Thay vì tập trung vào thương hiệu đã được nhận diện, có lẽ các hãng phim 
nên khai thác những tài sản đã có những câu chuyện hấp dẫn sẵn trong đó.
        
            
  
Một lịch sử trò cười của những anh chàng như 
Super Mario Bros và 
Doom, thể loại phim chuyển thể từ trò chơi đã tì tì cho ra một thứ hoàn toàn có thể chấp nhận được trong 
Tomb Raider.
 Bộ phim mới tuyên bố sự xuất hiện của một người hùng hành động đáng tin
 cậy trong nữ diễn viên thắng giải Oscar Alicia Vikander, và điều quan 
trọng là không có cái trớ trêu kiểu coi-vậy-mà-lại-hay cho phép người ta
 thưởng thức một thứ giống trò chơi 
Mortal Kombat (trò này vốn 
dĩ chỉ thú vị hơn khi hiệu ứng của nó trở nên lọc lõi). Bộ phim chuyển 
động theo tốc độ được tính toán có lợi, nhanh chóng thu hút người xem 
đứng về phía nhân vật chính đáng yêu trước khi chúi nhủi vào một chuỗi 
các cuộc rượt đuổi, chiến đấu và những pha nguy hiểm. Tất cả đều hiệu 
quả, đến một mức nào đó.
Nhưng tại sao lại có một 
Tomb Raider thứ ba?
Các
 phim của Angelina Jolie cường điệu, dầy những màn trình diễn chỉ nhằm 
mãn nhãn đàn ông, hài hước khó chịu và nhạc techno mới nhất đệm cho mỗi 
cảnh hành động náo loạn. Dẫu vậy, những bộ phim này đã cắm vào ý thức 
tập thể của chúng ta nhờ thành công của Jolie và cái tên Lara Croft đã 
được nhận diện. Các trailer cho bộ phim năm 2018 lợi dụng cái tên đã 
được nhận diện này trong phông chữ tự hào đầy màn hình, tuyên bố: 
“ALICIA VIKANDER LÀ LARA CROFT.”

  
  
Một số cảnh hấp dẫn nhất của bộ phim mới trực tiếp vay mượn từ bản khởi 
động lại trò chơi điện tử cùng tên năm 2013 mà cuối cùng đã cho Lara 
Croft mặc quần. Có một cảnh trong đó người hùng của chúng ta thoát ra 
khỏi chiếc máy bay cũ sắp đổ nào xuống thác nước bằng cách sử dụng một 
trong những dù còn lại. Giống như rất nhiều phim chuyển thể trò chơi 
video kinh phí lớn, 
Tomb Raider 2018 có đầy cảnh đem lại những 
thứ mà người mua phim bắp rang muốn, giải thích cho sức hấp dẫn của nó. 
Nhưng cái thiếu, trở nên rất rõ ràng trong bộ phim chuyển thể mới này, 
là một câu chuyện. Sự tiến hóa của Lara thành một người cướp mộ tôi 
luyện dày dạn được cảm nhận nhiều hơn là được kể, qua thách đấu mà trò 
chơi đưa cô và người chơi vào; để hồi hộp chứng kiến Vikander vượt qua 
những khoảnh khắc như vậy thì bộ phim buộc phải điền vào những khoảng 
trống với một cốt truyện không thuyết phục về người cha đã mất từ lâu 
của cô, có nguồn gốc từ trò chơi tiếp theo, 
Rise of Tomb Raider năm 2015.
Tomb Raider
 cuối cùng đã bộc lộ điểm yếu của tư liệu nguồn, có thể giúp giải thích 
tại sao nó không thể đoạt vị trí đầu bảng xếp hạng phòng vé cuối tuần 
vừa rồi. Người ta thường cho rằng trò chơi có khuynh hướng không sống 
qua nổi trong quá trình chuyển thể vì tước bỏ tính tương tác đã cướp đi 
sức hấp dẫn của cốt lõi của chúng, chỉ còn lại những nhân vật mỏng lét 
và một câu chuyện phái sinh xoàng xĩnh. Ở chừng mực nào đó, đây là điều 
đã xảy ra với 
Tomb Raider. Nhưng câu chuyện cơ sở ban đầu về 
một Lara sống sót trên một hòn đảo đủ hấp dẫn để tạo ra một phim hành 
động hoàn toàn có thể xem được, cho thấy vấn đề đối với phim chuyển thể 
trò chơi ngay từ đầu liên quan đến trò chơi nào được chuyển thể.

