Khán giả Nhật có vẻ chưa bao giờ chán phim về đề tài chó mèo. Hàng triệu
người nuôi thú cưng đầy nhiệt huyết tại quốc gia này chắc chắn là một
lý do.
Bộ phim
Nekoatsume House tươi sáng và nhẹ nhàng của Masatoshi
đưa ra một lý do khác về nỗi ám ảnh dành cho nhân vật trên tựa đề phim:
Trong một xã hội đầy căng thẳng Nhật Bản, những chú mèo vốn mang trong
mình sự may mắn không chỉ đem đến tình bạn, mà còn dẫn ta vào một hiện
thực khác. Gọi là Miêu Ngộ.
Nhà văn Masaru Sakumoto (Atsushi Ito) đang hồi xuống dốc trong sự nghiệp đã phát triển tình bạn với mèo
|
Dựa theo một trò chơi trên điện thoại di động nổi tiếng, bộ phim rõ ràng
dành cho người am hiểu mèo, khai thác tiếng cười từ những đề tài ai
cũng có thể hiểu. Đồng thời, khác với nhiều phim Nhật chuyển thể dựa
trên các tác phẩm truyền thông khác cố gắng mô phỏng chất liệu gốc, phim
này bật lên chủ ý sáng tạo điện ảnh. Là một trợ lý đạo diễn có thâm
niên ra mắt với vai trò đạo diễn trong phim tâm lý tình cảm
Crossroads (Railways: Ai o Tsutaerarenai Otonatachi e), với phim này Kurakata đã có bước nhảy vọt vững chắc, có lẽ lấy cảm hứng từ những chủ đề về mèo của anh.
Mở
đầu phim, một tiểu thuyết gia đã từng sớm thành danh, Masaru Sakumoto
(Atsushi Ito), đang vô cảm viết tiểu thuyết dài kỳ về đề tài xác
sống cho một tuần san. Những lúc mệt mỏi anh thường ngủ hoặc tra Google
về chính mình hoặc một đối thủ thành công hơn, để rồi đắm chìm trong đau
khổ vì so sánh. Anh quen với Michiru Towada (Shiori Kutsuna), biên tập
viên trẻ được vị sếp khó tính (Tomorowo Taguchi) cử đến lấy bản thảo
của anh. Tuy thuần là công việc, cô xem anh là một tài năng cần giúp đỡ,
chứ không phải người viết thuê.
Cô biên tập viên trẻ Michiru Towada (Shiori Kutsuna) không bao giờ bỏ chiếc mặt nạ chuyên nghiệp xuống
|
Mong mỏi thay đổi, Masaru nghe theo lời khuyên kỳ bí của một thầy bói
già để cả gan chuyển đến sống ở thôn quê. Tại đây anh thuê một căn nhà
cũ và sắp sửa bắt tay vào làm việc thì chú mèo hàng xóm ghé thăm. Trong
lúc chiến đấu với nỗi ghen tức, bao gồm cả nỗi sợ sa sút nghề nghiệp có
thể hiểu được, Masaru dần dần làm bạn với vị khách có râu này - và nụ
cười đã trở lại trên gương mặt anh. Không lâu sau đó, anh lang thang vào
một cửa hiệu thú cưng trong thị trấn và hỏi người chủ đầy hiểu biết
(Tae Kimura) “Điều gì làm lũ mèo vui vẻ?” Câu trả lời của cô đã đưa anh
vào con đường làm người sưu tập đồ nuôi mèo hạnh phúc. Đúng lúc đó
Michiru mang đến tin xấu: Loạt truyện về đề tài xác sống của anh bị hủy
bỏ.
Không như nhiều phim về đề tài động vật khác của Nhật hoặc
nhân cách hóa động vật hoặc sử dụng hình ảnh chúng làm công cụ để ca
ngợi cảm xúc của các nhân vật con người,
Nekoatsume House mang
đến cho Masaru và những chú mèo hoang anh nuôi vị thế gần như tương
đương, cận cảnh Masaru (thường thấy tay cầm đồ chơi mèo) tiếp theo bằng
một (hoặc vài) cận cảnh mèo. Đồng thời, thay vì dụ dỗ mèo diễn, nhà làm
phim Kei Yasuda đã ghi lại theo phong cách tài liệu sự khôi hài của
chúng - và kết quả thường sẽ buồn cười hơn là không, chắc chắn chúng sẽ
khiến một vài khán giả thốt lên “Kawaiiii!”
Cô chủ cửa hiệu thú cưng đầy hiểu biết Kimura (Tae Kimura)
|
Nhịp điệu hài hước của Ito trong vai Masaru thật hoàn hảo khi phối hợp
với những bạn diễn nhỏ bé, nhưng những nỗi đau khổ của anh rất con
người.
Xét tông màu say đắm nhẹ nhàng, có thể thắc mắc tại sao
phim không nói đến tình yêu: sân sau nhà Masaru là một thiên đường mèo.
Anh miễn dịch với sự quyến rũ của không chỉ Michiru (thừa nhận là không
bao giờ bỏ chiếc mặt nạ chuyên nghiệp xuống), mà cả cô chủ cửa hàng thú
cưng Kimura, đã trở thành bạn tâm giao chuyên trêu chọc anh.
Nhưng Masaru là một nhà văn từ trong ra ngoài và sẽ không bao giờ thỏa
mãn cho đến khi thoát khỏi nỗi khổ sở của mình. Tình yêu dường như khiến
anh phân tâm. Vả lại anh đã có mèo rồi, phải không?
Dịch: © Chi Nguyễn @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Japan Times