Tin tức

Hoạt hình Nhà vịt di cưRobot Dreams man mác tâm tình của nhà làm phim

12/12/2023

Một năm quan trọng nữa của hoạt hình, 2023 chứng kiến một bậc thầy thực sự của thể loại này trở lại sau nghỉ hưu (Hayao Miyazaki, với The Boy and the Heron) và một phim hoạt hình đạt doanh thu phòng vé cao thứ hai trong năm (The Super Mario Bros. Movie với 1,36 tỉ USD).

Câu chuyện một gia đình vịt theo chân người cha quá thận trọng (do Kumail Nanjiani lồng tiếng) và người mẹ kiên định (Elizabeth Banks) trong chuyến di cư mùa đông đầu tiên của cả nhà không có cảm giác giống những xuất phẩm khác của Illumination

Các chuỗi phim Hollywood ra phần tiếp theo (Trolls Band Together; Spider-Man: Across the Spider-Verse; Teenage Mutant Ninja Turtles: Mutant Mayhem) và một bậc thầy khác của Nhật Bản, Makoto Shinkai, tiếp tục vệt chiến thắng về thương mại và phê bình với Suzume.

Trong khi đó, hai phim mới đáng chú ý khác đã đưa các loài động vật được nhân hóa đi theo những con đường rất khác nhau: Robot Dreams của Pháp-Tây Ban Nha sản xuất và Migration của Mỹ (phát hành ở Việt Nam ngày 29 tháng 12 với tựa Nhà vịt di cư).

Hãng phim Illumination của Despicable Me đã bước ra khỏi phim kinh phí lớn nhịp độ chóng mặt bằng cách hợp tác với họa sĩ truyện tranh và nhà làm phim người Pháp Benjamin Renner trong Migration. Bộ phim dịu dàng năm 2012 của Renner Ernest and Celestine đã được đề cử Oscar phim hoạt hình. The Big Bad Fox ... and Other Tales năm 2017 của ông có thể là phim hoạt hình hài hước nhất năm đó, giữ nguyên phong cách vẽ tay 2D đặc trưng của Renner.

Migration của Illumination được kể với nhịp độ chậm hơn một chút, với những khung cảnh đẹp mắt và các nhân vật được thể hiện theo phong cách chịu ảnh hưởng của màu nước hơn là phong cách nhựa cứng của các bộ phim có Minions

Câu chuyện một gia đình vịt theo chân người cha quá thận trọng (do Kumail Nanjiani lồng tiếng) và người mẹ kiên định (Elizabeth Banks) trong chuyến di cư mùa đông đầu tiên của cả nhà không có cảm giác giống những xuất phẩm khác của Illumination. Kịch bản do Mike White của The White Lotus viết, phim được kể với nhịp độ chậm hơn một chút, với những khung cảnh đẹp mắt và các nhân vật được thể hiện theo phong cách chịu ảnh hưởng của màu nước hơn là phong cách nhựa cứng của các phim có Minions.

White nói, “Đối với tôi, Kumail có phẩm chất rất giống Jack Lemmon — anh ấy như một người bình thường có giọng hài hước cao vút. Elizabeth là một diễn viên hài tinh tế và đã mang lại rất nhiều điều cho bộ phim. Lần đầu tiên họ đến và thử giọng với tư liệu, tôi đã rất ngạc nhiên.”

Lồng tiếng cho vịt mẹ, Elizabeth là một diễn viên hài tinh tế và đã mang lại rất nhiều điều cho bộ phim

Có những khoảnh khắc thực sự buồn cười và đáng sợ. Một phân cảnh lấy cảm hứng từ Looney Tunes, trong đó con chim bồ câu (do Awkwafina lồng tiếng), có thể nói là gặp khó khăn tột độ với giao thông ở New York.

Renner nói, “Nó từng khác thế. Khi cô ấy bị xe đụng lần đầu, bánh xe cán qua cô ấy và cô ấy bẹp gí, gần như, 'Cô ấy bẹp rồi; cô ấy không thể còn sống.’ Vì vậy, chúng tôi đã làm lại, làm lại, làm lại cho đến khi tìm được cách tốt nhất.”

Giải thích nguồn cảm hứng cho cảnh đáng sợ nhất của bộ phim, trong đó những chú vịt con bị hai con diệc cổ đại giam giữ hoặc được giúp đỡ một cách hào phóng (một con do Carol Kane không thể bắt chước lồng tiếng), Renner kể một câu chuyện kỳ quái từ chính cuộc đời mình. Đi du lịch ở Nhật Bản cùng bạn gái, cuối cùng họ đến một Airbnb ở vùng núi xa xôi.

Những chú vịt con bị con diệc cổ đại (ảnh, do Carol Kane không thể bắt chước lồng tiếng) giúp đỡ một cách hào phóng

“Điều duy nhất được viết trên quảng cáo là, ‘Tôi là một đầu bếp.’ Và tôi bắt đầu nghĩ, ‘Gã này sẽ làm thịt những du khách lạc đường.’ Tôi bắt đầu hơi hoảng một chút vì không khí, ngôi biệt thự và [rào cản ngôn ngữ]. Nơi đó chứa đầy những con búp bê thời Victoria với mái tóc rất đẹp. ‘Gã sẽ làm thịt bọn tôi, chắc chắn thế rồi. Sau đó gã sẽ biến bọn tôi thành những con búp bê nhỏ.’ Tôi tìm thấy một bình chữa cháy và ngủ cùng nó suốt đêm.

“Vì vậy, chúng tôi đã thử một phiên bản của một phân cảnh giống thế và nó trở nên rất hài hước và còn cho phép tôi gặp gỡ Carol Kane, một trong những trải nghiệm tuyệt vời nhất từ trước đến nay.”

Nói cho rõ thì Renner đã sống sót sau chuyến đi Nhật Bản.

Robot Dreams từ cái nhìn ngẫu hứng về cuộc phiêu lưu của một chú chó và người bạn robot phát triển thành điều gì đó sâu sắc hơn nhiều khi cặp đôi khăng khít này phải trải qua trường ly biệt

Ở đầu bên kia của quy mô ngân sách là Robot Dreams không có thoại do Pháp-Tây Ban Nha sản xuất. Bộ phim vẽ tay quyến rũ dựa trên tiểu thuyết đồ họa của Sara Varon, từ cái nhìn ngẫu hứng về cuộc phiêu lưu của một chú chó và người bạn robot phát triển thành điều gì đó sâu sắc hơn nhiều khi cặp đôi khăng khít này phải trải qua trường ly biệt.

Biên kịch kiêm đạo diễn người Tây Ban Nha Pablo Berger trước đây chỉ làm phim người đóng (Abracadabra của ông đã được xem xét để đại diện Tây Ban Nha tranh giải Oscar năm 2017), nhưng thấy quá xúc động trước những trang vẽ đơn giản đến mức không thể bỏ qua.

“Có sự hài hước nhưng có một lớp cảm xúc dày đặc. Khi đọc đến những trang cuối cùng của cuốn sách, tôi xúc động và rơi nước mắt. Nếu khi bộ phim kết thúc, khán giả đứng dậy và nói về sự mong manh của các mối quan hệ và chúng ta phải bước tiếp, chữa lành vết thương bằng cách sử dụng ký ức, thì tôi sẽ rất, rất mãn nguyện,” biên kịch kiêm đạo diễn người Tây Ban Nha Pablo Berger nói

“Việc làm bộ phim thậm chí còn có ảnh hưởng sâu sắc đến tôi hơn tôi nghĩ,” ông nói. “Khi xem bộ phim này, tôi nghĩ về những người tôi đã mất trong quá khứ. Khiến tôi rất ý thức trở thành một người bạn tốt hơn.”

Tuy nhiên, sự thay đổi tông điệu mà chủ đề yêu cầu có thể đem lại thay đổi rất mạnh — nhất là để bộ phim hoạt hình về chú chó và con robot thu hút được trẻ nhỏ.

“Cuốn tiểu thuyết đồ họa không được sáng tác cho trẻ em, mặc dù với các nhân vật được nhân cách hóa, trẻ em sẽ yêu thích thiết kế đó. Nhưng tôi làm bộ phim này cho người lớn. Tôi đã làm bộ phim mà tôi là khán giả chính.

Vốn chỉ làm phim người đóng, đạo diễn Pablo Berger nói ông làm Robot Dream cho người lớn, với bản thân là khán giả chính

“Tôi chắc chắn đã làm một bộ phim về cảm xúc. Hoạt hình [phổ biến] thường đề cập đến hài và hành động. Tất nhiên, có hài và hành động trong Robot Dreams, nhưng tôi thích gọi đây là ‘phim lasagna’. Phim có nhiều lớp. “Có sự hài hước nhưng có một lớp cảm xúc dày đặc. Khi đọc đến những trang cuối cùng của cuốn sách, tôi xúc động và rơi nước mắt. Nếu khi bộ phim kết thúc, khán giả đứng dậy và nói về sự mong manh của các mối quan hệ và chúng ta phải bước tiếp, chữa lành vết thương bằng cách sử dụng ký ức, thì tôi sẽ rất, rất mãn nguyện.”

Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Los Angeles Times