Trương Thạch Xuyên
Trương Thạch Xuyên, một đạo diễn Trung Quốc quan trọng trong thời kỳ
đầu, vào ngành điện ảnh từ công việc cho Asia Film Company do Mỹ sở hữu
trong những năm 1910. Cùng với người cộng sự Trịnh Chánh Thu, họ được
coi là cha đẻ đã đặt nền móng cho điện ảnh Trung Quốc. Họ hợp tác làm
phim
The Difficult Couple (1913), một phim ngắn giờ đã thất lạc, về một cuộc hôn nhân được sắp đặt, là phim truyện Hoa ngữ đầu tiên.
Đầu
những năm 20, Trương và Trịnh trở thành hai nhà sáng lập của Công ty
Điện ảnh Minh Tinh, một trong những công ty dẫn đầu ngành phim câm Trung
Quốc. Ban đầu, Minh Tinh có khởi sự trắc trở, và ba phim đầu tiên không
tạo được hiệu ứng gì. Chúng đều là những phim ngắn hài khoa trương kiểu
Mỹ, và chỉ có bộ phim thứ hai,
Laborer’s Love (1922), còn lưu giữ được.
Dù sự đón nhận thời đó khá dửng dung,
Laborer’s Love
thật ra là một bộ phim khá vui. Phim kể về một thợ mộc tên Trịnh, không
có công ăn việc làm quay sang bán hoa quả kiếm sống. Khi Trịnh muốn
cưới con gái một bác sĩ đang gặp khó khăn, ông bác sĩ chỉ chấp nhận gả
con gái nếu Trịnh có thể cải thiện việc làm ăn của ông. Giải pháp của
Trịnh? Đả thương nhiều người nhất có thể. Một câu chuyện hài hước và đơn
giản, và vì nó là bộ phim xưa nhất còn sót lại của Trung Quốc,
Laborer’s Love có thể được coi là một tài liệu lịch sử thú vị nữa.
Xem ở đâu: Có nhiều bản trên
YouTube, nhưng tác giả đề nghị bản này.
2. Little Toys (tạm dịch: Đồ chơi nhỏ) (1933)
Đạo diễn: Tôn Du
Sau một thập kỷ nắm vững căn bản, các nhà làm phim Trung Quốc đã làm một
số tuyệt tác tinh túy trong những năm 1930. Các loại hình sân khấu của
Trung Quốc và Hollywood vẫn là một ảnh hưởng lớn lên phim thời kỳ này,
nhưng Phong trào Ngũ Tứ trước đó, cùng sự căng thẳng với Nhật Bản ở
Trung Quốc, cũng định hình bối cảnh. Một số nhà làm phim đưa các chủ đề
cánh tả vào tác phẩm, phê phán chủ nghĩa đế quốc và chủ nghĩa truyền
thống và tập trung vào mô tả hiện thực của dân thường, như nông dân và
những người nghèo ở đô thị.
Công ty Điện ảnh Liên Hoa, do Lưu
Minh Hựu người Hồng Kông sáng lập vào năm 1930, tiên phong cho phong
cách phản ánh xã hội mới này. Ở thời khi phim nước ngoài đang ngập tràn
thị trường Trung Quốc, Liên Hoa được thành lập để cạnh tranh với những
phim hay nhất của Hollywood, và trong quá trình này sản xuất ra những
diễn viên, đạo diễn và biên kịch xuất sắc. Ví dụ,
Little Toys
của hãng là một màn trình diễn tuyệt vời của hai nữ diễn viên huyền
thoại thời đó: Lê Lị Lị và Nguyễn Linh Ngọc. Lê Lị Lị, một vũ nữ và ca
sĩ, thường vào vai những cô gái làng quê năng động, xinh đẹp. Bạn diễn
Nguyễn Linh Ngọc có lẽ là nữ diễn viên Trung Quốc nổi danh nhất thế hệ
cô; cô đã đóng chính trong nhiều phim kinh điển, và cuộc đời bi kịch của
cô là chủ đề của bộ phim Hồng Kông được khen ngợi
Centre Stage.
Trong
Little Toys,
Nguyễn Linh Ngọc vào vai một người mẹ tên Chị Diệp, và Lê Lị Lị vào vai
con gái cô, Châu Nhi. (Khá hài hước là ngoài đời, Nguyễn Linh Ngọc kém
Lê Lị Lị 5 tuổi.) Làng của họ nổi tiếng làm đồ chơi, và Chị Diệp là
người làm đồ chơi được kính mến nhất làng. Nghe thì trong sáng, nhưng
Little Toys
dần đẩy Chị Diệp qua địa ngục, hủy hoại ngôi làng và chia rẽ gia đình
cô. (Và đó chỉ là hồi một!) Kết phim, Chị Diệp rách rưới, khẩn nài người
dân xung quanh rằng Trung Quốc phải đánh trả Nhật Bản. Một bộ phim làm
tan nát cõi lòng, và đạo diễn Tôn Du sau này sẽ thể hiện lại thông điệp
phản đối chủ nghĩa thực dân trong the
Big Road (1934) tuyệt vời không kém, một bộ phim về sáu người yêu nước xây dựng một con đường cho quân đội Trung Quốc.
