Taylor Lautner giành được vai người hùng hành động trẻ tuổi với Abduction,
một phim hốt bạc vô cùng bất ngờ dành cho khán giả thanh thiếu niên có
vẻ dị ứng với việc khám phá điều thú vị nhất về ý tưởng của bộ phim này,
và thay vào đó đi dựa vào ý tưởng của những câu chuyện ly kỳ dẫn lại
của người khác. Một diễn viên phụ nổi tiếng cho thấy cỗ máy phía sau màn
ảnh đang được triển khai để cố bảo đảm khả năng đảm nhận vai nam chính ở
thế kỷ 21 của Lautner, nhưng lẽ ra người ta không nên dùng bộ phim “bom
xịt” ảm đạm, không hào hứng này để làm việc đó.
Anh chàng hớp hồn bạn diễn trong phim Twilight Robert Pattinson đã đu qua địa vị kép chính, Remember Me, chỉ thu về 19 triệu đôla ở Mỹ (so với 36 triệu đôla ở các nước khác) hồi năm 2010, nhưng loại tham vọng được xác định rõ của Abduction có lẽ sẽ giúp phim bỏ xa con số đó trước khi những lời truyền miệng làm phim sụp đổ và rơi vào tình trạng vô danh tiểu tốt.
Poster phim
Lautner vào vai Nathan Harper, một chàng trai mới lớn ăn chơi, khi không
có những buổi tập quyền Anh đối kháng, vui vẻ với cha (Jason Isaacs
đóng), đến gặp bác sĩ trị liệu (Sigourney Weaver đóng) về điều được gọi
là “sự bốc đồng, chứng mất ngủ và những vấn đề về giận dữ” (hay còn được
gọi là những vấn đề trai mới lớn). Sau khi được giao làm một dự án ở
trường cùng cô hàng xóm cậu thích từ lâu, Karen (Lily Collins đóng),
Nathan thấy tấm hình mình hồi bé trên một trang mạng tìm người lạc.
Tuy
nhiên, trước khi cậu nhận được câu trả lời từ cha mẹ thì một nhóm sát
thủ đã cho nổ tung căn nhà. Chẳng bao lâu, cả cậu và Karen phải chạy
thoát thân, bị truy đuổi bởi một nhóm đặc vụ liên bang do Burton dẫn đầu
(Alfred Molina đóng), và một tên tội phạm bí ẩn người Nga, Kozlow
(Michael Nyqvist đóng), đang cố lấy lại bản danh sách có giá trị về
những chính khách Mỹ nhận hối lộ, và có thể cũng có mối liên hệ với cha
ruột của Nathan.
Phim Abduction có nhiều vấn đề, nhưng
bắt đầu với tựa đề. Thực sự không có tình huống bắt giữ con tin, hay
thậm chí là bắt cóc nào trong phim. Tuy nhiên, tựa phim được cho là có
liên quan đến những lời dối trá về tuổi thơ của Nathan, nhưng bất kỳ cảm
giác nào về sự kích thích trí tò mò hay bí ẩn này nhanh chóng bị thui
chột, vì phim sắp đặt một lộ trình nhàm chán là trò bịp mèo vờn chuột.
Lỗ
hổng trong kịch bản và động cơ thúc đẩy thì nhiều, trong đó có lỗi nhỏ
khi Nathan có trực cảm rằng người cha bị chia cách của cậu đã nhắn một
bản sao của danh sách tối mật này đến chiếc điện thoại mà cậu tình cờ sở
hữu. Và khi chuyện này chưa vụng về tiết lộ giải thích thì đối thoại
trong kịch bản thường xuyên khiến người ta cau mày (“Mình thấy cha mẹ bị
giết – ngay trước mắt mình!”).
Nathan và cô bạn Karen chạy trốn sự truy đuổi của cả đặc vụ liên bang và tên tội phạm người Nga
Tuy vậy, hơn hết thảy Abduction rất chán. Những tiến triển
trong câu chuyện có vẻ bắt buộc hơn là thú vị. (Thực ra, khán giả có thể
khôn lên mà nghĩ ra một nút thắt có thể gợi trí tò mò mà chẳng bao giờ
thành.) Bộ phim nhắm đến việc lợi dụng cảm giác của tuổi mới lớn về nguy
hiểm tăng cao, nhưng khoảng thời gian cô đọng của phim không tạo ra đủ
sự thú vị khả thi trong ý tưởng về chàng thiếu niên phát hiện ra cha mẹ
mình không phải là người như cậu nghĩ. Thật rắc rối, chuyện này cũng
buộc nhiều cảnh rơi vào tình trạng kết hợp giữa những yếu tố thiết thực
trong cốt truyện với những mấu chốt tình cảm then chốt, bất ngờ, và
Lautner thiếu kinh nghiệm và tài năng cần thiết để thực hiện công việc
khó khăn này.
Điều còn lại nghe như bản liệt kê những thứ mà nhà
sản xuất nghĩ là thanh thiếu niên thích xem: Lautner “lướt” trên xe hơi
tốc độ, hạ gục những tên tay sai xấu xa trong những trận đánh xáp lá cà,
hôn Collins, và thường xuyên cởi trần.
Đạo diễn John Singleton,
qua rồi cái thời nền tảng tiên phong ở những bộ phim đột phá của ông,
tiếp tục làm phim nhưng hoàn toàn không có gì mới về mặt tính cách. Ông
cũng không tìm được cách bật ra hành vi nhận thức tình cảm được điều
chỉnh đáng tin từ Lautner.
Việc quay ngoại cảnh ở Pittsburgh ít ra cũng tạo cho phim Abduction
một số khác biệt và hình ảnh đẹp – đặc biệt là việc dùng sân bóng chày
PNC Park mới khánh thành, đóng vai trò quan trọng trong buổi hẹn gặp lần
thứ ba được xem là cao trào của phim. Những điểm kỹ thuật khác đều ổn.
Đạo diễn: John Singleton, do Mỹ sản xuất năm 2011, thời lượng 106 phút
Công ty sản xuất: Gotham Group Entertainment, Vertigo Entertainment, Quick Six Entertainment hợp tác với Mango Farms
Hãng phát hành: Lionsgate
Nhà sản xuất: Doug Davison, Ellen Goldsmith-Vein, Lee Stollman, Roy Lee, Dan Lautner, Pat Crowley
Giám đốc sản xuất: Jeremy Bell, Gabriel Mason, Anthony Katagas, Allison Shearmur, Wolfgang Hammer
Kịch bản: Shawn Christensen
Quay phim: Peter Menzies
Biên tập: Bruce Cannon
Thiết kế sản xuất: Keith Brian Burns
Âm nhạc: Edward Shearmur
Diễn
viên chính: Taylor Lautner, Lily Collins, Maria Bello, Jason Isaacs,
Alfred Molina, Sigourney Weaver, Denzel Whitaker, Michael Nyqvist
Dịch: © Minh Châu @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Screen Daily
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi