Kotaro Isaka mơ rằng cuốn tiểu thuyết của anh sẽ lên màn ảnh rộng. Bây
giờ là một bộ phim ly kỳ hành động với sự tham gia của Brad Pitt. Không
có các ngôi sao lớn của châu Á có vấn đề gì không?
Kotaro Isaka, một trong những nhà văn ly kỳ tội phạm nổi tiếng nhất Nhật
Bản, tự miêu tả mình là người ở nhà. Anh hiếm khi rời Sendai, thành phố
phía đông bắc Nhật Bản nơi anh sống, và nhiều cuốn sách của anh lấy bối
cảnh ở đó.
Isaka là tác giả có sách bán chạy nhất hiện nay nhưng khởi nghiệp
là một kỹ sư hệ thống. Anh nói, “Tôi đã nghĩ nếu không bỏ việc và tập
trung, tôi không thể viết ra cái gì hay tuyệt”
|
Tuy nhiên, khi cuốn tiểu thuyết
Maria Beetle năm 2010 của anh được chuyển thể thành
Bullet Train,
một bộ phim hành động Hollywood với sự tham gia của Brad Pitt, Brian
Tyree Henry và Joey King, khởi chiếu ở Mỹ vào ngày 5 tháng 8 (phát hành
cùng ngày ở Việt Nam với tựa
Sát thủ đối đầu), anh chấp nhận
dàn diễn viên chủ yếu là phương Tây và bối cảnh siêu neon cách điệu cao,
có thể được miêu tả tốt nhất là tiệm cận-Nhật Bản.
Khi viết
Maria Beetle,
cuốn tiểu thuyết ly kỳ về nhiều sát thủ bị mắc kẹt trên cùng một chuyến
tàu cao tốc, Isaka đã tạo ra một nhóm ô hợp gồm những nhân vật “không
phải người thật, và thậm chí có thể không phải là người Nhật,” Isaka, 51
tuổi, nói trong một phỏng vấn gần đây tại phòng chờ của một nhà hàng
khách sạn không xa nhà anh và chỉ cách ga shinkansen địa phương — tức
tàu cao tốc — vài bước chân. Cuốn tiểu thuyết này, vốn được xuất bản lần
đầu ở Nhật Bản, ra mắt bản tiếng Anh năm ngoái.
Với cốt truyện
nhịp độ nhanh, những sát thủ đầy màu sắc, xác chết la liệt, nhân vật
phản diện tuổi teen tàn bạo và hài hước trơ tráo, Isaka luôn mơ cuốn
tiểu thuyết có thể trở thành một bộ phim Hollywood lý tưởng. Anh nói,
bối cảnh Nhật Bản nguyên tác không quan trọng lắm.
“Tôi không cảm
thấy muốn mọi người hiểu văn học hay văn hóa Nhật Bản,” Isaka nói. “Có
vẻ như tôi cũng không hiểu nhiều về Nhật Bản.”
Khi cuốn tiểu thuyết Maria Beetle năm 2010 của Isaka được chuyển thể thành Bullet Train, một bộ phim hành động Hollywood, anh chấp nhận dàn diễn viên chủ yếu là phương Tây và bối cảnh siêu neon cách điệu cao
|
Việc biến tiểu thuyết của Isaka thành một bộ phim hành động kiểu Mỹ với
dàn diễn viên hỗn hợp từ Mỹ, Anh và Nhật Bản một phần là quyền sáng tạo,
một phần là quyết định kinh doanh. Bất chấp sự phổ biến của tiểu thuyết
manga và phim hoạt hình anime bên ngoài Nhật Bản, rất ít phim người
thật đóng hoặc chương trình truyền hình với dàn diễn viên toàn Nhật Bản
trở thành hit quốc tế trong những năm gần đây. Không giống các hiện
tượng toàn cầu của Hàn Quốc như
Squid Game và
Parasite, Nhật Bản đã được các nhà nghệ thuật đánh giá cao về những bộ phim như
Drive My Car thắng giải Oscar gần đây và
Shoplifters được vinh danh Cành Cọ Vàng Cannes, nhưng hiếm khi thành công phòng vé quốc tế.
Đã có nhiều lời phàn nàn trên các phương tiện truyền thông của người Mỹ gốc Á về việc tẩy trắng, mặc dù dàn diễn viên của
Bullet Train
bao gồm các diễn viên da đen, người Latinh và người Nhật. David Inoue,
giám đốc điều hành Japanese American Citizens League, nói với
AsAmNews
rằng “bộ phim này nhằm khẳng định niềm tin diễn viên châu Á đóng vai
chính không thể đóng phim bom tấn, mặc dù tất cả các bằng chứng gần đây
cho thấy ngược lại, bắt đầu với
Crazy Rich Asians và mở rộng đến
Shang-Chi.”
Chính
việc Isaka coi các nhân vật của mình là linh hoạt về mặt chủng tộc “đã
cho chúng tôi sự thoải mái trong việc tôn vinh tinh thần Nhật Bản nhưng
đồng thời cho bộ phim cơ hội có được những ngôi sao điện ảnh khổng lồ và
đưa nó hoạt động trên quy mô toàn cầu,” Sanford Panitch, chủ tịch của
Sony Pictures Entertainment Motion Picture Group, hãng phim đứng sau
Bullet Train, nói.
“Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì câu chuyện được đặt trong bối cảnh tương
lai của Nhật Bản hoặc giống như Thành phố Gotham,” anh nói. “Đó là một
thế giới mà người ta không biết”
|
Bất kỳ ai đã từng sống qua những đợt đóng cửa biên giới nghiêm ngặt
trong đại dịch ở Nhật Bản sẽ thấy sự hiện diện của rất nhiều người không
phải người Nhật trên chuyến tàu được cho là đi từ Tokyo đến Kyoto là
rất mâu thuẫn, và làm rõ bộ phim không giống với đời thực.
David Leitch, đạo diễn của
Bullet Train
và biên kịch Zak Olkewicz, cho biết họ muốn giữ nguyên một số nhân vật
quan trọng nhất của cuốn tiểu thuyết — ba thế hệ trong một gia đình
người Nhật. “Những người không nhất thiết phải xem bộ phim sẽ ngạc nhiên
khi biết rằng cốt truyện hầu như là về các nhân vật Nhật Bản và mạch
truyện của họ chuyển hóa điều đó,” Olkewicz nói, mặc dù các nhân vật
người Nhật không phải là trung tâm của phim.
Tuy nhiên, ngay cả
trong tiểu thuyết của Isaka cũng có những đề cập đến từ phương Tây: Một
trong những sát thủ ám ảnh Thomas the Tank Engine, một chi tiết được giữ
nguyên trong phim.
Leitch, đạo diễn
Deadpool 2 và
Atomic Blonde
cho biết: “Tất cả chúng tôi đều rất ý thức và muốn làm cho bộ phim cực
kỳ dung hợp và mang tính quốc tế.” Ông nói, sự đa dạng của dàn diễn
viên, “chỉ cho bạn thấy sức mạnh của tác phẩm gốc của tác giả và đây có
thể là một câu chuyện vượt qua chủng tộc như thế nào.”
Đã có nhiều lời phàn nàn trên các phương tiện truyền thông của người Mỹ gốc Á về việc tẩy trắng, mặc dù dàn diễn viên của Bullet Train bao gồm các diễn viên da đen, người Latinh và người Nhật
|
Đã có lúc các nhà làm phim cân nhắc việc thay đổi bối cảnh. “Chúng tôi
đã có những cuộc trò chuyện như ‘hay có thể là châu Âu, hay có thể là
một phần khác ở châu Á,’” Leitch nói. “Chúng ta có thể thấy kiểu va chạm
quốc tế này ở đâu?”
Cuối cùng, ông quyết định, “Tokyo là một
thành phố quốc tế như bất cứ nơi nào.” (Với những điểm cốt truyện quan
trọng xoay quanh việc chuyến tàu đến đúng giờ ở các điểm dừng khác nhau
trên tuyến đường, Isaka nói, “chúng tôi chỉ có thể nghĩ đến một chuyến
tàu cao tốc của Nhật Bản.”)
Leitch đã hy vọng quay các phần của
bộ phim ở Nhật Bản, nhưng đại dịch đã khiến chuyện đó trở nên bất khả
thi, vì vậy ông đã nghiêng sâu hơn vào một tầm nhìn kỳ ảo được tạo ra
trên một âm trường ở Mỹ. Xem phim, Isaka cho biết anh rất hài lòng để
cho bộ phim loại bỏ bạo lực cực độ của câu chuyện ra khỏi bất kỳ loại
bối cảnh thực tế nào. “Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì câu chuyện được đặt
trong bối cảnh tương lai của Nhật Bản hoặc giống như Thành phố Gotham,”
anh nói. “Đó là một thế giới mà người ta không biết.”
Ở Nhật Bản,
Isaka đã xuất bản hơn 40 cuốn tiểu thuyết — nhiều trong số đó là những
cuốn sách bán chạy — và các đại diện của anh hy vọng danh tiếng đình đám
của
Bullet Train sẽ giúp nâng tầm tác phẩm của nhà văn này với
độc giả nói tiếng Anh vốn có niềm yêu thích giải trí Nhật Bản thông qua
manga, anime hay Haruki Murakami, tiểu thuyết gia Nhật Bản, một ngôi
sao văn học ở phương Tây.
Bối cảnh siêu neon cách điệu cao của bộ phim có thể được miêu tả tốt nhất là tiệm cận-Nhật Bản
|
Là con trai của chủ phòng trưng bày nghệ thuật ở Chiba, phía đông Tokyo,
Isaka lớn lên đọc những cuốn truyện ly kỳ và bí ẩn, bao gồm các bản
dịch tiểu thuyết của Agatha Christie và Ellery Queen. Anh chuyển đến
Sendai để học luật tại Đại học Tohoku, ở đó anh bắt đầu viết truyện
ngắn.
Sau khi tốt nghiệp, anh nhận công việc kỹ sư hệ thống nhưng
thức dậy trước 5 giờ hầu hết các buổi sáng để viết tiểu thuyết. Vì căn
hộ của vợ chồng anh quá nhỏ không có không gian viết lách riêng, nên đôi khi anh thường mang laptop ra ghế đá ven sông gần chung cư,
gõ ra những câu chuyện vào buổi tối sau giờ làm việc.
Năm 2000, cuốn tiểu thuyết đầu tiên của anh,
Audubon’s Prayer,
kể về một con bù nhìn biết nói, một con mèo có thể dự đoán thời tiết và
một cảnh sát từng bị bắt nạt thời thơ ấu, đã thắng Giải thưởng Câu lạc
bộ Bí ẩn Shincho dành cho cây bút mới.
Hai năm sau, được sự động
viên của vợ, anh cắt đứt với công việc lãnh lương hằng tháng. Anh nói,
“Tôi nghĩ nếu không bỏ việc và tập trung, tôi không thể viết ra cái gì
hay tuyệt.”
David Leitch, đạo diễn của Bullet Train (phải, trên trường quay) đã hy vọng quay các phần của bộ phim ở Nhật Bản
|
Một số tiểu thuyết của anh đã được chuyển thể thành phim Nhật Bản, mặc
dù không có cuốn nào được phát hành ở Mỹ. Các tác phẩm chuyển ngữ của
anh rất phổ biến ở Trung Quốc và Hàn Quốc.
Ngay cả trước khi tiểu
thuyết của Isaka được dịch sang tiếng Anh, các nhà phê bình Nhật Bản đã
phát hiện ra một người Mỹ — hoặc ít nhất là Hollywood — trong tác phẩm
của anh.
Cách nói chuyện của các nhân vật trong một số tiểu
thuyết của anh “gần như thể anh đang sao chép lời thoại kiểu phim Mỹ
bằng tiếng Nhật,” Atsushi Sasaki, một nhà phê bình sách nói. “Khi bạn
xem phiên bản lồng tiếng của các bộ phim Hollywood, người Nhật có thể
cảm thấy rất mất tự nhiên và đó là cách tôi luôn hình dung về những cuốn
sách của anh ấy và những gì các nhân vật của anh ấy đang nói.”
Với
tác phẩm của Isaka, trừ độc giả nói tiếng Anh, Yuma Terada và Ryosuke
Saegusa, những người sáng lập CTB, nhà sản xuất phim và đại diện văn
chương cho Isaka, đã hợp nhất bản quyền các tiểu thuyết của anh và ủy
thác bản dịch của một số ít trong đó, hy vọng giới thiệu anh như một
người họ hàng chữ nghĩa với Murakami.
nhưng đại dịch đã khiến chuyện đó trở nên bất khả thi, vì vậy ông đã
nghiêng sâu hơn vào một tầm nhìn kỳ ảo được tạo ra trên một âm trường ở
Mỹ
|
Sam Malissa, người đã dịch
Maria Beetle, cùng với một cuốn tiểu thuyết khác,
Three Assassins,
là một phần của bộ ba phóng tác và cũng đã được xuất bản bằng tiếng Anh
ở Anh và Mỹ, cho biết năng lượng điên cuồng trong tác phẩm của Isaka có
thể giúp đẩy lùi ranh giới của những định kiến phương Tây về văn học
Nhật Bản. Ông nói, quá thường xuyên là khán giả đọc tiếng Anh quan niệm
tiểu thuyết Nhật Bản giống như tranh khắc gỗ Ukiyo-e “khó hiểu như công
án,” Malissa nói.
Terada, từng là nhà tài chính, và Saegusa, biên
tập viên lâu năm tại Kodansha, một trong những nhà xuất bản lớn nhất
Nhật Bản đã phát hành một số tiểu thuyết Isaka, bắt đầu chào kịch bản
Bullet Train
của Malissa cho một số hãng phim nhưng ban đầu không ai mua. Sau khi
Terada và Saegusa tóm tắt cốt truyện dài năm trang, ba hãng phim đã đặt
giá thầu, và cuối cùng Sony thắng. (Terada và Saegusa là điều hành sản
xuất của bộ phim.)
Ngay sau khi
Maria Beetle được chọn làm phim, bản dịch cuốn tiểu thuyết được bán cho Harvill Secker, một đơn vị của Penguin Books có trụ sở ở London.
Chính việc Isaka coi các nhân vật của mình là linh hoạt về mặt chủng
tộc “đã cho chúng tôi sự thoải mái trong việc tôn vinh tinh thần Nhật
Bản nhưng đồng thời cho bộ phim cơ hội có được những ngôi sao điện ảnh
khổng lồ và đưa nó hoạt động trên quy mô toàn cầu,” Sanford Panitch, chủ
tịch của Sony Pictures Entertainment Motion Picture Group, hãng phim
đứng sau Bullet Train, nói
|
Liz Foley, giám đốc xuất bản, đã đọc bản thảo trong một kỳ nghỉ ở bãi
biển. “Đột nhiên tôi được đưa vào thế giới này mà cảm thấy hơi chuệch
choạc,” cô nói. Mặc dù cuốn sách đã được Sony lựa chọn vào thời điểm đó,
cả Leitch và Pitt vẫn chưa tham gia vào dự án.
Foley cho biết, đến nay ấn bản tiếng Anh của
Bullet Train — được đặt lại tựa từ bản gốc — không phải là một cuốn sách bán chạy nhất nhưng đã có “doanh thu thực sự tốt”.
Nhà
xuất bản Overlook Press, một đơn vị của Abrams Books, đã phát hành nó
vào tháng 8 năm ngoái ở Mỹ, cuốn sách được chào đón với những bài bình
tích cực. Trên mục “Fresh Air” của NPR, nhà phê bình John Powers đã miêu
tả
Bullet Train là “thú vui giải trí tuyệt đối không thể thiếu
được.” Cả hai nhà xuất bản đều đang phát hành các ấn bản ăn theo phim
với hy vọng thu được chút ráng chiều của bộ phim.
Văn học nước
ngoài bằng tiếng Anh là một thị trường khét tiếng khó tính. Nhưng Philip
Gabriel, dịch giả lâu năm của Murakami, đã dịch ba cuốn tiểu thuyết của
Isaka, hy vọng bộ phim chuyển thể từ
Bullet Train sẽ thu hút
sự quan tâm của các nhà xuất bản tiếng Anh khác. “Sự công nhận tên tuổi
ít nhất sẽ khiến các nhà xuất bản nói, ‘Này, chúng ta hãy nhìn lại những
cuốn tiểu thuyết Isaka khác đi nào,’” Gabriel nói.
Với những điểm cốt truyện quan trọng xoay quanh việc chuyến tàu đến
đúng giờ ở các điểm dừng khác nhau trên tuyến đường, Isaka nói, “chúng
tôi chỉ có thể nghĩ đến một chuyến tàu cao tốc của Nhật Bản”
|
Bên ngoài các thị trường nói tiếng Anh, tác phẩm của Isaka đang được đưa lên màn ảnh nhiều hơn: Cuốn tiểu thuyết
The Fool of the End của anh dự kiến được dựng thành phim bộ truyền hình Hàn Quốc cho Netflix.
Isaka
nói rằng ngay khi tác phẩm của anh đang bước lên vũ đài toàn cầu, anh
không còn có thể tin mình đạt được mục tiêu viết sáu trang mỗi ngày mà
anh đã tự đặt ra khi bắt đầu làm một tiểu thuyết gia.
“Tôi đã viết rất nhiều những gì tôi muốn viết,” anh than thở.
Anh
cho biết vợ anh, hai thập kỷ trước đã cho phép anh nghỉ việc để viết
toàn thời gian, gần đây đã bảo anh tập trung vào việc sản xuất một cuốn
tiểu thuyết hay ở tuổi ngũ tuần.
Dàn diễn viên Bullet Train tại sự kiện ra mắt phim ở
London. Đạo diễn Leich nói rằng sự đa dạng của dàn diễn viên, “chỉ cho
bạn thấy sức mạnh của tác phẩm gốc của tác giả và đây có thể là một câu
chuyện vượt qua chủng tộc như thế nào”
|
“Bây giờ tôi cảm thấy nhẹ nhàng hơn,” anh nói.
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times