Người máy David của Michael Fassbender, hẳn là cùng nhân vật từ
Prometheus cũng tên David, đưa nhân vật của Billy Crudup qua phòng thí nghiệm riêng chứa những mối kinh hoàng sinh học.
Bộ trang phục thiết kế cho phim Alien gốc. Nhà thiết kế phong cách siêu thực Hans Ruedi Giger, đã đoạt giải Oscar cho quái vật ông tạo ra cho Alien
|
Anh chỉ cho thấy các biến dạng khác nhau của các sinh vật, giải thích
mình đã cố gắng hiểu các sinh vật ngoài hành tinh được phát hiện ở
Prometheus, đến nỗi đã cấy ghép gene những phiên bản mới – quy trình đang chờ một mảnh ghép cuối để hoàn thành.
Đó là khi David đưa anh ta vào một phòng bé chứa bốn quả trứng nhìn giống những quả đã thấy ở
Alien
gốc. Mảnh ghép cuối, David nói, là “người mẹ” – một vật chủ đang chờ
đợi – và nhân vật của Crudup đang xếp hàng nhận vinh dự này.
Các
manh mối dễ ghép lại: sinh vật ngoài hành tinh khán giả thấy năm 1979
không phải kết quả của tiến hóa hay chọn lọc tự nhiên. Thay vào đó, nó
là kết quả của một người máy cố tình nhân giống một sinh vật nguy hiểm,
chết người nhất có thể.
Nếu nút thắt kịch bản này là thật, không
phải kết quả của một sự hiểu lầm hay cố ý đánh lạc hướng, thì cảnh nói
trên đã thay đổi ý nghĩa của cả loạt phim.
Sinh thể ghê rợn, bí ẩn từ trong ngực ta xông ra và thách thức vị trí của ta trong vũ trụ
|
Loạt phim
Alien đã luôn về con người đối đầu tự nhiên. Nhân
loại có thể đã du hành vũ trụ và bắt đầu đặt thống trị lên dải ngân hà,
nhưng một sinh thể ghê rợn, bí ẩn từ trong ngực ta xông ra và thách thức
vị trí của ta trong vũ trụ. Ta có thể tạo ra sự sống nhân tạo, tạo ra
những vũ khí khủng khiếp với công nghệ, nhưng không có gì ta tạo ra có
thể so với sự rợn người của chọn lọc tự nhiên. Mọi nỗ lực để kiểm soát
hay vũ khí hóa sinh vật dẫn tới chết chóc và hủy diệt.
Loạt phim
Alien
có thể thay đổi rất nhiều từ cuộc gặp gỡ khốc liệt với quái vật biến
hình trên tàu Nostromo, nhưng sinh vật đáng sợ đã giữ nguyên vị thế nỗi
kinh hoàng xuyên thiên hà đỉnh cao qua nhiều thập kỷ. Ta đã thấy nhiều
phim kinh dị không gian trước và sau nó, nhưng hình ảnh sinh vật không
bao giờ đi xa đám xúc tu như trong truyện
Lovecraft đặc trưng. Kể cả những sinh vật ngoài hành tinh trong phim
Arrival được khen ngợi cũng không tránh dạng bạch tuộc.
Ngược
lại, quái vật biến hình không giống bất cứ gì. Người viết không thể so
sánh nó với sinh vật nào. Nó hơi giống như khi một xác chết sinh ra một
con côn trùng. Nhưng không hẳn. Thực tế, quái vật biến hình có một đặc
tính gần như máy móc trong nó. Nó hoàn toàn giống như thể từ một thế
giới hoàn toàn khác, một nơi bạo tàn nhân loại sẽ không bao giờ đặt chân
tới. Vì những sinh vật ở đó chảy máu là acid.
Quái vật biến hình trong Alien vẫn là một nỗi kinh hoàng bí ẩn xuyên thiên hà khó có thể xóa bỏ
|
Nhưng ta đã nhìn thấy nhiều lần, cộng với nhiều động vật khác, đến thời
điểm này, quái vật biến hình nhìn hơi vô hại. Nó bị vắt kiệt rồi. (Đặc
biệt là sau lần đánh Predator, nhưng thôi đừng nói chuyện đó.) Dù bị lạm
dụng và đối xử sai trái, nỗi kinh hoàng ma quỷ của H.R Giger vẫn là một
trong những hình ảnh độc đáo và gây rợn người nhất lịch sử điện ảnh.
Nên
việc hé lộ sinh vật biến hình không đến từ thăm thẳm hư vô, mà từ một
thiết kế có chủ ý của người máy David, là hơi đáng thất vọng.
Ridley
Scott, đã nhìn loạt phim của ông bay tới đỉnh cao rồi xuống dốc, hẳn
muốn lấy lại quyền kiểm soát sáng tạo đặc trưng của mình. Và qua nhiều
năm, ông hẳn đã dành thời gian suy nghĩ về nguồn gốc của sinh vật, và
cuối cùng đưa ra câu trả lời. Và làm vậy, ông thay đổi câu chuyện con
người đối đầu tự nhiên thành một câu chuyện ngụ ngôn răn đe về trí thông
minh nhân tạo.
Ta đều tự hỏi sinh vật đó chui ra từ địa ngục
nào, nhưng những quái vật để lại ảnh hưởng lớn nhất trên đám đông thường
quấn quanh mình sự bí ẩn.
Người máy David của Michael Fassbender trong Alien: Covenant
|
Con cá mập trắng khổng lồ trong
Jaws trồi lên từ bóng tối của
đại dương sâu và tăm tối nhất và khủng bố đảo Amity. Vì sao? Bằng cách
nào? Nó có phải một thí nghiệm gene chệch lối không? Một tai nạn hạt
nhân? Một gợi nhớ về động vật khổng lồ của những đại dương sơ khai của
Trái Đất? Tốt nhất là không biết.
Khoảng sâu của vũ trụ, như
khoảng sâu của đại dương, đại diện cho bí ẩn tăm tối của tiềm thức con
người. Trong tiềm thức, những hiểm họa vô danh chờ đón. Nhưng nếu một
nhân vật đủ dũng cảm đi vào vùng tối, họ có thể khám phá gì đó về bản
thân mà họ chưa từng biết. Và nếu may mắn, họ sống sót quay về.
Nhưng
giờ ta có thể lần dòng dõi con quái vật biến hình về lại với con người,
sinh vật biến đổi. Nó không đại diện hiểm họa vô danh nữa, mà biến
thành một phép ẩn dụ cho lòng tham, và tham vọng mờ mắt của nhân loại.
Có thể không phải một phép ẩn dụ tệ. Mà chỉ là phép ẩn dụ không như trước kia nữa.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Forbes