Bình luận phim

Mission: Impossible - Fallout cho thấy làm sao để có thời gian thú vị chết đi được khi xem phim

28/07/2018

Tom Cruise và biên kịch-đạo diễn Christopher McQuarrie sinh ra để làm bộ phim này.

Mission: Impossible — Fallout làm tan xương nát thịt, rớt máy bay trong hào quang rực rỡ, đập vỡ bồn rửa mặt bằng sứ mới tinh thành những mảnh lởm chởm, làm cháy sém bộ ria mép của Henry Cavill, xé toạc cơ sở hạ tầng của Pháp và bất chấp các định luật vật lý với niềm vui của những pha hành động ngút trời.

Ilsa Faust của Rebecca Ferguson

Điều mà phần thứ sáu của chuỗi phim gián điệp hành động mạo hiểm nặng đô của Tom Cruise không vi phạm đó là nguyên tắc: do biên kịch-đạo diễn của Mission: Impossible — Rogue Nation Christopher McQuarrie thực hiện, Fallout sử dụng các quy ước điện ảnh, lời thoại hấp dẫn và hành động chính xác để viết một cuốn sách giáo khoa có kích cỡ IMAX về cách làm sao có thời gian thú vị chết đi được khi xem phim. Những phần tiếp theo đã qua của Mission: Impossible xem xét các khía cạnh của bộ phim truyền hình và phim gián điệp hiện đại để tìm ra cách lật đổ những dự đoán. McQuarrie chuyển thể cách xử lý kiểu truyền hình thành một phim điện ảnh dài hai tiếng, và ly kỳ từng giây.

Trước đây, Ethan Hunt của Cruise đã đối phó với áp lực của các nhiệm vụ sống-chết và sự săm soi không ngừng của chính phủ về IMF, tổ chức tình báo bí mật của anh. Trong Fallout, Hunt xử lý những nỗi ray rứt vốn thường dành riêng cho Siêu Nhân: cứu một người hay một triệu người, cái nào quan trọng hơn? Người hùng phải luôn nhận nhiệm vụ? Điều gì sẽ xảy ra nếu làm nhiệm vụ nghĩa là đặt những người mà bạn yêu thương vào nguy hiểm? McQuarrie dựa vào lịch sử của chuỗi phim sâu hơn bao giờ hết — hãy xem marathon hết năm phần M:I nếu bạn có thời gian — để đặt những câu hỏi lớn về vai trò của điệp viên trên hành tinh này.

Solomon Lane râu ria, bầm dập, và bị trói gô (Sean Harris)

Đúng theo phong cách của bộ phim, nhà làm phim cũng tìm ra được cách thông minh để thốt lên luận điểm. Kẻ thù truyền kiếp của của Hunt, Solomon Lane — râu ria bù xù, bầm dập, và bị trói gô — chọc ngoáy chàng điệp viên bằng một câu hỏi đơn giản: “Nhiệm vụ của anh, nếu anh chọn chấp nhận… tao tự hỏi có bao giờ mày từ chối chưa?”

Anh chưa bao giờ từ chối, vậy là anh chịu khổ còn khán giả được lợi.

Như chúng ta biết qua cuộn phim 8 mm giấu trong cuốn The Odyssey, nhiệm vụ mới nhất của Hunt là loại bỏ “John Lark”, mã tên của thủ lĩnh một nhóm khủng bố được gọi là Tông Đồ, có ý định hủy diệt nhân loại và sản sinh ra Trật tự Thế giới Mới. Thật không may cho Trái Đất, Nhóm Tông Đồ đang sở hữu ba lõi plutonium cấp độ vũ khí, mà Hunt để mất trong một giao dịch bị đổ bể nhằm đánh hơi ra Lark. Đám mây thất bại lơ lửng trên đầu anh, CIA can thiệp vào và ghép cặp anh chàng gián điệp kỳ cựu IMF với sát thủ nhà nghề August Walker (Cavill), thích đấm lên đầu kẻ xấu trong lúc thẩm vấn để có câu trả lời.

Benji (Simon Pegg) và Luther (Ving Rhames)

Được Benji (Simon Pegg) và Luther (Ving Rhames) hỗ trợ, và sau đó là Ilsa Faust của Rebecca Ferguson, từ Rogue Nation quay lại với công việc chưa hoàn thành, Fallout theo nhịp điệu của Nhiệm vụ Bất khả thi khi đội IMF của Hunt ngày càng đào sâu hơn vào điểm yếu của tội phạm — và trong quá trình đó xé rất nhiều mặt nạ — để tìm ra các câu trả lời cần thiết trước khi đồng hồ gõ tiếng tích tắc cuối cùng.

McQuarrie dựng cốt truyện đơn giản nhất trong chuỗi bằng các kế hoạch trộm cắp phức tạp nhất. Cảnh then chốt của bộ phim, một vụ đánh tháo tù nhân diễn ra trên đường phố Paris, liên quan đến phục kích bộ binh, những pha đâm xe nguy hiểm, nhiều cuộc rượt đuổi mô tô phân khối lớn và một đoạn cuối đấu súng cận chiến bất ngờ. Sợ hãi là xương sống của Fallout, dồn thành khả năng hủy diệt hạt nhân khủng khiếp và máu phọt ra tung tóe. Đây là một bộ phim rất biết làm thế nào để biến kịch tính thành đau đớn cực đại.

Ethan Hunt (Tom Cruise) và sát thủ nhà nghề August Walker (Cavill) của CIA

Người viết không muốn làm cho Fallout có vẻ quá tinh tế. Trong khi bộ phim xử lý gián điệp như điệu tango, McQuarrie ganh đua với cốt truyện tầng tầng lớp lớp và hiệu ứng thị giác quy mô lớn của Mission: Impossible — Ghost Protocol, bằng cách khiến Cruise là lời đáp trả James Bond. Cú nhảy HALO-jump đơn giản trở thành địa ngục trên không khi sét đánh trúng quỹ đạo nhảy dù của Ethan và August. Màn không chiến trực thăng tay đôi đã được chào bán dữ dội — mà các trailer đã làm rối bời và giấu kỹ bằng thủ thuật biên tập, và chắc chắn người viết sẽ không tiết lộ một tí ti nào ở đây — được quay IMAX, tạo ra khoảng cách, động năng và dầu diesel thực sự bắn tung tóe màn hình.

Mặc dù phim M:I nào cũng cho Cruise cơ hội để chạy, Fallout đưa yếu tố thể lực lên tầm cao mới. Cụ thể, với các mái nhà cao tầng, cho siêu sao bật băng vọt qua đường chân trời London như người máy T-1000 (nhân vật trong Terminator) chơi game QWOP. McQuarrie cho Cruise tha hồ biểu diễn đến nhừ tử.

Ethan Hunt và August Walker trong một cảnh phim

Mặc dù Fallout có hết pha hành động nguy hiểm há hốc này đến pha khác, McQuarrie đối xử với Ethan Hunt như một mô thức chuyển động chứ không phải nhân vật hành động siêu anh hùng, cho phép mặt anh chuyển sang màu đỏ cà chua và mạch máu nổi gân khi anh hét lên “NONONONO!” mỗi lúc khẩn cấp. Tàn bạo là rất quan trọng đối với sự thành công của bộ phim. Cruise là ngôi sao điện ảnh phức tạp nhất của chúng ta. Mỗi lần anh quăng mình vào một dự án mới — theo nghĩa đen, trong trường hợp của những phần Mission: Impossible tiếp theo — chúng ta buộc phải cân nhắc giữa quyết tâm không nao núng và sức lôi cuốn của anh với lịch sử hành vi bất ổn ngoài màn ảnh của anh. Nhịp độ chân không không ngừng nghỉ của McQuarrie đóng dấu trải nghiệm xem Fallout, cũng như diễn xuất tự đánh giá thấp mà Cruise đã mài sắc hơn kể từ Edge of Tomorrow (một bộ phim mà McQuarrie đã viết lại kịch bản cho anh).

Mission: Impossible — Fallout có những sai sót của nó. Phim chậm chạp đi lên, hời hợt trong những khoảnh khắc nhiều kịch tính mà hy vọng chúng ta đầu tư vào các mối quan hệ lâu dài, và có chút “kiểu-Nolan” hơi quá cho nó hay (chướng tai nhất: nhạc nền kiều Hans Zimmer của Lorne Balfe). Nhưng bộ phim của McQuarrie có vẻ cũng ý thức, tự tin rằng hy sinh nhỏ là cần thiết để tạo ra tác phẩm lớn, những đồ nghề tài tình dập tắt sự hoài nghi của chúng ta, và kết thúc ầm vang cho loạt sáu tập này.

Màn không chiến trực thăng tay đôi

Mặc dù không chính thức, cảm giác Mission: Impossible — Fallout là chương cuối tuyệt vời của một sứ mệnh bắt đầu vào năm 1996 — hoàn chỉnh với những liên hệ đến phim đầu của Brian de Palma. Ethan Hunt đã già. Tom Cruise đã già! Một con người có thể né đạn súng máy, đâm xe mô tô, đứng dậy, rồi cứu thế giới được bao nhiêu lần? Có cảm giác Fallout là câu trả lời, vậy nhưng, Ethan Hunt không thể từ chối. Chúng ta cũng vậy.

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Polygon