Nhân vật thám tử cảnh sát, nhưng kín đáo, lịch lãm, phẩm cách và tự
hào về công việc anh làm là kiểu nhân vật Park Hae Il chưa từng hình
dung
|
Việc mời Park Hae Il nhận vai cũng độc đáo không kém vì Park Chan Wook
và biên kịch Jeong Seo Kyung tiếp cận anh cho vai diễn này trước khi
kịch bản hoàn thành.
“Khi tôi gặp Park Chan Wook [cho vai diễn],
ông giải thích câu chuyện không ngừng nghỉ, trong khoảng một tiếng đồng
hồ” vì kịch bản chưa hoàn thành, nam diễn viên nói trong buổi họp báo
tại quán cà phê ở Samcheong Dong, trung tâm Hàn Quốc. “Dù [nhân vật của
tôi, Hae Jun] là thám tử cảnh sát, nhưng anh kín đáo, lịch lãm, phẩm
cách và tự hào về công việc anh làm. Khi tôi ghép lại những hình ảnh đó
trong đầu, đấy là kiểu nhân vật mà tôi chưa từng hình dung.
“Tôi
biết họ phải tuyển được diễn viên trước khi hoàn thành kịch bản vì họ
cần một nam diễn viên Trung Quốc, và phim chỉ có thể được làm khi có hai
vai chính. Tôi nghĩ họ hoàn thành kịch bản sau khi tuyển [Thang Duy và
tôi], họ có thể kết hợp những yếu tố cá nhân của tôi vào nhân vật, và
tôi cảm giác thế khi đọc kịch bản hoàn chỉnh.”
Sự tò mò của anh dành cho Seo Rae (Thang Duy) tăng dần, và
anh muốn hiểu về con người cô, cũng là nghi phạm. Cảm xúc của anh dành
cho cô thay đổi dần theo thời gian
|
Park Hae Il ngợi khen Thang Duy quyết tâm học tiếng Hàn để tham gia phim
này. Giọng nhân vật của cô, Seo Rae, không hoàn hảo vì là người nước
ngoài, và cô sử dụng những từ hoa mỹ, cổ xưa kể từ khi học ngoại ngữ qua
việc xem phim truyền hình cổ trang.
Khi cần bộc lộ cảm xúc, cô dùng ứng dụng phiên dịch trên đồng hồ thông minh của mình để chuyển tải điều muốn nói.
“Tôi
đã xem bài bình luận từ một phóng viên nước ngoài trong đó [họ] sử dụng
từ ‘digitalog’ [một từ kết hợp của digital (dạng số) và analog (vật
tương tự)] để miêu tả phim của chúng tôi,” Park Hae Il nói. “Bài bình
luận ngợi khen chúng tôi sử dụng thiết bị thông minh trong khi vẫn giữ
sắc thái cổ điển cho toàn bộ câu chuyện. […] Trước khi khởi quay, Thang
Duy và tôi đã dành thời gian tìm hiểu nhau. Trước khi gặp gỡ, tôi đã có
ấn tượng tốt về cô ấy. Song khi gặp cô cùng Park Chan Wook, cô là một
diễn viên nhân ái, và tôi nghĩ cô hoàn hảo vào vai Seo Rae. Trước khi
bắt đầu quay, cô đề nghị tôi ghi âm lời thoại của Hae Jun bằng tiếng
Hàn, vì thế tôi cẩn thận phát âm chuẩn để chuyển tải cảm xúc trong lúc
ghi âm. Đổi lại, có vài lời thoại trong đó Thang Duy nói tiếng Trung
Quốc, vì thế tôi cũng đề nghị cô ghi âm lời thoại Trung Quốc. Nhờ vậy
chúng tôi hiểu cảm xúc nhân vật của nhau khi đóng phim.”
Thang Duy và Park Hae Il cùng xem lại cảnh diễn trên trường quay. Họ đã dành thời gian tìm hiểu nhau trước khi phim khởi quay
|
Anh còn miêu tả nhân vật của mình phải lòng Seo Rae thế nào.
“Khi
Hae Jun gặp Seo Rae, những tính cách của anh như lịch sự, kiêu hãnh và
tự trọng nghề nghiệp sẽ được phóng đại,” Park Hae Il nói. “Có một cảnh
Hae Jun hỏi Seo Rae liệu cô có muốn xem ảnh thi thể chồng mình hay
không. Ban đầu cô nói chỉ muốn nghe miêu tả, song đổi ý và nói muốn xem
ảnh. Tôi tin rằng đó là khoảnh khắc đầu tiên Hae Jun nảy sinh tình cảm
với cô. Và khi thấy thi thể chồng trong nhà xác, biểu hiện của cô vẫn
không đổi, bất động – khác với cách mà một người bình thường phản ứng.
Sự tò mò của anh dành cho cô tăng dần, tôi nghĩ, và anh muốn hiểu về con
người cô, cũng là nghi phạm. Cảm xúc của anh dành cho cô thay đổi dần
theo thời gian. Sau đó, anh rơi vào vòng xoáy cảm xúc [phải lòng cô].”
Nam diễn viên còn miêu tả ấn tượng của anh về Park Chan Wook, mà lần đầu anh cộng tác.
Park Chan Wook cùng Park Hae Il cùng giải thưởng Cannes cho Decision to Leave
|
“Ông đáng sợ hơn vì tính mềm mỏng của mình,” Park Hae Il nói. “Khi chúng
tôi ám chỉ ai đáng sợ, thường vì tính cách của họ rất khác biệt và được
phác họa rõ ràng. Thế nhưng, Park Chan Wook tinh tế và mơ hồ, cũng như
phim của ông, là điều làm ông đáng sợ hơn. Khi gặp ai đó, chúng ta cố
gắng tìm hiểu họ dựa trên năng lượng của họ, song tôi không thể làm điều
đó với ông vì ông không bộc lộ ra.”
Dịch: © Minh Phát @Quaivatdienanh.com
Nguồn: JoongAng Daily