Dự án làm phim quy mô lớn của Netflix đã đi được gần một thập kỷ, gần như
đủ để biết một phim Netflix trông ra sao. Nhóm A: phim hài lãng mạn giá
rẻ với dàn sao hạng C. Nhóm B: phim hành động đắt tiền với dàn sao hạng
A. Và nhóm C: những ứng cử viên Oscar do đạo diễn tác gia dẫn dắt.

Đại tá Olivia Walker khí chất kiểm soát của Rebecca Ferguson trong A House of Dynamite. Phim sẽ phát trên Netflix ngày 24 tháng 10, tựa tiếng Việt Ngôi nhà thuốc nổ
|
Cho đến nay, phần lớn nhóm cuối ấy toàn những phim đòi hỏi trải nghiệm màn ảnh rộng. Lấy
Maestro,
bộ phim về cuộc đời Leonard Bernstein năm 2023 của Bradley Cooper làm
ví dụ, tràn ngập những cảnh quay và bối cảnh đẹp đến nao lòng, chẳng hạn
như màn trình diễn cao trào của bản giao hưởng số 2 của Gustav Mahler,
do Cooper chỉ huy theo thời gian thực. Người viết đã xem bộ phim đó ở
rạp hai lần, và cả hai lần đều mang lại cảm giác hoàn toàn phấn khích.
Rõ ràng, phần lớn khán giả không trải nghiệm bộ phim trên màn ảnh rộng,
và chắc hẳn điều đó ảnh hưởng đến cách bộ phim được đón nhận.
Đây
là một điểm yếu hiển nhiên, mà sự thống trị của Netflix trong ngành
công nghiệp điện ảnh đã được bàn tán nhiều — dù hầu hết các bộ phim này
được chiếu rạp để thỏa quy định của Viện Hàn lâm thì nền tảng phát trực
tuyến mới là nơi chúng tồn tại và lụi tàn. Rõ ràng không tốt cho những
ai coi trọng trải nghiệm điện ảnh.

Từ trái qua: Anthony Ramos trong vai đại tá Daniel Gonzalez và Abubakr Ali là chuyên viên Dan Buck
|
Nhưng trong
A House of Dynamite, bộ phim ly kỳ đúng thời điểm
về một cuộc tấn công hạt nhân vào Hoa Kỳ của đạo diễn Kathryn Bigelow,
có lẽ Netflix đã tìm thấy điểm ngọt. Bộ phim quy tụ dàn diễn viên uy
tín, được dàn dựng xuất sắc, căng như dây đàn guitar, và vô cùng hấp
dẫn. Nhưng về mặt hình ảnh — à, trông hơi giống phim bộ truyền hình.
Thực tế, trông rất giống một tập phim
24, và những điểm tương đồng không chỉ có vậy. Và người viết thực sự muốn khen ngợi hết lời.
Ý
muốn nói ở đây là: Bộ phim diễn ra theo thời gian thực khi chính phủ Mỹ
xử lý một tên lửa hạt nhân đang trên đường đến một thành phố của nước
này. Chúng ta thấy cùng khoảng 30 phút đó được chiếu lại ba lần, từ
nhiều góc nhìn khác nhau. Phần lớn hành động diễn ra trong một phòng
tình huống — xám xịt, tối tăm, dày đặc màn hình máy tính như Đơn vị
Chống Khủng bố của
24 — nơi vị quan chức do Rebecca Ferguson
thủ vai trao đổi với tổng thống (Idris Elba, dành hai phần ba thời lượng
phim để gọi điện qua Zoom), Bộ trưởng Quốc phòng (Jared Harris) và một
số tướng lĩnh quân đội khi cuộc tấn công sắp diễn ra ngày càng leo
thang. Rồi còn có địa điểm phóng vũ khí mà họ hy vọng sẽ vô hiệu hóa tên
lửa đang bay tới, và cả Nhà Trắng nữa.

