Thường được so sánh với họa sĩ truyện tranh người Mỹ Robert Crumb, Yoshiharu Tsuge sáng tác truyện tranh cho tạp chí Garo từ năm 1965 đến 1970 mà những tác phẩm này trở thành kinh điển được tôn sùng, và đã được dựng thành phim, gần nhất là Two Seasons, Two Strangers của Sho Miyake.

|
Shim Eun Kyung vào vai biên kịch Li đang bế tắc sáng tạo
|
Phim đoạt Báo Vàng Liên hoan phim quốc tế Locarno năm nay ở Thụy Sĩ, kết
hợp hai truyện tranh của Tsuge thành một câu chuyện duy nhất, có Shim
Eun Kyung (
The Journalis) vào vai một biên kịch đang bế tắc sáng tạo.
Mỗi
lần tác phẩm của Tsuge được chuyển thể lên màn ảnh đều mang đậm dấu ấn
phong cách và thị hiếu riêng của đạo diễn, với Naoto Takenaka mang nỗi
bi thương cùng chất đen tối vào
Nowhere Man (1991) và Teruo Ishii đưa yếu tố gợi dục và siêu thực vào
Master of the Gensenkan Inn
(1993). Góc nhìn của Miyake thì thân mật và tinh tế, tương đồng với
những phim ông từng đạo diễn, bao gồm bộ phim đoạt giải năm 2024
All the Long Nights.

|
Khi nguồn cảm hứng ùa về và câu chữ tuôn ra, một phim lồng trong
phim mở ra cuộc gặp gỡ giữa một thiếu nữ (Yuumi Kawai) và một cậu thiếu
niên (Mansaku Takada) ở bãi biển vào mùa hè
|
Làm việc cùng nhà quay phim Yuta Tsukinaga và quay bằng tỷ lệ khung hình
Academy vuông vắn, Miyake ghi lại các bối cảnh thiên nhiên với vẻ đẹp
hùng vĩ và choáng ngợp, cứ như thể sắp tràn ra khỏi màn hình. Ngoài ra,
kịch bản đã dệt nên mạch phim thống nhất từ câu chuyện gốc một cách liền
mạch, thể hiện trọn thế giới quan của Tsuge, từ sự hướng nội cho đến
tính dục, điểm xuyết hài hước tinh quái và một nỗi cô đơn bao trùm nhân
vật như lớp tuyết nhẹ nhàng phủ xuống.
Lần đầu tiên gặp nhân vật
biên kịch, Li (Shim Eun Kyung), ngồi trước máy tính. Khi nguồn cảm hứng
ùa về và câu chữ tuôn ra, một phim lồng trong phim mở ra cuộc gặp gỡ
giữa một thiếu nữ (Yuumi Kawai) và một cậu thiếu niên (Mansaku Takada) ở
bãi biển vào mùa hè.

|
Li đi tàu đến một thị trấn phủ đầy tuyết giữa lúc đông tàn. Sau khi
bị các khách sạn sang trọng từ chối, cô lê bước lên đồi tìm đến một nhà
trọ truyền thống
|
Sôi nổi và hoạt ngôn, chàng thiếu niên kể cho cô nghe chuyện nhìn thấy
xác một phụ nữ và một đứa trẻ chết đuối ngoài đại dương. “Thật đáng sợ,”
cậu nói. “Nghe có vẻ buồn hơn là đáng sợ,” cô đáp lời. Dù khác biệt, họ
vẫn cảm thấy đồng điệu. Đối mặt với cơn bão sắp đổ bộ, họ gặp lại nhau ở
bãi biển hôm sau, cô gái mặc bikini. Sau khi cùng nhau ăn nhẹ, họ đùa
nghịch dưới nước và chàng trai khoe tài, lặn xuống những con sóng đang
cuồn cuộn.
Thay vì một vụ chết đuối khác, cảnh phim chuyển sang
buổi hỏi đáp sau suất chiếu, với Li và đạo diễn ngồi trên sân khấu. Một
giáo sư lớn tuổi (Shiro Sano) nói ông thấy phim “gợi cảm”, Li bối rối
đáp rằng cô “thiếu tài năng”, mà căn cứ vào bằng chứng trên màn ảnh thì
rõ là không đúng.

|
Người chủ nhà trọ trung niên (Shinichi Tsutumi, trái) là kẻ cô độc nhưng lại tò mò về nghề nghiệp của vị khách duy nhất này
|
Sau đó, cô đi tàu đến một thị trấn phủ đầy tuyết giữa lúc đông tàn. Sau
khi bị các khách sạn sang trọng từ chối, cô lê bước lên đồi tìm đến một
nhà trọ truyền thống. Người chủ nhà trọ trung niên (Shinichi Tsutumi) là
kẻ cô độc nhưng lại tò mò về nghề nghiệp của vị khách duy nhất này. Ông
nói với cô rằng mình đánh giá một bộ phim dựa vào “mức độ khắc họa nỗi
buồn nhân thế.”
Vào vai Li, Shim Eun Kyung thể hiện nỗi buồn ấy.
Dù bộ đồ tối màu, mang hơi hướng nam tính trông có vẻ nghiêm nghị, nhưng
khi lóng ngóng bước đi trong tuyết và đáp lời chủ trọ, cô lại bộc lộ
một khía cạnh hài hước và cởi mở đầy thu hút. Dù cô và chủ quán trọ ngủ
chung trong căn phòng lạnh giá — cô ngượng nghịu hơn ông — nhưng hoàn
toàn không có chút căng thẳng tình dục nào.

|
Ông nói với cô rằng mình đánh giá một bộ phim dựa vào “mức độ
khắc họa nỗi buồn nhân thế.” Vào vai Li, Shim Eun Kyung thể hiện nỗi
buồn ấy
|
Câu chuyện chuyển sang một sự việc có dính đến cảnh sát, nhưng
Two Seasons, Two Strangers
kết thúc khá giống lúc mở đầu, trong trạng thái xuất thần sáng tạo,
không giống như giấc mơ tan biến khi tỉnh giấc, còn đọng lại như những
áng thơ hay nhất. Hoặc với tài năng dùng ngôn từ tối thiểu mà vẫn nói
được nhiều điều của Tsuge và Miyake, chính là thơ haiku.
Dịch: © Minh Phát @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Japan Times