Xem ở đâu: Không may,
Little Toys không dễ tìm thấy trên các trang mạng nói tiếng Anh. Tuy nhiên, bản phim trên
Tencent Video có phần chạy chữ bằng tiếng Anh.
3. Spring Silkworms (tạm dịch: Tằm xuân) (1933)
Đạo diễn: Trình Bộ Cao
Dù có rất nhiều nữ diễn viên trong thời kỳ phim câm ở Trung Quốc, có rất
ít biên kịch nữ. Ngải Hà, nữ diễn viên kiêm biên kịch, là một ngoại lệ
hiếm hoi. Sinh ra trong một gia đình trung lưu, được học đại học, Ngải
Hà tiến vào ngành điện ảnh ở Thượng Hải sau khi cha mẹ cố ép cô vào một
cuộc hôn nhân sắp đặt. Ngải Hà coi mình là một người phụ nữ hiện đại,
độc lập, và tiểu thuyết
A Woman of Today của cô đề cao các giá
trị đó. Năm 1933, Ngải Hà chuyển thể và đóng vai chính trong bộ phim dựa
trên tác phẩm của mình, dù nó không được lưu lại tới ngày nay.
Spring Silkworms
– chuyển thể từ tiểu thuyết ngắn của nhà văn nổi tiếng Mao Thuẫn –
không do Ngải Hà viết, nhưng có cô đóng trong phim. Được quay theo phong
cách giống tài liệu thú vị,
Spring Silkworms là câu chuyện về
một nông dân làm lụa nghèo tên là Thông Bảo, sống ở tỉnh Chiết Giang.
Thông Bảo và gia đình làm việc chăm chỉ, nhưng họ luôn bị phá hoại, đôi
lúc vì những thế lực không thể kiểm soát – như trận chiến giữa các lãnh
chúa khiến chợ đóng cửa – và những thứ tầm thường khác, như một người
phụ nữ (do Ngải Hà đóng) ném tằm của gia đình họ xuống sông. Xét toàn
thể, bộ phim là một lời phê phán chủ nghĩa thực dân về mặt đa dạng kinh
tế, cho thấy những hàng hóa nước ngoài rẻ tiền đầy rẫy chợ Trung Quốc
thời đó khiến người lao động trong nước chịu thiệt.
Buồn thay Ngải Hà không sống lâu sau khi Spring Silkworms ra mắt. Bộ phim chuyển thể
A Woman of Today
được phát hành cùng năm đó, bị chỉ trích nặng nề vì chủ đề tân tiến. Sự
phê phán thực sự tàn bạo khiến Ngải Hà – vào tháng 2 năm 1934, khi mới
21 tuổi, tự sát bằng cách nuốt sống thuốc phiện.
Xem ở đâu:
Spring Silkworms khá khó tìm, tuy nhiên có một bản phim trên
Youku và YouTube.
4. The Goddess (tạm dịch: Thần nữ) (1934)
Đạo diễn: Ngô Vĩnh Cương
Trong những năm 1920, khi còn là một thanh niên trẻ đi lại giữa việc học
ở trường mỹ thuật và công việc thiết kế mỹ thuật, Ngô Vĩnh Cương đều
đặn thấy các cô gái mại dâm trên đường phố Thượng Hải. Ngô Vĩnh Cương
cảm thấy buồn khi không thể giúp những người phụ nữ này, nhưng muốn làm
một bức tranh sơn dầu để nói về vấn đề đó. Ông chưa bao giờ có cơ hội vẽ
bức tranh ấy, nhưng phim đầu tay ấn tượng của ông trên cương vị đạo
diễn,
The Goddess, là đóng góp của ông cho cuộc trò chuyện tầm quốc gia này.
The Goddess
có Nguyễn Linh Ngọc đóng chính trong vai một người phụ nữ vô danh cố
gắng nuôi đứa con trai nhỏ. Cô làm tất cả mọi thứ cho con trai, và để
kiếm sống, làm gái bán dâm ở Thượng Hải. Một ngày, trong một lần cảnh
sát vây ráp, người mẹ trốn trong nhà một con bạc. Anh ta yêu cầu người
mẹ trở thành tài sản của mình, bản thân trở thành kẻ dắt mối và lấy tiền
của cô. Hy vọng con trai mình có thể có cuộc sống tốt đẹp, người mẹ để
dành tiền cho con cô đi học. Chẳng mấy chốc, cha mẹ của bạn học cậu bé
biết về nghề nghiệp của người mẹ, và trường học bị ép phải đình chỉ cậu
bé.
