Những khán giả từng quen thuộc với các phim của hãng hoạt hình Nhật
Studio Ghibli có thể sẽ ngạc nhiên khi thấy trong tác phẩm mới nhất của
hãng không hề có phù thủy, thần rừng, nữ thần sói hay rồng gì cả.
From Up on Poppy Hill đi theo hướng kể chuyện dựa trên thực tế
hơn – một mối tình chớm nở giữa hai học sinh trung học, Umi (trong bản
tiếng Anh do Sarah Bolger lồng tiếng) và Shun (Anton Yelchin lồng tiếng)
– phản ánh một địa điểm và thời kỳ trong lịch sử Nhật Bản: thành phố
cảng Yokohama năm 1963, khi Olympics Tokyo 1964 đang trong giai đoạn
chuẩn bị.
Poppy Hill là phim dài thứ hai của đạo diễn
Goro Miyazaki, con trai của nhà đồng sáng lập và làm phim Hayao
Miyazaki. Và đây là sự hợp tác sáng tạo nhất của họ. Ông Miyazaki cha,
cùng với Keiko Niwa, chuyển thể kịch bản từ một tiểu thuyết truyện tranh
năm 1980.
Hai nhân vật chính trong phim
Dù câu chuyện mang tính thực tế, Miyazaki con vẫn hướng đến việc tạo ra
một Yokohama đứng ngoài tính hiện thực về mặt hình ảnh. “Lúc đầu tôi có
nghiên cứu một chút, dự định sẽ trung thành với những chi tiết lịch sử
thời đó,” ông nói qua điện thoại từ Los Angeles. “Nhưng tôi nhận ra rằng
chỉ đơn thuần diễn lại thứ gì đó thời xưa có vẻ chân thực nhưng không
hẳn sẽ đẹp.” Thay vào đó, ông quyết định phô bày các khung cảnh theo
cách các nhân vật nhìn: lung linh và bừng bừng nhựa sống.
Ông Miyazaki giải thích sự lựa chọn và nguồn cảm hứng liên quan đến một phim Ghibli theo chủ nghĩa thực tế này như sau.
Nhà sinh hoạt huyên náo
Căn nhà sinh hoạt chung
Một trong những địa điểm trọng tâm của phim là một nhà sinh hoạt khổng
lồ, có tên Latin Quarter, có nguy cơ bị san bằng. Địa điểm bụi bặm xuống
cấp này nhà nơi trú ngụ của nhiều câu lạc bộ nam sinh trung học. Tại
đây Umi và em gái Sora đến thăm và cảm thấy choáng ngợp bởi mức độ hỗn
loạn đa tầng. “Chị thích việc họ đã làm với nơi này,” Umi nói.
Bản phác bên phải do Goro Miyazaki vẽ. Anh làm việc cùng với nhiều đạo
diễn nghệ thuật để đóng góp ý tưởng về hợp nhất những sự hỗn độn trong
rất nhiều phòng của căn nhà này. Anh nói nó mang tính hỗn loạn quen
thuộc với anh thời trẻ.
“Khi có nhiều cậu thanh niên tụ họp như
thế, thứ người ta thường có là những không gian khá dơ bẩn,” anh nói.
“Nhưng điều đó cũng đại diện cho lịch sử của nơi này. Nên thứ tôi muốn
làm với bản thiết kế địa điểm không chỉ là nhìn vào kiến trúc tòa nhà,
mà còn là nhớ lại những năm đi học cùng với sự ồn ào dơ dáy tôi từng
trải qua.”
Ánh sáng bụi bặm từ hồi ức
Thị trấn trong ánh đèn vàng
Có một cảnh Shun chở Umi đi dạo bằng xe đạp vào thị trấn lúc hoàng hôn –
một trong những khoảnh khắc riêng đầu tiên của họ. Goro Miyazaki nói
anh nhớ lại những ngày trẻ để vẽ nên Yokohama trong tông màu ấm áp.
“Dĩ
nhiên chúng tôi cũng có một số tài liệu lưu trữ để tham khảo, nhưng sự
thật là ngay khi lớn lên, vài hình ảnh thời đó vẫn còn ở lại,” anh nói.
“Tôi nhớ cảnh mặt trời khuất bóng choàng lên thị trấn thế nào, nó đẹp
thế nào. Tôi nhớ những nơi tối tăm nhất định của thị trấn, hoặc cảnh
thời đó họ không có đèn huỳnh quang mà chỉ có ánh đèn cam ấm ám. Tôi nhớ
cách mọi người tử tế, chứ không như người máy.”
Và Miyazaki đã khắc cốt ghi tâm một vài bài học từ cha mình để tạo nên cảnh như thế này.
“Những
gì cha Hayao Miyazaki dạy tôi là đừng vẽ từ hình ảnh,” anh nói. “Vì làm
như vậy chỉ tạo ra được sự mô phỏng mà thôi. Phải vẽ từ tâm trí ra.”
Đạo cụ “nóng sốt”
Những bữa ăn làm tại nhà đóng vai trò tương đối trong
Poppy Hill. Umi thường chịu trách nhiệm nấu ăn tại nhà trọ nơi cô bé sống với bà, các anh chị em và những người ở trọ khác.
Trong một cảnh đầu phim, cô chuẩn bị cơm và trứng cho bữa sáng. Trong
các cảnh khác, cô đi mua thức ăn. Và bữa trưa cô mang vào trường làm bạn
cùng lớp ganh tị: những sự kết hợp bắt mắt ngon lành như một hộp cơm
bento, gồm có trứng cá tuyết, mận muối, trứng kiểu Nhật và rau chân vịt
có rắc mè.
Hộp bento của Umi
“Ăn là sống, và những nhân vật hoạt hình không thực sự "thật" nếu họ
không có cảm giác tồn tại,” Goro Miyazaki nói. “Vì vậy ăn uống là điều
mà tôi rất chăm chút. Cách mà nhân vật ăn uống có thể nói cho bạn rất
nhiều về họ.”
Goro Miyazaki có cho vào phim một số cảnh ăn uống nhưng cho biết rằng
mãi đến khi hoàn thành ông mới nhận thức đầy đủ về tầm quan trọng của
thức ăn trong phim.
Dịch: © Mai Khanh - Chi Nguyễn @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi