Bạn có từng nghe nói chưa? Đi xem phim là một nỗi đau. Các rạp chiếu
phim không còn quan tâm nữa, để bọn trẻ mới lớn thiếu kinh nghiệm điều
khiển máy chiếu và cho khách sử dụng điện thoại trong lúc xem phim.
Mọi người khác thì nhai rạo rạo và cắn rôm rốp quá lớn hoặc nói chuyện,
không thì bị mất tập trung và bất lịch sự. Sao vậy, họ nghĩ họ đang ở
trong phòng khách nhà họ à?
Tất cả điều này là tin cũ, cả thập kỷ rồi. Nhưng có sẽ tệ hơn nữa không?
Và có phải ‘fan’ đang ngày càng ít muốn đi xem phim không? Như Box
Office Mojo đã hiển thị, Slash Film và các đơn vị truyền thông khác chỉ
ra, doanh số vé bán năm 2017 là thấp nhất trong vòng 25 năm qua ở Mỹ. Tất
nhiên, chẳng ăn thua gì khi lượt người xem còn tăng nhẹ so với những năm
trước 1992, với doanh số nói chung đã bão hòa từ những năm 1960.
Bất
cứ lúc nào những tin tức hay nhận định như thế này xuất hiện, người yêu
phim thực thụ cũng lại đưa ra những than phiền và những đề xuất lần nào
cũng y như lần nấy về các vấn đề đã được công nhận mãi đi rồi. Lỗi tại
chủ rạp tính phí quá nhiều và không giám sát khán phòng tốt hơn. Lỗi tại
Hollywood không cung cấp phim hay hơn và về cơ bản chèn ép ăn chia
có lợi cho các hãng phim nhiều hơn nhà rạp.
Và tất cả những người khác xung quanh chúng ta. Những kẻ vi phạm tác
quyền, những tay keo kiết, người già thích tán gẫu, thế hệ thiên niên kỷ
suốt ngày nhắn tin, những người đưa tiếng ồn ào và/hoặc thức ăn bên
ngoài dậy mùi vào rạp, quý cô cứ phân vân lưỡng lự ở quầy bán thức ăn
vặt hoặc quầy bán vé làm ứ cả hàng người, cặp vợ chồng dắt theo con nhỏ
và tay bế tay bồng bé sơ sinh đi xem phim kinh dị loại R…
Vâng,
là tất cả chúng ta. Là họ, là bạn, và cả người viết bài này. Bao năm nay
tất cả chúng ta đều góp phần tạo nên bấy nhiêu vấn đề, và mặc dù chẳng
bao giờ có thể trở nên hoàn hảo trở lại — thực ra là chưa bao giờ hoàn
hảo, nếu bạn muốn quay ngược thời gian và tự mình xem xét — có những
chuyện tất cả chúng ta có thể làm để góp phần cải thiện trải nghiệm đi
xem phim.
Sau đây là một vài đề xuất:
1. Mua combo của nhà rạpHãy lấy ý tưởng dễ gây tranh cãi
nhất. Rạp chiếu phim không hẳn kinh doanh việc chiếu phim, không vậy
nữa. Họ bán thức ăn. Họ kiếm tiền từ việc bán giá cao bỏng ngô, nước
ngọt có gas, và kẹo, hoặc phổ biến hơn bây giờ về cơ bản họ là một nhà
hàng cũng có chiếu phim. Nếu bạn muốn ủng hộ rạp chiếu bóng, bạn phải
mua đồ của họ. Nếu không, họ sẽ tiếp tục tăng giá vé và thức ăn để bù
vào.
2. Đừng mang thức ăn bên ngoài vàoNếu bạn
không thích thức ăn mà rạp chiếu cung cấp, vậy thì đừng mua. Nhưng đừng
mang thức ăn và đồ uống bên ngoài vào. Đừng làm điều đó bởi vì bạn thích
thức ăn khác, đừng làm vì mua kẹo ở tiệm thuốc thì rẻ hơn, đừng làm
điều đó vì bất kỳ lý do nào khác ngoài cần thuốc chính hãng. Bạn đang
góp phần vào vấn đề với các rạp chiếu phim không kiếm được tiền từ việc
bán thức ăn của họ và cần tăng giá vé để bù đắp. Bạn đâu có mang thức ăn
vặt đến nhà hàng, nên cũng đừng làm vậy ở rạp. Nếu bạn cần có cái gì
cho vào miệng nhai, hãy mang theo biđông nước. Không thứ gì khác là
chính đáng hay công bằng.
3. Dọn rác của mìnhChính xác từ khi nào đã thành thói
quen cho người xem phim cứ việc vứt rác lên sàn và bỏ mặc đó khi rời
khỏi khán phòng? Một thời gian dài trước đây, và vì lý do nào đó mọi
người đều nghĩ ai cũng làm vậy mà. Không buồn quan tâm thông điệp
được hiển thị trước buổi chiếu luôn bảo bạn tự dọn rác của mình. Chúng
ta biết “người dẫn vào chỗ” sẽ đến sau đó với chổi và thùng rác, thế nên
dường như người ta đã dự kiến là chúng ta sẽ bỏ lại túi bỏng ngô và đủ
thứ bao bì chứa thức ăn lậu ở chỗ ngồi của mình. Đoán xem? Các rạp chiếu
phim phải chi thêm tiền trả cho đội ngũ làm vệ sinh nhanh chóng thu dọn
tất cả rác rưởi của bạn trước khi đến suất tiếp theo. Tiền đó phải đến
từ đâu chứ.
