Thị trường phim Trung Quốc đã trở thành một trong hai động lực tăng 
trưởng phòng vé toàn cầu trong những năm gần đây, nhưng nếu tiếp tục 
tăng trưởng mạnh, ngành công nghiệp điện ảnh Trung Quốc sẽ cần thêm sự 
tự tin, kiên nhẫn và lao động chuyên nghiệp.
        
            Điều này đặc biệt đúng trong một thị trường mà phim nước ngoài đóng vai 
trò hạn chế nhưng vẫn có ý nghĩa. Số lượng phim Hollywood đã được giới 
hạn ở mức vài chục mỗi năm kể từ năm 2012.

    
        
            
                | 
                     Khách bộ hành đi ngang qua áp phích khổng lồ quảng cáo cho bộ phim The Wandering Earth bên ngoài Grand Cinema trên Nam Kinh Tây Lộ ở Thượng Hải. Đây là bộ phim có doanh thu phòng vé cao nhất năm 2019 đến nay
                                          | 
                            
                    
            
    
    
  
Doanh thu phòng vé toàn cầu tăng trưởng hàng năm chỉ 1,2% trong năm 2018
 đạt 41,1 tỉ đôla doanh thu, theo báo cáo gần đây của Hiệp hội Điện ảnh 
Trung Quốc. Thị trường Bắc Mỹ — Hoa Kỳ và Canada — tăng 7% lên 11,9 tỉ 
đôla, trong khi phòng vé Trung Quốc tăng 9% lên khoảng 9 tỉ đôla.
Các
 thị trường lớn khác cơ bản đã ngừng tăng trưởng trong thập kỷ qua, càng
 nâng tầm quan trọng của hai thị trường này đối với ngành công nghiệp 
điện ảnh toàn cầu.
Mặc dù sự tăng trưởng nhanh chóng về số lượng 
rạp chiếu phim năm ngoái đã khiến Trung Quốc trở thành quốc gia có nhiều
 màn chiếu nhất thế giới — năm 2018 đã thêm vào hơn 9.000 để đưa tổng số
 lên tới hơn 60.000 — một số lượng đáng kể các rạp chiếu đang gặp khó 
khăn. Tổng cộng có 288 rạp đóng cửa vào năm ngoái, tăng 59,12% so với 
năm 2017. Con số này có thể còn cao hơn trong năm nay — doanh thu phòng 
vé giảm 8% trong quý đầu tiên.

    
        
            
                | 
                     Đám đông chờ xem phim tại một rạp chiếu ở Thẩm Dương, thành phố tỉnh
 lỵ của tỉnh Liêu Ninh vào ngày 6/2/2019, tức mùng 2 Tết Kỷ Hợi. Tết là 
mùa làm ăn lớn nhất của điện ảnh Trung Quốc
                                          | 
                            
                    
            
    
    
  
  
Sự sụt giảm trong năm nay đã được quy cho các yếu tố bao gồm nền kinh tế
 chậm lại và công cuộc triệt phá tình trạng trốn thuế trong ngành.
Tuy
 nhiên, một số người cho rằng ngành công nghiệp điện ảnh Trung Quốc vẫn 
có tiềm năng tăng trưởng lớn. Trong khi các thành phố lớn sẽ vẫn là 
những nơi đóng góp lớn nhất cho phòng vé năm nay, các thành phố cấp ba 
và bốn sẽ ngày càng trở nên quan trọng khi thị trường hướng tới tăng 
trưởng mới.
Nhà nghiên cứu Liu Fan của Học viện Nghệ thuật Quốc 
gia Trung Quốc, đã đề cập đến một số điều cần cảnh giác khi ngành này 
tiến lên.

    
        
            
                | 
                     Người đợi xem phim tại một rạp IMAX bên trong Wanda Plaza ở thành 
phố Tân Hương, tỉnh Hà Nam. Các thành phố cấp ba và bốn sẽ ngày càng trở
 nên quan trọng khi thị trường điện ảnh Trung Quốc hướng tới tăng trưởng
 mới
                                          | 
                            
                    
            
    
Tiền đang cạn kiệtCác nhà làm phim đã gặp khó khăn trong 
việc tìm vốn vào năm ngoái, giữa công cuộc trừng phạt về tài chính và 
chiến dịch cắt giảm chi phí. Ở một chừng mực nào đó, đây là điều tích 
cực, Liu Fan nói, vì đã giúp làm vỡ “bong bóng” lạm phát bởi dòng lũ đầu
 tư vào lĩnh vực này trong những năm gần đây. Nhưng Bắc Kinh đã công bố 
các chính sách giúp đỡ những doanh nghiệp vừa và nhỏ, sự hỗ trợ của nhà 
nước có thể chảy vào một số công ty trong lĩnh vực này trong thời gian 
tới.
Bê bối của các ngôi saoỞ Trung Quốc, tất cả 
các bộ phim cần sự chấp thuận của chính phủ trước khi chúng có thể được 
phát hành. Sự chấp thuận đó có thể bị hoãn lại nếu những người liên quan
 đến một bộ phim — đặc biệt là minh tinh tham gia trong phim — dính líu 
vào các hành vi mà chính quyền không tán thành, từ hoạt động bất hợp 
pháp đến hành vi tình dục sai trái. Liu Fan chỉ ra rằng những hãng phim 
nào phụ thuộc nhiều vào các ngôi sao đã thấy giá trị thị trường của họ 
giảm mạnh vào năm ngoái.
Công cuộc chấn chỉnh hành vi sai trái 
trong lĩnh vực này đã khởi động vào mùa hè năm ngoái, với vụ điều tra 
thuế nữ diễn viên hạng A Phạm Băng Băng cuối cùng cũng làm sáng tỏ các 
khía cạnh đa dạng trong việc làm ăn của ngành này, bao gồm trốn thuế và 
trả lương cao ngút trời cho các ngôi sao. Vào tháng 10, cơ quan thuế đã 
phát động một chiến dịch kéo dài hai tháng, yêu cầu các cá nhân và công 
ty kiểm tra và sửa sai các hoạt động của họ.

    
        
            
                | 
                     Phạm Băng Băng xin lỗi người hâm mộ, bạn bè, gia đình và cơ quan thuế
                                          | 
                            
                    
            
    
    
  
  
Liu Fan cho biết các công ty cần thích nghi với sự săm soi kỹ lưỡng hơn về tính chính trực của họ.
Tái
 cấu trúc lớn các cơ quan chức năng vào năm ngoái đã bỏ đi cơ quan quản 
lý truyền thông cũ và tạo ra Tổng cục Phát thanh và Truyền hình. “Tôi 
tin rằng áp lực từ các cơ quan quản lý sẽ tiếp tục gia tăng sau khi thay
 đổi cơ quan chức năng ở Bắc Kinh,” Liu Fan nói.
Người chuyên nghiệp Hiện
 tại, thiếu các nhóm sản xuất phim chuyên nghiệp ở Trung Quốc, Liu Fan 
nói, và những nhóm nào tồn tại được các nhà đầu tư săn lùng. Ông đã 
trích dẫn các êkíp được đạo diễn-nhà sản xuất Ninh Hạo, Từ Tranh và đạo 
diễn Trần Khả Tân của Hồng Kông xây dựng làm ví dụ.
Chuyện này càng quan trọng hơn với những đấu thủ nhỏ hơn, ông nói.

    
        
            
                | 
                     Một êkíp làm phim Trung Quốc
                                          | 
                            
                    
            
    
    
  
Vì các hãng phim lớn có thể thực hiện nhiều phần quy trình bằng cây nhà 
lá vườn hơn — sử dụng tiền mặt và mạng lưới phân phối riêng của họ — 
thay vì hợp tác, các công ty nhỏ chỉ có thể phát triển mạnh nhờ chất 
lượng.
Hiện tại có rất ít công ty như vậy, nhưng khi thị trường 
phim Trung Quốc trưởng thành sẽ có nhiều không gian hơn cho họ, ông lập 
luận.
Năm nay, bộ phim 
Capernaum của Lebanon có ngân 
sách chỉ 4 triệu đôla, thu về 400 triệu nhân dân tệ (58 triệu đôla) tại 
Trung Quốc, cho thấy những bộ phim nhỏ hơn có thể thành công lớn, ông 
nói.
Chất lượng đòi hỏi sự khoan dungLiu Fan nói 
rằng nếu các hãng phim làm được những bộ phim chất lượng, sự khoan dung 
sẽ được yêu cầu từ cả nhà đầu tư và cơ quan giám sát trong ngành. Các 
nhà đầu tư phải tạo cơ hội cho các nhà làm phim đổi mới và trau chuốt 
tác phẩm của họ, trong khi các nhà quản lý của Trung Quốc không nên áp 
dụng một cách tiếp cận quá nghiêm ngặt.

    
  
“Nếu không có sự khoan dung từ các cơ quan giám sát trong ngành, các bộ phim (nhạy cảm) như 
Dying to Survive sẽ không được phát hành,” ông nói.
Kiếm tiền nhiều thứ ba và được thảo luận nhiều nhất trong năm 2018 của Trung Quốc, 
Dying to Survive
 dựa trên câu chuyện đời thực của bệnh nhân ung thư bạch cầu mua thuốc 
generic nhập lậu vì thuốc chính thức được phê duyệt quá đắt. Bộ phim làm
 giới quan sát bất ngờ với sự khắc họa các vấn đề xã hội giữa môi trường
 quản lý nghiêm ngặt.
Dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: China Film Insider