Tin tức

Dwayne Johnson đã thấy sợ hãi khi hóa thân vào The Smashing Machine

26/08/2025

Ngôi sao đã đảm nhận vai diễn căng thẳng và thử thách nhất sự nghiệp trong bộ phim mới của Benny Safdie. Lần đầu tiên anh chia sẻ cách hoàn thành vai diễn này: “Tôi nhận ra rằng có lẽ những cơ hội như vầy đã không đến với mình vì tôi quá sợ không dám khám phá.”

Trong những tháng, những tuần và những ngày trước khi bắt đầu khai máy cho The Smashing Machine, Dwayne Johnson phải đối mặt với một cảm giác xa lạ: Anh thấy căng thẳng. “Thật luôn. Lâu ghê lắm rồi tôi không có cảm giác đó, khi tôi thực sự sợ hãi và nghĩ, ‘Không biết mình có làm được không. Có làm được không đây?’” anh nói. “Tôi nhận ra có lẽ những cơ hội như vầy đã không đến với mình vì tôi quá sợ không dám khám phá.”

Dwayne Johnson đảm nhận vai diễn căng thẳng và thử thách nhất sự nghiệp trong bộ phim mới của Benny Safdie: kiểu vai diễn được khai thác từ sâu thẳm nhất, đôi khi là xấu xí nhất của người diễn viên

Đô vật tượng đài chuyển sang làm ngôi sao điện ảnh này đã trụ trên sới đấu văn hóa đại chúng Mỹ nhiều thập kỷ, dẫn dắt đủ thứ từ chuỗi phim Jumanji doanh thu hàng tỉ đôla cho đến bộ phim được xem nhiều nhất từ trước đến nay của Netflix, Red Notice. Nhưng hình tượng của Johnson trên màn ảnh có xu hướng ở vào một làn đường nhất định không có chỗ cho những vai diễn thực sự dễ bị tổn thương, kiểu vai diễn được khai thác từ sâu thẳm nhất, đôi khi là xấu xí nhất của người diễn viên.

“DJ đã bị đóng khung vào hình ảnh người hùng vĩ đại có mọi giải pháp, sẽ đi sửa chữa mọi thứ và bất khả chiến bại,” Emily Blunt, bạn diễn của Johnson trong Smashing Machine, chia sẻ. “Tôi đồ là cho đến tận bây giờ, có lẽ anh ấy vẫn nghĩ mọi người chỉ muốn thấy anh đi mỗi con đường đó.”

Nói chuyện với Vanity Fair, Johnson đồng tình: “Tôi đã rất khao khát một cơ hội để làm gì đó thô ráp, gai góc và xé toạc bản thân. Và đột nhiên, Smashing Machine xuất hiện.”

Tập luyện với Mark Kerr nguyên mẫu, nhân vật của Dwayne Johnson trong phim The Smashing Machine

Tuy nhiên, thực tế không phải trong một sớm một chiều mà dự án này nên dáng nên hình. Lần đầu Johnson xem bộ phim tài liệu The Smashing Machine của HBO, xoay quanh nhà vô địch MMA Mark Kerr và khám phá chứng nghiện thuốc giảm đau của anh ta, vào khoảng năm 2002. Anh từng biết đôi chút về người đàn ông này khi sự nghiệp của họ giao nhau trên các võ đài. “Tôi đã mất rất nhiều bạn bè vì nghiện ngập và tự tử — vào cuối những năm 90, đầu đến giữa những năm 2000, có rất nhiều cái chết sớm, không đúng lúc,” Johnson nói. Anh đồng cảm với hành trình gian nan đi đến thành công của Kerr; anh đồng cảm với những mâu thuẫn nhân cách của Kerr, một gã khổng lồ hiền lành nổi tiếng tàn bạo trên võ đài. Anh đã nghĩ đến việc một ngày nào đó sẽ vào vai anh ta.

Khi Johnson xem Uncut Gems, bộ phim gây sốt năm 2019 do Benny và Josh Safdie đạo diễn, anh đã liên lạc với hai anh em để hợp tác làm một bộ phim về Kerr. Rồi đại dịch bùng phát, và giống như nhiều ý tưởng được phát triển trong thời gian đó, Smashing Machine của họ trôi đâu mất.

Benny Safdie

Nhưng Johnson không bao giờ ngừng suy nghĩ về dự án đó, Benny Safdie cũng vậy. “Dwayne cảm nhận rất sâu sắc, tôi cũng không thể rũ bỏ,” đạo diễn nói. Sau Uncut Gems, anh em nhà Safdie mỗi người một ngả theo đuổi con đường sự nghiệp riêng, với Josh chỉ đạo bộ phim đặc biệt Love You của Adam Sandler trên Netflix trong khi Benny tham gia diễn xuất trong các dự án như OppenheimerThe Curse (cả hai anh em nhà Safdie đều tham gia sản xuất). Tuy nhiên, ban đầu anh không biết mình muốn đạo diễn cái gì. “Tôi đã tự hỏi, ‘Mình muốn làm gì?’” Benny nói với Vanity Fair. “Nôm na là, ‘Cái dự án mình đã không ngừng nghĩ đến bốn năm qua thì sao? Ồ, chính là nó!’” Anh cũng phát hiện ra cách khả dĩ để quay lại: Anh dành những ngày trên phim trường Oppenheimer với một trong những người bạn thân nhất của Johnson, Emily Blunt.

Vài tháng sau, Blunt kết nối Johnson với Benny Safdie trước khi được chọn vào vai Dawn Staples, cô bạn gái thẳng thắn của Mark. Mọi thứ bắt đầu diễn ra nhanh chóng, và Johnson phải đối mặt với tầm cỡ của vai diễn này. “Chúng tôi đã nghĩ ra phép so sánh, kiểu như, chúng tôi đang đứng trên bờ biển, đang nhìn những con sóng dường như không thể vượt qua,” Johnson nói. “Tôi nhớ Emily bảo, ‘Anh cứ lao vào đi, và chúng ta sẽ cùng nhau lao vào chuyện này.’”

Dwayne Johnson và Emily Blunt mang tình cảm riêng của họ vào bộ phim

Benny Safdie luôn muốn làm một “phim ‘đánh đấm’ đúng nghĩa,” lấy cảm hứng từ các phim RockyThe Harder They Fall. Di sản điện ảnh lâu đời của thể loại này hiện diện khắp trong The Smashing Machine, được quay bằng kỹ thuật quay phim tài liệu rình rập (Maceo Bishop của The Curse đảm nhiệm vai trò đạo diễn hình ảnh) và xen kẽ những ca khúc bất ngờ.

Tuy nhiên, Safdie cũng thổi vào bộ phim một sự chân thành ấm áp, lấy cảm hứng từ It’s a Wonderful Life của Frank Capra. Anh gửi cho Johnson những đoạn phim ngắn: khung hình trước George Bailey của James Stewart nhận được tin dữ chuyển sang khung hình tiếp theo nở nụ cười ấm áp. “Tôi bảo, ‘Đó là Mark,’” Safdie nói. “Cách anh ấy nói chuyện thật kỳ diệu. Anh ấy có kiểu ngạc nhiên như trẻ thơ. Bạn không thể tin cùng bộ não đó lại làm ra tất cả những chuyện đó.” Thật vậy, chúng ta đang nói về người hai lần vô địch Giải đấu hạng nặng UFC. Kerr có biệt danh Smashing Machine (Máy Nghiền) là có lý do.

Benny Safdie nói: “Làm sao bạn có thể đồng cảm với một người trông như bất khả chiến bại? Đó là mục tiêu của tôi.” Ảnh: đạo diễn Benny Safdie và Dwayne Johnson trên trường quay

The Smashing Machine sử dụng khí chất của đối tượng để phá vỡ mọi quy ước trong suốt bộ phim. Đây không phải là một bộ phim thể thao đầy vinh quang. Chúng ta gặp Mark ở đỉnh cao phong độ, chứng kiến anh thống trị võ đài, nhưng phần lớn Safdie kể câu chuyện đấu tranh nội tâm đầy đau đớn, cả về thể chất liên quan đến việc Mark lạm dụng chất kích thích lẫn cá nhân khi mối quan hệ của anh với Dawn trở nên thất thường nguy hiểm. “Anh chàng này trông thì mạnh mẽ vậy đó nhưng lại phải đối mặt với quá nhiều vấn đề về thể chất và tinh thần,” Safdie nói. “Làm sao bạn có thể đồng cảm với một người trông như bất khả chiến bại? Đó là mục tiêu của tôi.”

“Mark thật là một mâu thuẫn sống theo cách đẹp đẽ mà Mark từng là và vẫn luôn như thế,” Johnson nói thêm. “Nói năng nhẹ nhàng, ngọt ngào, tốt bụng — nhưng từng là người đàn ông nguy hiểm nhất hành tinh.”

Bên cạnh diễn xuất biến hóa của nam diễn viên chính, Safdie còn dựa vào kỹ thuật quay phim du kích. Bộ phim tuân thủ chặt chẽ các quy luật của thực tế, nghĩa là gần như không có bất kỳ thủ thuật nào để đảm bảo ghi lại được nhiều góc quay của một cảnh nhất định. Mỗi phân cảnh được dàn dựng để tạo cảm giác như thể chỉ xảy ra một lần, đưa khán giả đi thẳng vào tâm trí Mark và mọi cảm xúc anh đang trải qua.

Đây không phải là một bộ phim thể thao đầy vinh quang. Chúng ta gặp Mark ở đỉnh cao phong độ

Safdie thậm chí còn không đưa máy quay vào sới đấu. “Tôi muốn tạo cảm giác như mình đang ở ngay trong trận đấu, ngay bên lề võ đài. Tôi tự đặt ra tất cả những quy tắc này cho mình — tôi đã nói, ‘Như thể đoàn làm phim của chúng ta chỉ có thẻ báo chí hạng ba vậy. Chúng ta không thể có được vị trí tốt nhất, chúng ta đứng đằng sau mọi người và tìm cách chen lên,’” Safdie nói. “Khi bạn đứng cách xa và có góc nhìn tò mò, rất khó tiếp cận người đó. Nhưng tôi đã học được từ The Curse rằng bạn có thể làm cả hai. Bạn có thể để ở xa, nhưng đồng thời cũng phải trực tiếp trong đầu họ.”

Với những trận đấu bùng nổ nhất của The Smashing Machine cũng vậy — mà tình cờ lại diễn ra gần gũi hơn nhiều. Ngay từ đầu, Mark và Dawn đã lao vào cuộc chiến, và những cuộc cãi vã của họ trở nên gay gắt. Cuộc đụng độ ồn ào, dữ dội cuối cùng của họ diễn ra tại nhà của các nhân vật, bối cảnh được dựng lên từ đầu để Safdie có thể giấu máy quay — một khoảnh khắc riêng tư hỗn loạn được bí mật ghi lại. “Không thấy máy quay — không thấy đánh sáng, trường quay, không gì cả,” Johnson nói.

chứng kiến anh thống trị võ đài

“Phần lớn thời gian, giống như phim High Noon diễn ra trong bếp, và thật mê mẩn bồi hồi, bởi vì bạn không có những kỹ thuật xung quanh giúp bạn thắt ẩn thoắt hiện,” Blunt nói thêm. “Chúng tôi bị sốc. Bộ phim có nhà tài trợ rượu tequila, chỉ để chúng tôi chếnh choáng một số cảnh đó. Có họa là điên mới cố gắng trở về với thực tại.”

Khi Johnson xem phim tài liệu The Smashing Machine, anh cảm thấy “phim đã khắc họa Dawn theo một góc nhìn có lẽ hơi bất công.” Anh đã cùng các đồng nghiệp thực hiện sứ mệnh xây dựng tình yêu lớn của Mark thành một nhân vật hoàn chỉnh, chứ không chỉ là tác nhân hỗn loạn đang đợi ở nhà. Ý định này cũng được truyền đạt trực tiếp đến cả Mark và Dawn, mà Safdie, Johnson và Blunt vẫn giữ liên lạc chặt chẽ từ trước khi phim được bấm máy cho đến gần đây, khi các nhân vật của The Smashing Machine tham gia buổi chiếu sớm.

“Dù mối quan hệ đó bùng nổ đến đâu, thì vẫn tập trung vào nhu cầu cần có nhau rất lớn — một sự phụ thuộc lẫn nhau,” Blunt nói. “Làm võ sĩ là sống cuộc đời đầy áp lực và bạn cần tất cả mọi người trong cuộc sống của mình để bạn yên. Tôi không nghĩ Dawn là kiểu người chịu để yên.” Bí quyết của nam diễn viên được đề cử Oscar là tôn vinh sự hỗn loạn đó trong khi vẫn làm điều đúng đắn cho một người phụ nữ mà cô rất mến phục: “Thực sự tôi chưa bao giờ đóng vai một người vẫn còn ở đây với chúng ta. Tôi rất biết ơn cô ấy… Tôi chỉ cần là người ủng hộ cô ấy.”

nhưng phần lớn kể câu chuyện đấu tranh nội tâm đầy đau đớn, cả về thể chất liên quan đến việc Mark lạm dụng chất kích thích

Blunt và Johnson, từng đóng chung trong Jungle Cruise, cũng mang tình cảm riêng của họ vào bộ phim. Đối với Johnson, điều này rất quan trọng. Anh bắt đầu mỗi ngày bằng cách, về cơ bản, biến mất. “Tôi ngồi lì trước gương ba đến bốn tiếng và quan sát mọi thay đổi. Có chừng 13 hoặc 14 bộ phận giả gì đấy. Tinh tế, mà tôi nghĩ là rất hiệu quả,” anh nói. “Khi tôi đến trường quay, tôi đã là Mark Kerr và tôi cảm nhận được điều đó, từ cách đi lại, cách nói năng và cách nhìn nhận cuộc sống.” Rồi đến chất liệu nặng nề khi đóng cặp với Blunt: “Nếu Emily và tôi không phải là bạn thân, tôi không biết liệu chúng tôi có thể làm được không. Sự thân thiết đó đã tạo nên lòng tin, rồi cho phép chúng tôi bộc lộ sự yếu đuối, rồi lại cho phép chúng tôi đi đến bất cứ đâu.”