Không còn cách nào, người mẹ lên kế hoạch rời khỏi Thượng Hải
với con trai, nhưng mọi thứ tệ hơn khi kẻ dắt mối trộm tiền tiết kiệm
của cô. Dù
The Goddess được làm hơn 80 năm trước, cách thể hiện
nghề mại dâm của bộ phim không hề cổ hủ hay vô cảm. Thực tế, một học
giả điện ảnh danh tiếng, Tony Rayns, đã viết về
The Goddess là
bộ phim đầu tiên được sản xuất “ở bất cứ đâu trên thế giới nói về nghề
mại dâm mà không đánh đồng nó với sự suy đồi đạo đức.” Nhân vật của
Nguyễn Linh Ngọc là một người phụ nữ mạnh mẽ, đầy cảm thông, và diễn
xuất của cô gây ám ảnh tới mức đáng tiếc khi
The Goddess không được biết đến nhiều hơn ngoài phạm vi Trung Quốc.
Xem ở đâu: May mắn là
The Goddess có thể được xem trên
YouTube, tải từ
Archive.org, hoặc mua DVD trên Amazon.
5. New Women (tạm dịch: Người phụ nữ mới) (1935)
Đạo diễn: Thái Sở Sinh
Có lẽ là bộ phim gây tranh cãi nhất trong danh sách này, dựa trên các sự kiện theo sau nó,
New Women
lấy cảm hứng từ cuộc đời và cái chết của Ngải Hà. Trong phim, Nguyễn
Linh Ngọc vào vai một giáo viên dạy nhạc người Thượng Hải tên Vi Minh.
Vi Minh muốn thành một tác giả, và khi một cuốn sách của cô được chấp
nhận xuất bản, tưởng như giấc mơ của cô sắp thành sự thật. Nhưng khi Vi
Minh từ chối lời tán tỉnh của gã tiến sĩ họ Vương, một thành viên quyền
lực của hội đồng trường địa phương, mọi thứ trượt dốc từ đó.
Dùng
sức ảnh hưởng của mình, tiến sĩ Vương tìm cách sa thải Vi Minh ra khỏi
công việc giảng dạy. Vi Minh tìm đến nhà xuất bản của cô, rồi một nhà
báo, nhưng từ chối họ sau khi họ ve vãn cô. Với tiền phải trả, và một cô
con gái đau ốm, Vi Minh không có lựa chọn đành phải bán thân. Không
tiết lộ nhiều nhưng nhân vật của Nguyễn Linh Ngọc đối mặt với kết thúc u
ám hơn cả trong
The Goddess, dồn Vi Minh tới đường tự vẫn.
Khi chiếu tại rạp phim,
New Women
bị báo chí lên án vì cách thể hiện thấp hèn về các nhà báo và cách xử
lý nhân vật chính của phim, một người phụ nữ hiện đại gặp một cái kết
kinh khủng. Dần dà, sự phản đối tệ tới mức công ty sản xuất bộ phim
(Liên Hoa) phải đưa ra một lời xin lỗi trịnh trọng. Cùng thời điểm đó,
trong khi Nguyễn Linh Ngọc bị chê trách cho vai Vi Minh, các nhà báo
lùng sục đời tư của cô, viết những bài giật gận về các vụ kiện – do hai
người tình khác nhau đâm đơn – lên án cô ngoại tình và trộm cắp.
Ngày 8 tháng 3 năm 1935, Nguyễn Linh Ngọc được tìm thấy đã chết. Kỳ quái là, y như nhân vật cô đóng trong
New Women,
Nguyễn Linh Ngọc cũng kết liễu đời mình bằng việc uống thuốc ngủ quá
liều. Nỗi buồn của cả nước khi mất đi ngôi sao lớn nhất là quá lớn; hơn
100.000 người đến lễ tang của Nguyễn Linh Ngọc, được tổ chức ở Thượng
Hải. Lễ đưa tang kéo dài hơn ba dặm, và ba người hâm mộ suy sụp cũng tự
tử theo. Lễ từ biệt Nguyễn Linh Ngọc, như
The New York Times miêu tả, “Lễ tang hoành tráng nhất thế kỷ.”
Xem ở đâu:
The Internet Archive có một bản
New Women, và cũng có đĩa trên
Amazon. Cả hai bản đều có chạy chữ tiếng Trung.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: SupChina