Trong vai nàng Rose Aldridge (tên thời con gái là MacClare), cô em họ sôi nổi, táo bạo của chị em nhà Crawley trong
Downton Abbey, Lily James trông có vẻ hoàn toàn phù hợp với vai đứa em kế hư hỏng khi thử vai cho phim
Cinderella của Disney.
Lily James trong vai Lọ Lem
Và trong vai Daisy Mason, cô hầu bếp sau này trở thành trợ lý đầu bếp,
Sophie McShera có vẻ là ứng cử viên lý tưởng cho vai cô bé mồ côi bị đày
đọa dọn lò sưởi và làm việc cật lực trước khi được Hoàng tử đẹp trai
cứu. (Nhưng trước đó chính cô phải cứu Hoàng tử.) Rồi Kenneth Branagh,
đạo diễn của bộ phim, được nghe giọng nói của Lily James.
“Tôi
đặc biệt thích chất giọng của cô ấy,” ông nói trong một phỏng vấn từ
London. “Tôi thích sự nồng ấm và âm điệu trong giọng cô. Tôi thấy giọng
cô ấy rất biểu cảm.”
Ông cũng đặc biệt thích việc trong suốt quá
trình thử vai dài dằng dặc, “cô vẫn tỏ ra vui vẻ, kiên nhẫn, và tạo
chút không khí nghịch ngợm cho vai diễn, mà tôi cho rằng chỉ có thể mang
đến những điềm tốt lành cho nhân vật này.”
Đó là lúc đạo diễn
trao đôi giày pha lê của Swarovski cho James và chọn Sophie McShera vào
vai Drizella, một trong hai cô em kế của Cinderella. Việc chọn vai này
đảo ngược hoàn toàn tình huống cô chủ - người hầu của
Downton.
Lily James và Sophie McShera trong cảnh phim Cinderella
“Thật ra mọi người dễ tưởng tượng tôi trong vai cô em kế xấu xí hơn,”
James nói. Cô cho biết thêm ban đầu cô cũng hơi ngại bước vào vai chính
của bộ phim. “Lúc đầy tôi mong muốn được đóng vai phụ của bộ phim hơn,
để không phải lúc nào cũng chú ý mình đang trông như thế nào và đang nói
năng ra sao.”
“Nhưng giờ đây tôi thấy việc được phân vai thế
này là phù hợp hơn. Có những cảnh tôi đang giúp Sophie mặc áo hay dọn
bát đĩa cho cô ấy, tôi thấy rõ cô ấy đang rất thích thú với việc sai bảo
người khác. Dường như có một sự mãn nguyện cuối cùng cũng được ra lệnh
cho tôi vậy.”
Một màn trả thù thật ngọt ngào.
“Lần này
tôi là người được mặc những bộ váy tuyệt đẹp và phải nói với giọng
chuẩn,” McShera nói một cách thích thú với giọng Yorkshire đặc sệt. Nếu
trong
Downton, vai diễn của cô yêu cầu không được trang điểm
ngoài một vệt mỡ cá hay củ cải nghiền dính trên áo, việc phải mất ba
tiếng mỗi ngày để hóa trang vào vai Drizella với lọn tóc xoăn và đôi môi
đỏ chót dường như là một thiên đường mới trên phim trường.
Holliday Grainger và Sophie McShera trong vai hai cô em kế trong Cinderella
“Chúng tôi trang điểm dày tới nỗi khi rửa mặt, tôi không còn nhận ra bản thân trong gương nữa,” cô chia sẻ.
Bám vào thành công rực rỡ của
Downton Abbey, bộ phim truyền hình vừa kết thúc mùa thứ năm, hai vai diễn này có vẻ rất khôn ngoan, và còn có phần mỉa mai.
Tuy
vậy, Branagh cho biết, “Dù họ là những diễn viên còn rất trẻ, điểm cộng
của họ là có kinh nghiệm diễn xuất với dàn diễn viên
Downton
chứ không phải đơn thuần là vì họ góp mặt trong một bộ phim thành công.
Họ đến thử vai với tôi trong cương vị những diễn viên trẻ đã xuất hiện
nhiều trước máy quay. Và tôi có thể thấy đây là những cô gái được diễn
xuất thường xuyên bên cạnh Maggie Smith, Penny Wilton, Elizabeth
McGovern và Phyllis Logan, và họ được hưởng những tấm gương diễn xuất
thực lực thật sự tuyệt vời.”
Lily James (phải) cùng Elizabeth McGovern trong cảnh phim Downton Abbey
Kinh nghiệm này cũng giúp họ khi diễn xuất bên cạnh Cate Blanchett,
trong vai mẹ kế độc ác của Cinderella, và Helena Bonham Carter, trong
vai bà tiên đỡ đầu. “Họ tỏ ra rất biết tiếp thu kinh nghiệm của người đi
trước.”
Lấy cảm hứng từ câu chuyện cổ tích gốc và bản phim hoạt
hình Disney năm 1950, Branagh và biên kịch Chris Weitz muốn tạo một vai
nữ chính hiện đại, mạnh mẽ vì những lựa chọn của bản thân, dù những lựa
chọn đó có vẻ không hợp thời. (Một cô nàng tuổi 'teen' thế kỷ 21 nhẹ
nhàng chấp nhận việc bị nhốt trong gác xép và không được dự buổi khiêu
vũ lớn nhất trong năm à? Lấy đâu ra nữa!)
“Hãy đủ mạnh mẽ để trở
nên tốt bụng” – câu khẩu hiệu này có thể dìm Cinderella trở thành một
biểu tượng chống lại nữ quyền, nhưng Branagh so sánh khẩu hiệu đó với
những lý tưởng tạo ảnh hưởng phi bạo lực tương tự như của Martin Luther
King Jr., Nelson Mandela hay Mahatma Gandhi.
Sophie McShera trong Downton Abbey
“Tôi thích sự đơn giản này,” Branagh cho biết. “Thách thức khó khăn nhất thực ra là làm một điều gì đó thật đơn giản như vậy.”
“Tôi
cũng tự nào rằng từ khuôn mẫu cổ điển kia bước ra một cô gái tinh tế,
thông minh và nồng nhiệt, và sức mạnh của cô không đến từ việc cô phải
trở nên đầy nam tính hay giống đàn ông. Tôi nghĩ như vậy, ta được tôn
vinh một vẻ nữ tính rất đặc biệt và khuyến khích mỗi người sống như
người họ thực sự muốn trở thành chứ không phải cạnh tranh với người khác
giới hay trở thành một mẫu người mà những người khác muốn thấy.”
Sự
dịu dàng của Cinderella có thể không thể hiện rõ ràng như quyền lực
siêu phàm của một số công chúa Disney khác – như khả năng tạo băng tuyết
của Elsa trong
Frozen, hay khả năng bất tử của mái tóc của Rapunzel trong
Tangled
– “nhưng tôi nghĩ sức mạnh nội tâm của cô ấy là thứ ai cũng có thể tìm
được,” James cho biết. “Cô không cần cầm kiếm mới là mạnh mẽ. Sức mạnh
của cô ấy là từ bên trong và ai cũng có thể làm được.”
“Và hành
trình của cô, khi cô nhận thấy việc rủi ro nhưng cũng can đảm nhất là
trở thành con người thực sự của mình, đó là nhận thức chúng ta ai cũng
muốn có. Tôi cũng muốn cảm nhận được điều đó cho bản thân,” cô nói.
Lily James trong vai Rose MacClare trong ngày cưới trong phim truyền hình Downton Abbey
Những ngày còn vô danh của Lily James và Sophie McShera chắc hẳn đã sắp kết thúc, khi ngày càng có nhiều lời mời phỏng vấn với
Vogue và
InStyle, hợp đồng đại diện mỹ phẩm M.A.C. Cosmetics và các thương hiệu thời trang đang đến với họ. BoxOffice.com dự tính
Cinderella, ra rạp kèm phim ngắn dựa theo
Frozen, sẽ phải thu về 68 triệu USD trong dịp cuối tuần đầu tiên ra mắt tại Bắc Mỹ.
Rồi
còn những biển quảng cáo khổng lồ và những lời dèm pha liệu vòng eo tí
hon của James trong áp phích phim có được chỉnh sửa cho trở nên nhỏ hơn
không, cũng khiến bộ phim được chú ý hơn. (Cả nữ diễn viên này và đạo
diễn Branagh khẳng định eo cô trông nhỏ vậy là ảo giác từ chân váy bồng
bềnh và áo siết ngực bình thường.)
“Tự nhiên nhìn thấy mặt mình
cao bằng ba tầng nhà cao tầng là điều thật khó tin,” McShera cho biết.
“Lúc đó tôi mới cảm nhận được phim này lớn thế nào.”
Với cái thở
dài mãn nguyện – hay là lo lắng? – James cho biết, “Trước kia không ai
nhận ra tôi cả. Giờ thì thế này. Tôi bỗng thấy bản thân bay bổng trên
Đại lộ Sunset hay Quảng trường Thời đại, và đó là một cảm giác thật phi
thường.”
Dịch: © Xuân Hiền @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times