Jon Zimmer và Kyle Allen trong một cảnh phim
|
Nói một cách nhẹ nhàng thì sợ chết đi được. Cứ như thể Bigelow đã nghĩ,
‘Bây giờ mọi người sợ nhất chuyện gì?’ rồi quyết định miêu tả một cách
siêu thực đúng chuyện đó đang diễn ra. Nếu bạn lo lắng về chiến tranh
hạt nhân — và dĩ nhiên là có — thì bộ phim sẽ khiến cơn ác mộng của bạn
trở nên rõ nét hơn.
Chúng ta chứng kiến những nhân viên như
Ferguson chuẩn bị đi làm, hôn tạm biệt con cái và đến nơi làm việc như
mọi ngày bình thường trước khi tin về vụ phóng hạt nhân được lan truyền.
Cách quay phim mang đậm dấu ấn con người, với những cú rung lắc và zoom
mà bạn mong đợi được thấy trong một tập phim
Succession. Thoạt
tiên, không ai coi mối đe dọa này là chuyện hệ trọng; ban đầu tên lửa
dường như hướng đến Thái Bình Dương. Nhưng sau đó, vùng tấn công dự kiến
của nó chuyển sang lục địa Hoa Kỳ, và sự hoảng loạn bắt đầu. Nói chi
tiết hơn sẽ làm hỏng một buổi xem phim vô cùng căng thẳng — nỗi sợ hãi
tăng dần và nỗi kinh hoàng hiện sinh mà nó gây ra cũng nên được trải
nghiệm tốt nhất trong thời gian thực.

Idris Elba, thể hiện được cả nét quyến rũ cổ điển đã làm nên tên
tuổi của anh trong những năm 2000, lẫn tính nhân văn bất lực chí mạng
của một nhân vật có lẽ sẽ không thể đem lại hy vọng và sự an toàn mà
chúng ta tìm kiếm trong một cuộc khủng hoảng lớn như thế này
|
A House of Dynamite có được dàn diễn viên xuất sắc — Ferguson
toát lên khí chất kiểm soát hoàn toàn, và rồi bạn chứng kiến cô sụp đổ
trước những hậu quả không thể tưởng tượng nổi mà những quyết định của cô
có thể mang lại. Bạn có Tracy Letts (của
That Guy bất hủ)
trong vai một vị tướng quyết đoán bản năng ngoan cường có thể không hợp
chút nào với tình huống tế nhị như tình huống mà ông đang gặp phải. Bạn
có Gabriel Basso trong vai Phó Cố vấn An ninh Quốc gia còn non kinh
nghiệm nhưng có năng lực, nhắc nhở tổng thống, qua một cuộc gọi nhóm cực
kỳ căng thẳng với nhiều sinh mạng đang bị đe dọa, về lần họ gặp nhau
thoáng qua trước đó, và đó là tiếng cười duy nhất trong phim. Bạn có Bộ
trưởng Quốc phòng do Harris thủ vai, trở nên suy sụp khi nhận ra cô con
gái xa cách của mình có thể đang ở trong vùng chịu tác động.
Và
rồi còn có Elba, thể hiện được cả nét quyến rũ cổ điển đã làm nên tên
tuổi của anh trong những năm 2000, lẫn tính nhân văn bất lực chí mạng
của một nhân vật có lẽ sẽ không thể đem lại hy vọng và sự an toàn mà
chúng ta tìm kiếm trong một cuộc khủng hoảng lớn như thế này.

Bộ trưởng Quốc phòng (Jared Harris) và một số tướng lĩnh quân đội khi cuộc tấn công sắp diễn ra ngày càng leo thang
|
Bộ phim có thể quá hạn chế về mặt cảm xúc đối với những người bình chọn
Oscar, mặc dù nó được biên tập Kirk Baxter lắp ghép một cách xuất sắc
đến nỗi khó có thể tưởng tượng còn phim nào khác có thể thắng giải
thưởng chuyên nghề đó. Nhưng xét phim Netflix nào giờ thì đây là bộ phim
hay nhất có thể — mà xem trên điện thoại suốt hai tiếng đồng hồ thì quá
là đành đoạn.
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: GQ