4. Làm cho nhà rạp nhận thức mối quan tâm của bạnMột
điều người viết học được khi làm quản lý rạp chiếu phim là khiếu nại
chủ yếu đến từ một loại người đi xem phim thích phàn nàn (và hầu hết
đồng nghiệp của người viết có khuynh hướng bị họ làm khó chứ không phải
là phản hồi), nhưng hàng tỉ vấn đề mà người viết tự nhận ra không do
khiếu nại trực tiếp. Một số vấn đề lớn như phim chiếu hơi bị lệch
khung hoặc nhầm ống kính hoặc bản phim bị trầy xước. Người viết nhận ra
rằng phải có rất nhiều người không hài lòng trong im lặng, hoặc chỉ thừa
nhận trải nghiệm tồi tệ hoặc có thể không bao giờ quay lại.
Đừng là một trong những người đưa đến thất bại của một ngành công
nghiệp đầy vấn đề và phàn nàn trên Twitter và tiếp tục ở nhà nhiều hơn.
Hãy nỗ lực đưa vấn đề cho người quản lý và chủ rạp chiếu quan tâm. Không
phải nhân viên làm việc bán thời gian mùa hè gần nhất mà là những người
thực sự quan tâm, hoặc nên quan tâm, về công việc kinh doanh của họ.
Nhờ người khác cùng tham gia với bạn trong việc cung cấp cho doanh
nghiệp phản hồi mà họ cần để họ đừng duy trì mọi chuyện ở mức tối thiểu hay tệ hơn.
Và
phàn nàn sao bằng đề xuất. Một số điều để nói với các quản lý cấp cao và
các chủ rạp chiếu ở địa phương bạn bao gồm: các vấn đề về âm thanh hoặc
hình ảnh của một bộ phim; các vấn đề với khách khác, đề nghị nhân viên
nhà rạp trực khán phòng để giám sát những người nói chuyện, nhắn tin,
quay trộm, v.v... (ít nhất nhà rạp nên kiểm tra mỗi suất chiếu một lần
để phát hiện vấn đề nổi bật, nhưng ngay cả vậy họ cũng không thực hiện được
nữa); và bất kỳ sự không hài lòng nào về combo đồ ăn đồ uống, liệu bỏng
ngô có quá mặn hoặc quá vụn không hay là nước ngọt có gas nhạt
toẹt.
5. Hãy động viên hơnNếu chuyện gì cũng khiếu nại, thì
thật sự chúng ta đã quá chằm hăm vào những thứ tồi tệ về việc đi xem
phim và làm chi phối trải nghiệm của chúng ta (đúng là ta phải khó chịu
hay bị phân tâm vì bao nhiêu điều nhỏ nhặt mà mọi người đang làm xung quanh
chúng ta trong rạp, nhưng không phải lúc nào cũng vậy). Chúng ta không
chỉ trở nên ích kỷ và bất lịch sự hơn, chúng ta còn trở nên tiêu cực
hơn. Ví dụ, chúng ta có nhiều khả năng đăng lên Yelp về trải nghiệm xấu
hơn là trải nghiệm tốt.
Vì vậy, đừng có lúc nào cũng phàn nàn về
trải nghiệm xem phim. Hãy nêu ra, ngay cả với chính chúng ta, khi
mọi thứ tuyệt vời. Nhưng có thể nói với bạn bè, và nói với các doanh
nghiệp chuyện gì họ đang làm tốt khi họ đang làm điều gì đó tốt. Đặc
biệt là bên cạnh khiếu nại hoặc nêu vấn đề, bởi vì điều đó cho thấy bạn
có nỗ lực và quan tâm và muốn họ cũng vậy. Nếu rạp chiếu được động viên
bằng những việc họ làm đúng, họ sẽ được khích lệ để làm tốt hơn với
những việc họ đã làm sai.
Tất cả chúng ta là thành phần của giải pháp…
Hãy nhớ rằng: như bất kỳ doanh nghiệp địa phương nào, rạp chiếu phim, dù
thuộc chuỗi rạp hay không, là một phần trong cộng đồng của bạn. Không
chuyện nào trong số những chuyện này được khắc phục nhờ một mình bạn, mà
tất cả là một phần kết quả do vai trò của bạn, dù tích cực hay tiêu
cực hay không quan tâm. Đúng là rạp chiếu bóng sẽ không bắt đầu giảm giá
vé nếu mọi người đều mua bỏng ngô trở lại. Và hầu hết các chuỗi rạp
chắc chẳng quan tâm đến bất cứ điều gì chúng ta làm để tìm cách giúp họ
cố gắng giúp đỡ tất cả chúng ta. Tuy nhiên, tất cả chúng ta có thể là ví
dụ tốt hơn, và đừng đầu hàng ngay lúc này.
Dịch: © Yên Khuê @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Film School Rejects