Eddie Murphy cuối cùng đã quay trở về gần với sở trường hài hước trước
đây của anh trong phim hài quy tụ toàn sao về vụ trộm cắp kỳ cục, với sự
góp mặt của Ben Stiller, Casay Affleck, Matthew Broderick, Michael
Pena, Tea Leone, Gabourey Sidibe và hai bậc tiền bối từ thời hoàng kim
của truyền hình Alan Alda và Judd Hirsch.
Ben Stiller vào vai một nhà quản lý tòa nhà năng nổ Josh Kovacs; được
tất cả đồng nghiệp và cư dân tại The Tower - tòa nhà nổi tiếng nhất
Manhattan - yêu mến - anh là người sống để làm việc. Và liệu ai có thể
trách mắng anh khi anh sống trong một khu ổ chuột tồi tàn và với gã hàng
xóm trộm vặt xạo sự Eddie Murphy, người nói tục hằng ngày? Một người
quản lý của một tòa nhà danh giá có thể kiếm đủ tiền để không phải sống
tại một nơi ổ chuột như thế cơ mà; nhưng đừng bận tâm.
Công việc
hằng ngày của Stiller xoay quanh việc trấn an người anh rể và người cha
do Casey Affleck đóng rằng anh có một công việc tốt tại tiền sảnh của
khách sạn; giới thiệu cậu trai chỉnh thang máy Michael Pena lối ra vào
tòa nhà, và đem lại cho cựu thiên tài tài chính Matthew Broderick một
giai đoạn vững chắc trước khi bị đuổi, và tâng bốc gã chủ nhân giàu có
nhất của tòa nhà: ông trùm phố Wall và là một gã dễ thương Alan Alda.
Nhưng
Alda không hề giống như vẻ ngoài của hắn. Đội FBI được dẫn dắt bởi thám
tử Tea Leoni chặn đứng nỗ lực bỏ chạy ra nước ngoài của hắn khi hắn bị
phát hiện lừa đảo theo mô hình Ponzi. Thậm chí còn tệ hơn khi có tin
tiết lộ vài năm về trước Stiller đã tin tưởng giao cho Alda quỹ trợ cấp
của tất cả nhân viên, giờ đây đã bị xài hết.
Bị giam giữ và giám
sát tại nhà 24/24, Alda biện hộ mình vô tội nhưng Stiller vẫn nhận ra vẻ
mặt giả tạo và quyết định cách duy nhất anh có thể sửa chữa là đột nhật
vào nhà của Alda và mở két sắt của hắn mà anh tin rằng đang chứa hàng
triệu USD không khai báo. Sau khi thuyết phục Pena, Affleck và Broderick
anh bảo lãnh Murphy ra tù và phim có vẻ giống như Ocean’s Fourteen nhưng tình cảm hơn chứ không đỏm dáng.
Giống như đại đa số phim Brett Ratner, Tower Heist yêu cầu bạn
quên đi tính lô-gic và lý trí và chấp nhận sự ủy mị ướt át, nhưng may
mắn thay ở đoạn cuối, phim rất là vui, là một điểm cộng cho dàn diễn
viên; đặc biệt đối với Murphy với vai diễn kẻ ăn cắp vặt xạo sự đã che
mờ các nhân vật hài hay nhất trước đây của anh như Axel Foley và gần hơn
là Reggie Hammond trong 48 Hours. Broderick tuyệt vời trong
vai kẻ thua cuộc lo lắng và bị chà đạp và Tea Leone hoàn hảo trong vai
thám tử FBI xinh đẹp, mạnh mẽ, phóng khoáng, mong muốn đưa Alan Alda ra
tòa của cô có lẽ chỉ thua nỗi ham muốn của cô dành cho Stiller.
Sự
quyến rũ của Alan Alda trong vai con quỷ ngân hàng - liệu có trường hợp
khác trong thế giới suy sụp về tài chính và đạo đức ngày nay? - thêm
vào một vài khía cạnh của một kẻ xấu hai mặt. Ben Still có một vai chính
xuất sắc; Stiller chưa bao giờ đóng vai chính hay nhất, nhưng ở đây anh
đã cân bằng được cả hài hước và nghiêm túc khá hiệu quả.
Phim
thiếu một sự nhất quán trong giọng điệu và phong cách hài hước; có những
thời điểm giữa Still, Murphy và đồng sự đối thoại theo lối diễn cương
khá hài hước, gồm lời thoại gây cười đau bụng. Tuy nhiên, có sự hài hước
quá đà, trắng trợn và rẻ tiền theo kiểu bạn sẽ bắt gặp trong phim của
Adam Sandler vốn luôn không phù với tràng lời lẽ thô tục từ Murphy.
Nhưng
thất bại chính của phim là nó xúi giục khán giả; sự phơi bày lập đi lập
lại và nặng nề, làm chậm nhịp độ và các nhà làm phim cảm thấy sự cần
thiết làm dày đặc câu chuyện. Trong xã hội hậu khủng hoảng mà chúng ta
đang sống chúng ta dễ bị nghiêng về phía dân lao động bị lừa bịp; tương
tự chúng ta không cần lý do mới ghét những gã trọc phú đang lừa đảo dân
lao động.
Mặc dù vậy có những màn hài hước chắc tay và nhất quán,
vài cảnh hay, vài khoảnh khắc sốc và căng thẳng trong cảnh tốc độ
nhanh. Đừng suy nghĩ quá nhiều và bạn sẽ được vui vẻ tinh tươm từ phim
hài này vốn dĩ nghiêm túc hơn bạn nghĩ.
Dịch: © Đức Châu @Quaivatdienanh.com
Nguồn: WhatCulture!
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi