Họ đã rất rõ ràng về việc đó từ thuở ban đầu – “Nhớ mang theo giày bốt”.
 Thực ra thì, trang trại ở phía tây London, gần thị trấn Watlington, có 
thể cũng đã lầy lội. Bấy giờ đang giữa tháng 11 dưới vòm trời u ám, và 
bò có ở khắp nơi. Nhưng Hollywood đã đến nơi đây, và lần này, Hollywood 
bằng nghĩa với bùn. Cùng những chiếc xe tăng lăn qua mớ bùn đó. Và dàn 
diễn viên chính phụ người phủ đầy bùn hơn cả những gì bạn có thể tin.
        
            
Tháng 11/2013, 
Fury của David Ayer đã cắm trại ở một nông trang
 gần Watlington, tái tạo – với bùn và xe tăng và thi thoảng có nhà bị 
cháy – khung cảnh nước Đức bị tàn phá vào tháng 4/1945. Brad Pitt, Shia 
LaBeouf, Jon Bernthal, Michael Pena và Logan Lerman vào vai năm thành 
viên bên trong chiếc xe tăng có tên Fury, có nhiệm vụ giải phóng nước 
Đức nhưng cảm thấy kiệt sức vì chiến tranh. Đây là một bộ phim chiến 
tranh không giống bất kỳ thứ gì khác từng được làm về Thế chiến II – và 
vì vậy mà cần rất nhiều sự chú tâm vào chi tiết, tác giả nhận ra được 
điều đó khi xem đoàn phim làm việc vào tháng 11 vừa qua.
Sau đây là những cách mà họ làm 
Fury chân thực hết mức có thể.

Cảnh trong phim
Đây là phần kinh tởm, vô đạo đức nhất của Thế chiến II mà bạn chưa từng thấy. 
Fury theo
 chân một chiếc xe tăng Mỹ lăn bánh qua nước Đức trong những ngày cuối 
chiến tranh. “Andrew và David đã tạo ra một thế giới dạng như hậu khải 
huyền và lưỡi hái thần chết đung đưa trên đầu mọi người,” nhà sản xuất 
John Lesher nói. “Chúng tôi biết chiến tranh gần kết thúc. Vì sao chúng 
tôi phải làm điều này? Vì sao chúng tôi phải thực hiện nhiệm vụ này?”
Đây
 là một ngày như mọi ngày. Các phim chiến tranh thường kể những câu 
chuyện rộng hơn để cho biết chuyện gì đang diễn ra – dĩ nhiên, người mới
 có thể chết trong những ngày đầu nhiệm vụ, nhưng đến cuối nhóm của anh 
có thể làm anh thanh thản. Nhưng 
Fury là một tấm hình được chụp
 chỉ trong một ngày – “một ngày như mọi ngày từ bình minh đến hoàng 
hôn.” Lesher nói – trong ngày đó, những người lính Mỹ, dù chiến thắng, 
có thể đã trải qua những điều tệ nhất. “Giờ chỉ là đấu tranh giành sự 
sống,” đồng sản xuất Owen Thorton nói. “Chẳng ai muốn là người cuối cùng
 chết trong chiến tranh. Người lính chúng tôi tạo ra ở đây là dạng điên 
khùng không có mặt vào ngày 6/6/1944, khi quân Đồng minh đổ bộ ở 
Normandy, nước Pháp.”
Các nhân vật đã trải qua những điều như địa
 ngục... và dàn diễn viên cũng ít nhiều được nếm mùi. Trước khi đến quay
 tại Anh, các diễn viên đã vào vai một tiểu đoàn trải qua một tuần huấn 
luyện ở trại, nơi họ sống và ngủ trong một chiếc xe tăng thật. Như cố 
vấn quân sự David "Sting" Rae giải thích, “các anh phải gắn bó với 
nhau”. Sting có mặt để giữ tính chân thật trong những cảnh quay. “Mỗi 
ngày các diễn viên đều đặt câu hỏi, nhưng chỉ để chắc chắc phim chân 
thực. Họ muốn chân thực. Họ như mấy miếng bọt biển, hút vào rất nhiều, 
và cứ hỏi hoài hoài, điều đó thật tuyệt.”

Brad Pitt (phải) trên phim trường
Các diễn viên cũng được gặp các cựu binh đã lái những chiếc xe tăng đó. 
“Chúng tôi có bốn cựu binh đến Los Angeles, trước khi các diễn viên qua 
London, và ở đó họ đã thảo luận bàn tròn sôi nổi,” Sting giải thích. 
“Các diễn viên ‘hành não’ các cựu binh trong khoảng bốn tiếng đồng hồ. 
Chỉ họ với nhau. Không nhà sản xuất. Không báo giới. Chỉ để hiểu sâu, 
chân thật, và kể chuyện thật, và thực ra đó là những câu chuyện các cựu 
binh còn không thấy thoải mái kể với gia đình.”
Cảnh xe tăng lăn 
bánh qua bùn trông có vẻ thật vì chúng *là* thật – được phục chế từ các 
nhà sưu tập trên toàn thế giới. Lesher nói, “Đắt lắm, nhưng để có những 
thứ như thế này, những thứ rất thật, chưa từng có trên phim... David và 
Owen thực sự hiểu đó là gì.” Và các nhà sưu tập cho mượn xe tăng và máy 
móc phục chế rốt cục sẽ trở thành khán giả khó chiều nhất của 
Fury.
 “Cộng đồng ưa thích tìm hiểu Thế chiến II cũng như người hâm mộ truyện 
tranh. Họ biết hết. Nên nếu có chi tiết nào sai, họ sẽ là người đầu tiên
 nhận ra.”
Thậm chí nội thất của xe tăng, tái tạo trên một khung 
trong chuồng nuôi bò gần đó, cũng có đồ thật. “Chúng tôi có tất cả là 
thật, và đặt vào bên trong chiếc xe tăng,” thiết kế sản xuất Andrew 
Menzles nói. “Chúng tôi làm to hơn một chút, khoảng 10%, để dễ diễn, 
nhưng bạn không nhận ra đâu.” Sau khi được liếc mắt nhìn vào bên trong 
chiếc xe tăng phục chế - có cả hình được ghim lên và máu ai đó văng lên 
tường phía sau – tác giả có thể xác nhận: thật nhức đầu khi năm người cứ
 chui vào đó mỗi ngày.
Mọi người tham gia đều cố gắng giữ mọi thứ
 chân thực, đến phút chót. Khi được hỏi về những thách thức lớn nhất 
trong việc giữ phim có nét thực tế, Thornton kể một câu chuyện mới gần 
đây: “Mới một giây trước, tôi đang nhìn bức tường, và thấy có đường ống 
nước thải có mã vạch. Khi họ quay, tôi muốn xì khói. Tôi nói, ‘thời Thế 
chiến II làm gì có mã vạch. Mã vạch không ổn chút nào!’ Tôi bốc một nắm 
bùn, thảy vào đó, và trượt. Ném lại thì trúng.”

Năm nhân vật chính cùng chiếc xe tăng Fury
Và nếu ở ngoài đời mọi thứ nhìn còn chưa thật... hãy xem đen trắng sẽ ra
 sao. “Chính xác mọi thứ trong phim đều được làm từ những hình có thật,”
 Menzles nói, chỉ vào bức tường trong một chiếc xe của nhà sản xuất được
 dán đầy hình lưu trữ về Thế chiến II. Và chỉ để kiểm tra lần hai xem 
hình ảnh đã đúng chưa” “Chúng tôi yêu cầu bên quay đưa hình chụp cảnh 
ra, chuyển thành trắng đen, và để chắc chắn là trông như thật.”
Phim
 trường là một cỗ máy thời gian. Có thể dễ dàng cảm thấy như thế chỉ 
trong một ngày viếng thăm, giẫm chân trong bùn, đi ngang qua lũ bò đã 
được lùa ra để quay, đi qua lại giữa những chiếc xe tăng lăn bánh qua 
những cánh đồng cỏ với tiếng gầm dữ dội. Nhìn từ xa, các diễn viên chính
 trông có vẻ kiệt sức, chứ không phải nổi tiếng; sự bức bối khi không 
thể nói chuyện với họ trên phim trường được giảm nhẹ khi tưởng tượng 
rằng họ chỉ là những người lính đang rất muốn trở về quê hương. Nếu tác 
giả có thể bị lừa như thế khi đứng tại phim trường, iPhone trong tay... 
thì ảo giác đó trên màn hình còn tuyệt đến mức nào?
Fury ra rạp vào ngày 14/11/2014.
Dịch: © Mai Khanh @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Cinema Blend

 Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi