Kỳ cuối tuần vừa rồi không phải là đặc biệt hoành tráng ở phòng vé xét 
về khía cạnh phim mới ra rạp, nhưng quả là một kỳ cuối tuần thú vị, vì 
một nhóm những phim mới ngẫu nhiên hợp lại thành nhiều câu chuyện bất 
ngờ.
        
            
            
Trường hợp điển hình: 
One Direction: This Is Us, một phim 
thương mại phù phiếm về ban nhạc nam của nước Anh One Direction đã đứng 
đầu bảng xếp hạng với 17 triệu đôla. Vậy là vừa đủ để chặn đứng 
Lee Daniels’ The Butler, còn thu đậm 14,7 triệu, không làm được cú ghi điểm đầu bảng ba tuần liền hiếm có.
Tuy
 nhiên, các cô gái mới lớn không phải là nhóm dân số duy nhất có sức 
nặng ở kỳ cuối tuần rồi, vì cộng đồng nói tiếng Tây Ban Nha cũng góp 
phần không ít, đẩy 
Instructions Not Included vào vị trí thứ năm
 trên bảng tổng sắp với 7,5 triệu đôla. Doanh thu này ấn định kỷ lục mới
 cho một phim nói tiếng Tây Ban Nha ở tuần công chiếu trong lịch sử thị 
trường Bắc Mỹ.
Tuy nhiên, thành công của 
One Direction: This Is Us và 
Instructions Not Included với một cái giá mà 
Getaway phải trả. Trong một kỳ cuối tuần mà phim Hollywood có truyền thống làm ăn kém cỏi, 
Getaway lại càng khét tiếng, vì bộ phim ly kỳ của Ethan Hawke tịt ngòi với chỉ 4,5 triệu đôla doanh thu công chiếu, xếp thứ 9.

Nhưng sự khan hiếm những phim trào lưu cứng cựa ít ra cũng đem lại tia hy vọng cho Hollywood, vì bộ phim hài loại R 
We’re the Millers tha về thêm 12,6 triệu đôla ở tuần thứ tư ra rạp, tổng doanh thu tính đến nay đạt mốc 100 triệu.
Nhìn
 chung, bất chấp việc không có thành công đột phá nào, ngành điện ảnh 
tiếp tục có thu hoạch tốt nhất mọi thời đại vào dịp Ngày lao động, với 
chừng 124 triệu đôla qua ba ngày cuối tuần. Và tất cả những tay đua hàng
 đầu của kỳ cuối tuần này đều có khả năng sẽ tiếp tục thắng đậm ở kỳ 
cuối tuần tới, khi chỉ có một phim lớn ra rạp là 
Riddick của Vin Diesel (phim này sẽ phát hành ở Việt Nam với tựa 
Riddick: Thống lĩnh bóng tối).

Dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Film.com

 Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên 
Facebook của chúng tôi