  
  
Lịch sử phim chuyển thể trò chơi điện tử đóng vai trò bản chiếu trước 
gây lo lắng về cơn điên cuồng chuyển thể bất cứ gì có sự nhận biết 
thương hiệu nhạt nhòa nhất của thời đại chúng ta. Ngoài các phim 
Tomb Raider, hãy xem xét hai nỗ lực khó hiểu cố nhồi nhét các trò chơi 
Hitman vào cái khuôn phim hành động. Hãy xem xét các chuyển thể của bốn chuỗi phim trò chơi chiến đấu khác nhau (
Tekken, 
Dead or Alive, 
Street Fighter, 
Mortal Kombat), một thể loại chẳng có chút danh tiếng nào về cách kể chuyện. Hãy xem xét một bộ phim được làm từ trò chơi đua xe 
Need for Speed. Hãy xem xét Illumination Entertainment đang thử lần thứ hai với 
Super Mario Bros.
 25 năm sau bộ phim người đóng thảm họa đến nỗi chúng ta không muốn nói 
đến. Có lẽ nó sẽ thành một tài sản hoạt hình, nhưng lưu ý rằng Mario, 
mặc dù là nhân vật trò chơi video dễ nhận diện nhất mọi thời đại, có từ 
vựng chỉ nhiều hơn Pokémon của bạn một chút xíu.
Không trò chơi 
nào trong số này thực sự đòi hỏi có phim chuyển thể, dù có vẻ một số sẽ 
chuyển dịch tốt vì chúng đã kể câu chuyện thỏa đáng trong trò chơi. 
Nhưng 
Warcraft rốt cuộc giống như một phim kỳ ảo chẳng ai biết tới.  
Resident Evil
 làm nên chuyện chính nhờ anh hưởng của George A. Romero. Max Payne kết 
hợp nhân vật thám tử sắt đá với những màn bắn súng xuyên trong không khí
 quay chậm vay mượn quá quắt từ Ngô Vũ Sâm, và phim đầu tiên thậm chí 
còn tái hiện cảnh ở đại sảnh từ 
The Matrix. Những phim chuyển 
thể trò chơi đó không có ý tưởng táo bạo, mới nguyên nào ngoài việc cho 
phép bạn thể hiện các khái niệm quen thuộc từ các hình thức giải trí 
khác, khiến chúng vụng về khớp vào một bộ phim.

  
  
Người viết không có ý coi thường vai trò của lực lượng sáng tạo đằng sau
 những bộ phim này; chẳng hạn, Max Payne của Mark Wahlberg không hề hợp 
vai, còn các phim 
Resident Evil biến tướng theo hướng kỳ dị 
riêng. Nhưng ngược lại, những tài sản không thích hợp để chuyển thể vẫn 
có thể trở thành những thành công sáng tạo, chẳng hạn như loạt hoạt hình
 
Castlevania của Warren Ellis trên Netflix. Tuy nhiên, cứ mỗi 
lần cố gắng làm phim chuyển thể trò chơi trở thành một thứ đình đám tiếp
 theo, lại có sự ưu tiên rõ ràng về trò chơi nào có thể là cái tên nhận 
biết được hơn là trò chơi nào có thể có những câu chuyện chuyển dịch tốt
 lên màn ảnh rộng; kể cả nếu phim 
Rampage sắp ra mắt tới đây ổn
 thôi, người ta đâu có ném Dwayne Johnson vào đó bởi vì câu chuyện nền 
phong phú của trò chơi tập trung vào những con quái vật đập bẹp các tòa 
nhà chọc trời.
Một số chuyển thể trò chơi thành công nhất thực ra
 là phim hoạt hình. Các mùa khác nhau của phim hoạt hình Pokemon cung 
cấp rất nhiều không gian để khám phá mọi ngóc ngách thế giới của nó, ít 
dựa vào xung đột mà dựa vào cách tiếp cận thoải mái một khái niệm độc 
đáo.

  
  
Ở mức tàm tạm chung chung, 
Tomb Raider cho thấy khả năng của 
việc chuyển thể trò chơi không hẳn có ích nhưng vẫn phù hợp hơn hết 
thảy. Nó lợi dụng giá trị thương hiệu của trò chơi để mang lại cho chúng
 ta một phim có thể chấp nhận được và một nhân vật hành động nữ, thứ mà 
nhiều phim nữa cần có. Trên hết, nó cho thấy tương lai tiềm năng cho 
phim chuyển thể trò chơi nào sáng suốt trong sự lựa chọn nguồn tư liệu 
hơn, với các trò chơi như 
Tomb Raider cũng như những trò chơi nào khác còn phù hợp hơn cho màn ảnh rộng.

Lược dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Hollywood Reporter
