Trên đời không có gì bình thường mà đáng sợ như bệnh cúm. Đây là thông điệp ám ảnh của The Flu,
bộ phim về một loại virus lây lan chết người tàn phá bán đảo Triều
Tiên. Đây là một phim chứa đựng nhiều yếu tố hay mà đáng lẽ sẽ còn hay
hơn nữa nếu tổng thể bộ phim đừng quá dễ đoán trước.
Sự căng thẳng chết người trong bộ phim mới này của đạo diễn Kim Sung Soo
dường như là một sự giao nhau giữa dịch cúm gia cầm với Cái chết Đen
(tức bệnh dịch hạch - ND), nhưng được gia cố mạnh thêm.
Dịch cúm giết người hàng loạt trong phim
Trong phim, virus lan truyền giữa người với người dữ dội, có khả năng
giết chết 2.000 người trong vòng một tiếng đồng hồ. Sau khi nhiễm virus,
một con người không thể sống quá 36 tiếng đồng hồ.
Việc phát
hiện gần đây nhất về trường hợp có khả năng đầu tiên là ca nhiễm cúm gia
cầm lây từ người sang người ở Trung Quốc đế thêm yếu tố đáng sợ cho bộ
phim.
Kim Sung Soo, sự nghiệp gắn liền với những phim kinh phí
lớn khắc họa mọi thứ từ xã hội đen tuổi mới lớn đến các chiến binh và
phù thủy kỳ ảo, là một đạo diễn dựa vào những ý tưởng táo bạo của ông
hơn là khả năng tạo kịch tính hiệu quả cho những ý tưởng đó. Nếu có ai
làm cho một bộ phim về dịch bệnh lạ gây ra tận thế vì zombie trông đáng
yêu, thì không ai khác ngoài Kim Sung Soo.
Sau khi xem
The Flu, có vẻ rõ ràng là đạo diễn Kim đã sản xuất một phim thảm họa được thực hiện tốt hơn những bom tấn trước đây như
Haenudae (2009) [đã phát hành ở Việt Nam với tựa
Sóng thần ở Haenudae], bộ phim nói về một trận sóng thần hư cấu tàn phá Busan và
Tower (2012) [đã phát hành ở Việt Nam với tựa
Tháp lửa], bộ phim nói về một đội cứu hỏa anh hùng cứu người thoát khỏi vụ hỏa hoạn trong một tòa nhà chọc trời.
Luôn có người hùng cao thượng giữa đám đông đang hoảng loạn
Cả
Haenudae lẫn
Tower đều ầm ĩ nhưng là những phim xem xong quên ngay lập tức. Liệu
The Flu có
lưu lại trong trí nhớ không thì còn phải chờ xem mới biết. Kim Sung Soo
đã nỗ lực hơn những đạo diễn của hai phim vừa kể trên, Yoon Je Kyoon và
Kim Ji Hoon theo thứ tự lần lượt, nhờ phối hợp những đợt tấn công ồ ạt
hình ảnh với bình luận trên mạng xã hội để tạo hiệu quả mạnh hơn.
Phim
bắt đầu với việc một kẻ môi giới mờ ám vận chuyển bất hợp pháp lao động
nước ngoài từ Hồng Kông đến Bundang, một vùng ngoại ô sang trọng phía
nam Seoul. Một container được mở ra và phát hiện những người nước ngoài
chết trong đó, ngoại trừ một người đã tìm cách tẩu thoát được.
Một
trong số những người trong container nhiễm một loại virus và đã lây lan
sang những người khác và giết chết họ. Tất nhiên là người tẩu thoát
phát tán virus cùng khắp cho những người mà anh ta gặp.
Mongsai,
người tẩu thoát đó, thế mà lại không chết, nhưng những người xung quanh
anh ta thì chết rất nhanh, phun máu tung tóe tạo hiệu ứng xi-nê cực kỳ.
Những đốm màu đỏ kỳ cục bắt đầu xuất hiện trên da của những người bị
nhiễm, mà sau đó bắt đầu ăn hết da thịt họ. Vâng, Kim Sung Soo quyết
định cho khán giả ngập ngụa những triệu chứng chết người.
Cốt
chuyện đòi hỏi là ban đầu chính phủ không nghiêm túc quan tâm đến dịch
bệnh này để cho tình hình trở thành tận thế, sau đó mới công bố một cách
muộn màng tình trạng khẩn cấp và phong bế cả nước.
Nhân vật Kim In Hae (Soo Ae, trái) và con gái Mi Reu (Park Min Ha)
Kim Sung Soo sử dụng những cơn hoảng loạn tiếp sau đó để thể hiện yếu tố
nhân bản, hay chí ít là ý tưởng của ông về điều này, dưới ánh sáng tích
cực. Giữa những đường phố kẹt cứng và siêu thị chật ních người, luôn có
những người hùng cao thượng trở thành người dẫn đường cho kẻ khác.
Kim
In Hae (Soo Ae) là một chuyên gia y tế nỗ lực tìm ra vắc-xin cho loại
virus này. Khi cô con gái duy nhất của cô là Mi Reu (Park Min Ha) bị
nhiễm cúm, In Hae được nhân viên cứu hộ Ji Goo (Jang Hyuk) giúp đỡ, anh
đã cứu cô tránh được tai nạn giao thông, và họ hợp sức tìm ra cách trị
bệnh và cứu cô bé sống sót.
Nhân viên chính phủ vật vã với việc
ra quyết định, trong khi nhiều người khác tỏ ra sẵng sàng có những quyết
định tàn bạo nhằm ngăn chặn dịch bệnh. T6at1 nhiên tổng thống, do Cha
In Pyo đóng, được khắc họa là một lãnh đạo luôn nghĩ đến người khác,
quyết tâm cứu được nhiều người nhất có thể.
Đạo diễn Kim cố gắng
làm cho kịch tính đáng tin cậy, kể cả khiến cho khán giả rốt cuộc lo
lắng cho các nhân vật. Điểm mạnh của bộ phim này nằm ở những cảnh hiện
thực choáng váng và nhịp diễn biến nhanh.
Nhân viên cứu hộ Ji Goo (Jang Hyuk)
“Tôi muốn miêu tả chủ nghĩa vị tha và nhân bản của con người bất chấp
cái sợ cực độ và sự hủy hoại phẩm chất con người,” đạo diễn Kim nói.
“Tôi
cũng muốn tình huống trong phim có vẻ thực. Không giả tưởng, mà là hiện
thực chủ nghĩa. Tôi muốn khán giả cảm thấy lạ lẫm với những nơi chốn họ
luôn cảm thấy quen thuộc, chẳng hạn siêu thị hay bãi đậu xe. Nỗi sợ
trước việc làm thế nào mà những chỗ như vậy lại trở thành chỗ chết là
điều khiến cho câu chuyện trở nên rất thật.”
Dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Korea Times
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi