Nhưng thứ hạng không quan trọng bằng doanh thu thuần, và số tiền 33,3
triệu đôla từ thứ sáu đến chủ nhật của bộ phim này phải được đánh giá là
một thất vọng.
Black Panther, một phim Disney lớn khác cũng do nhà làm phim da đen đạo diễn và dàn diễn viên đủ cả đa số lẫn thiểu số vẫn đủ sức gây cản trở dù đã phát hành được một tháng
|
Nếu may mắn, bộ phim sẽ ăn bền ở rạp như những phim lớn tháng 3 khác của Disney (
Alice in Wonderland,
Oz: The Great and Powerful, v.v…) và kiếm được 97 triệu đôla ở Bắc Mỹ. Nhược bằng không may thì sẽ cháy rụi như
Where the Wild Things Are,
thu được 32 triệu đôla tuần đầu công chiếu nhưng cuối cùng kết thúc với
77 triệu đôla ở Bắc Mỹ hồi cuối năm 2009. Nhưng với một điểm B trên
CinemaScore, hệ số nhân 3,2 (chẳng phải lớn lao gì với một phim thiếu
nhi ăn dài) và những bài phê bình đánh giá tầm thường, thì, cầu nguyện
đi là vừa...
Bộ phim kỳ ảo do Ava DuVernay đạo diễn tốn 103 triệu
đôla để sản xuất, và đây là lần thứ hai một đạo diễn nữ da màu có được
ngân sách lớn như vậy để làm phim, chỉ sau
Kung Fu Panda 2 của
Jennifer Yuh Nelson năm 2011. Và DuVernay đã nhồi đầy màn ảnh những diễn
viên nam nữ (Storm Reid, Deric McCabe, Mindy Kaling, Oprah Winfrey,
v.v...) thuộc loại chẳng phải lúc nào cũng là tiêu đề cho một bom tấn
của hãng phim. Sự mỉa mai bất hạnh là nó lại bị cản trở bởi sức mạnh
không ngờ của
Black Panther, một phim Disney lớn khác cũng do một nhà làm phim da đen đạo diễn và có dàn diễn viên đủ cả đa số lẫn thiểu số.
Có dàn diễn viên tên tuổi và đa dạng không kém nhưng Nếp gấp thời gian chỉ nhận được những bài phê bình đánh giá xoàng xĩnh...
|
Mặc dù hai phim này không hẳn cạnh tranh với nhau, đây là một ví dụ khác
cho thấy Walt Disney mở màn những phim lớn của họ quá sít. Đó là phần
nào lý do tại sao họ dời
Avengers: Infinity War đến 27 tháng 4, cho nó có ba tuần trước khi
Solo ra rạp thay vì chỉ hai. Phần lớn bàn luận xung quanh thành tích của
A Wrinkle in Time liên
quan đến việc đây là phép thử một câu thành ngữ cho một bộ phim kỳ ảo
kinh phí lớn với dàn diễn viên đủ loại chủng tộc. Tuy nhiên, mức độ thất
vọng của bộ phim có thể phức tạp hơn câu “nói được thì phải làm cho
được”.
Thứ nhất, các bình luận đã mang tính tiêu cực hỗn hợp, và
mặc dù điều đó có thể không làm bọn trẻ con (nhóm dân số đặc biệt muốn
xem một anh hùng trên màn ảnh rộng giống chúng) xa lánh, nhưng không có
lợi với những người trưởng thành nào có thói quen kéo nhau đi xem những
phim có thể là bom tấn. Thứ hai, đây không phải là một phim giải trí ly
kỳ đầy ắp hành động thông thường, mà là cái gì đó gần gũi hơn với
Tomorrowland.
Nói đến chuyện này, chúng ta nên lưu ý rằng bộ phim kỳ ảo mới nguyên
của Brad Bird tốn 190 triệu đôla kinh phí vào năm 2015. Thứ ba, chúng ta
thường nói quá về Walt Disney như thể họ là cỗ máy làm phim bom tấn bất
khả chiến bại, họ cũng phải vật lộn để tạo ra các chuỗi phim mới như ai.
...mặc dù điều đó có thể không làm bọn trẻ con (nhóm dân số đặc biệt muốn
xem một anh hùng trên màn ảnh rộng giống chúng) xa lánh
|
Họ quả là ngầu khi nói tới Marvel, Lucasfilm, phim hoạt hình của họ và
phim “người đóng chuyển thể một phim hoạt hình kinh điển”, nhưng mặt
khác, họ cũng chật vật. Những nỗ lực của họ để tái tạo thành công của
Cướp biển vùng Caribê đã dẫn tới những cái huýt sáo xua đuổi như
Prince of Persia,
The Sorcerer's Apprentice,
John Carter và
The Lone Ranger. Những phim phi-tài sản trí tuệ như
Finest Hours và
Queen Of Katwe vấp ngã năm 2016. Khi bàn về phim hành động kinh phí lớn có thể thành chuỗi, kể từ sau
National Treasure
năm 2004, họ chưa có phim không phải là phần tiếp theo nào không dựa
trên một trong những phim hoạt hình mà thành công ‘khủng’ cả.
Bây
giờ không có phần công bằng đâu, vì Disney đã tập trung vào việc thâu
tóm, vào phim hoạt hình và phim cổ tích người đóng đến độ họ không cần
phải tung ra những tài sản phần nào chưa được kiểm chứng, và chúng ta có
thể tranh luận liệu
Into the Woods (hơn 200 triệu đôla trên
ngân sách 50 triệu đôla vào cuối năm 2014) có được tính là một câu
chuyện cổ tích người đóng không. Nhưng điều này đặt thất bại của
A Wrinkle in Time vào cùng một lứa như
Valerian,
Tomorrowland và
Jupiter Ascending
là phim kỳ ảo chưa được kiểm chứng không thể lùa người ta vào rạp phần
vì người ta cũng đã không đi xem chiếu bóng nhiều như đã từng.
nhưng không có
lợi với những người trưởng thành nào có thói quen kéo nhau đi xem những
phim có thể là bom tấn
|
Thậm chí ngay cả Disney cũng không miễn dịch với những thách thức do
Netflix và thị trường xem phim tại nhà đặt ra. Và không phải ngẫu nhiên
mà những phim như
Magic Camp và
Noelle rốt cuộc lại ra mắt không phải ở rạp chiếu phim mà trên dịch vụ phát trực tuyến của Disney cùng với phim truyền hình
Star Wars và phim bộ
High School Musical. Vì vậy, nói một cách tương đối,
A Wrinkle in Time cùng thuyền như
John Carter và
Tomorrowland, vì nó là một cú mạo hiểm từ một hãng phim có thể trả giá được nếu phát bóng hụt.
Và
nếu họ chấp nhận rủi ro như vậy, tốt hơn họ nên làm điều đó với một
nhân tài dạng thường không nhận được vai diễn do thành kiến có tính hệ
thống và lý lẽ thông thường. Tiến bộ không nhất thiết là
A Wrinkle in Time
của Ava DuVurnay trở thành một thành công lớn và sau đó cô có tiếp một phim
lớn khác (nếu cô muốn). Mà là nếu phim này tan tành và cô vẫn có kiểu
cơ hội thứ hai như Guy Ritchie đạo diễn
Aladdin ngay khi
King Arthur rớt-đài-và-cháy-rụi.
Đạo diễn Ava DuVurnay (trái) chỉ đạo trên trường quay A Wrinkle in Time
|
Hoặc biết đâu
A Wrinkle in Time sẽ trụ được nhờ tính độc đáo và
địa vị “phim sự kiện” đối với nhóm dân số chuyên biệt của nó và cuối
cùng cũng làm ăn được ở bên ngoài Bắc Mỹ, vậy thì những phê bình ban đầu
xoàng xĩnh và cuối tuần mở màn đáng thất vọng này sẽ chỉ là chuyện nhỏ.
Để xem. Nhưng Disney có thể chịu được thua lỗ này và ít nhất họ xứng
đáng được ghi nhận vì đã thử.
Dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Forbes