“Nhập vai cứ dễ như không — giống như biến mất hoàn toàn, ma quái. Ngay từ ngày đầu tiên, anh ấy đã ở một nơi khác,” Blunt nói về Johnson. “Anh ấy đã tiếp thu và chứng kiến ​​rất nhiều điều mà Mark trải qua, đến nỗi chứng kiến ​​con người này từ bỏ việc phải là một hình tượng, phải là The Rock, và tự phân thân cho vai diễn này là chuyện rất tuyệt.” Safdie cũng chia sẻ cảm xúc tương tự: “Anh ấy đã diễn xuất bằng từng thớ cơ trên người. Thật không thể tin được.”

lẫn cá nhân khi mối quan hệ của anh với Dawn trở nên thất thường nguy hiểm

Điều ấn tượng nhất về màn trình diễn của Johnson không phải là sự thay hình đổi dạng ngoạn mục, hay vóc dáng ấn tượng được thể hiện cả trong và ngoài võ đài. Nam diễn viên đã truyền tải một nỗi đau khổ sâu sắc, nỗi buồn xoáy cuộn, cảm giác một lãnh địa chưa được khám phá thực sự — một sự tái định hình nhẹ nhàng cho sức hút ngôi sao đường bệ của anh. “Bạn phải sẵn sàng khai thác tất cả những gì mình đã trải qua, và đây là điều tôi chưa từng khám phá trên phim ảnh hay bất kỳ phương tiện nào khác,” Johnson nói. “Tôi không phải là người thích trị liệu, mặc dù tôi luôn ủng hộ bất cứ điều gì bạn cần. Tôi thấy nó thật đáng sợ, nhưng cũng rất bổ dưỡng và giải phóng. Tôi xé toang ra.”

The Smashing Machine sẽ ra mắt Liên hoan phim Venice. Đây là một cột mốc quan trọng đối với Benny Safdie, đánh dấu phim truyện đạo diễn đơn đầu tay của anh ra mắt ở đây. Vài tháng sau, tác phẩm của riêng Josh Safdie, Marty Supreme, cũng sẽ ra rạp thông qua chính nhà phân phối Smashing Machine, A24.

The Smashing Machine sẽ ra mắt Liên hoan phim Venice. Đây là một cột mốc quan trọng đối với Benny Safdie, đánh dấu phim truyện đạo diễn đơn đầu tay của anh ra mắt ở đây

Khi hỏi Benny về thời điểm này, anh chỉ nói đơn giản, “Rất hào hứng.” Rồi anh chia sẻ một câu chuyện. Trong thời gian Benny nghỉ biên tập phim, anh đã đem theo máy ảnh đi dạo khu Upper West Side, chụp những bức ảnh ngẫu nhiên. Một người đàn ông chặn anh lại và bảo anh hãy đi xuống phố Orchard xem những gì đang diễn ra ở đó — họ đã biến toàn khu vực trông như New York những năm 1950. Người đàn ông đó không biết là mình đang miêu tả buổi ghi hình Marty Supreme.

Safdie cười khúc khích khi nhớ lại kỷ niệm đó. “Tôi biết anh ấy đang nói chuyện gì. Tôi kiểu, ‘Ấy chà, tuyệt quá, mình nên đi xem thử,’ và thế là đi,” Safdie nói. “Thật thú vị khi biết cả hai chúng tôi đều đang làm gì đó cùng lúc một cách riêng rẽ.”

Về phần Johnson, có lẽ lần đầu tiên trong sự nghiệp anh sẽ thấy mình được nhắc đến trong cuộc bàn luận mùa giải thưởng. Tuy nhiên, dù ai nói gì, lúc này Johnson nói như một diễn viên rất khác: “Sau ngần ấy năm làm phim, tôi thấy rất hiển nhiên. Gần giống như…” Anh ngừng lại, cố gắng tìm đúng từ. “Một ca khúc của George Strait tên là ‘Where Have I Been All My Life?’ Chuyện này làm tôi nhớ đến tựa bài hát đó. Bấy lâu nay mình đã ở đâu?” Johnson nói.

“Tôi đã rất khao khát một cơ hội để làm gì đó thô ráp, gai góc và xé toạc bản thân. Và đột nhiên, Smashing Machine xuất hiện,” Dwayne Johnson chia sẻ

“Sợ hãi lại cho tôi sự bình yên lớn nhất — một chốn an toàn để khám phá tất cả những gì đã trải qua suốt bấy nhiêu năm. Có chỗ để khám phá rồi.” 

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair