Đạo diễn Kim Jee Woon (trái) và diễn viên Arnold Schwarzenegger tại buổi chiếu ra mắt
The Last Stand ở Hollywood [Ảnh: Kevin Winter / Getty Images]
Tuy nhiên, theo Kim, việc không thể tìm được tiếng nói chung với một
ngôi sao - hoặc bất kỳ diễn viên nào - hiếm khi là một trở ngại lớn.
Trong buổi trưa ở Hollywood, vị đạo diễn đi đến biểu thị một thông điệp
động viên các nhà làm phim quốc tế khác không thông thạo tiếng Anh. “Đối
với những đạo diễn nước ngoài muốn làm việc tại Hollywood, rào cản ngôn
ngữ không phải là vấn đề,” Kim nói thông qua người phiên dịch. “Với tài
năng thật của của mình, bất kỳ vị đạo diễn nào cũng có thể thành công.”
Trong
trường hợp của ông, những nhân tài đó bao gồm không ai khác ngoài vị
cựu thống đốc Arnorld, người đã làm một cuộc trở lại với thể loại đã
đánh dấu tên ông trên bản đồ Hollywood - một cuộc tái xuất từ chính
trường đến phim trường vô tiền khoáng hậu sau tám năm hoạt động ở hành
lang quyền lực tại Sacramento.
Nếu
The Last Stand là một ván bài cho Schwarzenegger, nó cũng là một ván cược trị giá 42 triệu USD cho một đạo diễn chưa được kiểm chứng.
Mặc
dù Kim nhận được sự tôn sùng gần giống như Spielberg (Steven Spielberg)
tại quê nhà qua những bộ phim Hàn đình đám như phim ly kỳ được tôn vinh
tại Liên hoan phim Sundance
I Saw the Devil, phim cao bồi Viễn Tây
The Good, The Bad, the Weird và một phim kinh dị được phát hành tại Mỹ
A Tale of Two Sisters, ông vẫn là một tài năng chưa được kiểm chứng tại Hollywood.
“Tại
Hàn Quốc, đạo diễn là trên hết và quyền lực đi theo chiều dọc,” Kim
nói. “Trên phim trường, tôi thích việc sáng tạo ra ý tưởng ngay lập tức.
Nhưng tại Hollywood, nếu tôi có ý tưởng nào đó trên phim trường, ý
tưởng đó phải nhận được sự đồng ý của nhiều người khác.”
Arnold Schwarzenegger, trái, và Johnny Knoxville trong
một cảnh phim The Last Stand [Ảnh: Merrick Morton / Lionsgate]
Đây là lý do cuộc hành trình làm việc bằng tiếng Anh đầu tiên của ông,
với một dàn diễn viên Mỹ và trong một hệ thống được nghiệp đoàn hóa nặng
nề của Hollywood, không phải là một trải nghiệm dễ dàng.
“Lúc
đầu,” ông nói, “tôi gặp khó khăn rất nhiều. Mọi người đều quan ngại đến
chi phí và hiệu năng. Tôi đã quen với hệ thống này. Nhưng ở Hollywood,
đạo diễn là một kẻ cô đơn.”
Nhà sản xuất Lorenzo Di Bonaventura (loạt phim
Transformers và
G.I. Joe)
giải thích tại sao Schwarzenegger chọn tái xuất trên phim trường trong
một phim được đạo diễn bởi một kẻ mới toanh ở Hollywood thay vì James
Cameron, người đã mang đến cho Mr. Universe ("Nam vương hoàn vũ", biệt
danh của Schwarzenegger) một bước đột phá trong
The Terminator.
“Arnold
cảm thấy ông phải chiếm lại được tình cảm của khán giả. Ông đã xa rời
(phim trường) và giờ thì ông trở lại,” Di Bonaventura nói. “Ông không
cảm thấy có đặc quyền. Ông muốn đóng một phim có kinh phí thấp, vì ông
bắt đầu sự nghiệp với những phim kiểu này.”
Trong
Stand,
một kẻ buôn ma túy theo kiểu Pablo Escobar có tên Cortez đã đào thoát
khỏi đoàn xe áp tải tù nhân của FBI và chạy về biên giới Mexico trong
một chiếc Corvette có thể tăng tốc lên đến 250 dặm một giờ. Hắn - vốn là
một bậc thầy võ thuật và một tay lái kiệt xuất - được giúp đỡ và bị xúi
giục bởi một đội quân lính đánh thuê trang bị vũ khí hiện đại như súng
phóng lựu đạn với tốc độ tên lửa, súng trường có ống ngắm đêm và xe tải
công phá, chúng tìm mọi cơ hội để hạ các cảnh sát dưới làn mưa đạn.
Nhân vật của Schwarzenegger - một cựu phó cảnh sát Los Angeles trải qua
những ngày còn lại với công việc cảnh sát trưởng một thị trấn nhỏ ở
Arizona - cùng với các đồng sự rách rưới như nghệ sĩ hài Johnny
Knoxville (người đã biên kịch và đóng "Jackass") và nam diễn viên chuyên
đóng vai người phiêu lưu Luis Guzman, là những người ngăn chặn lũ buôn
ma túy đến với tự do. Mặc dù bị áp đảo về quân số và vũ khí, năm gã tốt
bụng này cố gắng tiến công và mang Cortez về trước công lý.
Costar
Rodrigo Santoro, một cựu binh chiến tranh Iraq bị buộc phải giúp lực
lượng của lũ buôn ma túy, minh chứng cho nhận định của Kim rằng ngôn ngữ
không phải là rào cản của việc chia sẻ ý tưởng sáng tạo. Để lắng nghe
anh và những người khác, vị đạo diễn tập trung nhiều vào năng lượng được
truyền tải qua vai diễn các diễn viên thể hiện hơn là hội thoại.
“Chúng
tôi giao tiếp bằng ngôn ngữ cơ thể, vượt lên trên lời nói,” nam diễn
viên người Brazil nói. “Điều này nghe có vẻ trừu tượng, nhưng chúng tôi
liên kết ở một mức độ cao. Thỉnh thoảng, chỉ bằng việc nhìn nhau. Thỉnh
thoảng, ông ấy diễn điều ông ấy muốn. Mỗi diễn viên trên phim trường
cũng sẽ đồng ý như vậy.”
Vị thống đốc không bao giờ dùng thứ hạng
của mình để chống lại những lựa chọn sáng tạo của Kim, và còn nói với
các nhà sản xuất, “Đạo diễn này là một nghệ sĩ, ông ấy cần thời gian.”
“Bây
giờ tất cả những gì ông ấy phải làm là lấy lại thành công,” vị đạo diễn
nói. “Tôi đã lo mình có thể là trở ngại cho quá trình đó. Tôi đã lo
lắng nhiều hơn ông ấy.”
Dịch: © Đức Châu @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Los Angeles Times
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi