“Chúng tôi ai nấy đều chưa từng bị ép đến mức này, cả về thể chất lẫn
tinh thần,” Will Poulter của bộ phim tâm lý tàn khốc mới của A24 cho
biết.
Trong vài giờ kinh hoàng vào tháng 11 năm 2006, nhiệm vụ bí mật của 13
lính SEAL của Hải quân Mỹ đã trở nên tồi tệ một cách đau thương.

Sam của Joseph Quinn, hạ sĩ quan trưởng
|
Trong khi giám sát hành động bên ngoài một tòa chung cư của Iraq, nhóm
này vô tình được bố trí bên cạnh nhà của phiến quân. Vị trí này khiến họ
mong manh trước các đợt tấn công. Ngay lập tức họ bị đẩy vào chế độ
sinh tồn, phải đối mặt với lựu đạn thật, hỏa lực dồn dập và một thiết bị
nổ tự tạo. Có người nhận lãnh những vết thương đe dọa đến tính mạng.
Những người khác tê liệt hết mọi cảm xúc.
Có nhiều thập kỷ bằng chứng chứng minh một bộ phim kịch tính hóa
những sự kiện như vầy sẽ trình diễn chuyện gì: câu chuyện xuất thân nhân vật được đan xen cẩn
thận, cái nhìn thoáng qua đầy tình cảm về quê nhà, nhạc phim đẩy cao để
tạo tác động cảm xúc tối đa, dàn diễn viên toàn những ngôi sao đang
lên.
Warfare của A24 (ra rạp vào ngày 11 tháng 4 ở Mỹ), do Alex Garland của
Civil War và cố vấn quân sự Hollywood Ray Mendoza đồng đạo diễn, có đội hình như thế: Will Poulter từ
The Bear, Kit Connor của
Heartstopper, Joseph Quinn của
Stranger Things và Charles Melton của
May December. Nhưng ngoài ra,
Warfare
không phải là bộ phim như thế. Thực tế, đây là nỗ lực nhằm đạt được
điều ngược lại: tính xác thực hoàn toàn, không bị lọc.

Michael Gandolfini (trái) và Noah Centineo (giữa) trong một cảnh phim
|
Mendoza là thành viên của nhiệm vụ SEAL đã truyền cảm hứng cho bộ phim.
Ông đã dành 18 năm kể từ đó để thu thập những ký ức chồng chéo, khác
nhau về ngày hôm đó từ các đồng đội chiến đấu. Kinh nghiệm trong quân
đội đã đưa ông đến với sự nghiệp ở Hollywood cách đây khoảng một thập
kỷ, và gần đây hơn là đến
Civil War của Garland, ông đã giúp cho đạo diễn thể hiện thực tế nước Mỹ đi vào con đường tự xâu xé hoàn toàn như thế nào.
“Có
một điều mà ngành công nghiệp điện ảnh thường làm trong cách trình bày
chiến trận trên phim. Nó lắm thủ thuật, và tôi muốn biết có những cách
nào để vượt qua những thủ thuật đó,” Garland nói. Khi thực hiện
Civil War,
anh đã mời Mendoza hợp tác trong một dự án mà họ sẽ có mục tiêu cụ thể là:
lấy một chuyện xảy ra khi đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài và biến nó
thành phim mà không có bất kỳ bình luận nào.
Về mặt kỹ thuật, điều đó có nghĩa là “bỏ qua tất cả các công cụ thường có trong điện ảnh,” Garland nói.
Warfare
không có nhạc phim. Không tô điểm câu chuyện; mỗi nhân vật đều căn theo
một lính SEAL thực sự ở trong căn hộ Iraq đó, và mỗi nhịp truyện hoàn
toàn được rút ra từ trí nhớ. Nghĩa là bộ phim có nhiều góc
nhìn từ những người đã trải qua chấn thương thể chất và tinh thần nghiêm
trọng. “Ngay cả tôi cũng thấy rối rắm khi đọc góc nhìn của 12 người về
những chuyện gì đã xảy ra,” Mendoza nói.

Ray Mendoza (phải) là thành viên của nhiệm vụ SEAL đã truyền cảm hứng cho bộ phim
|
Mendoza muốn kể câu chuyện cụ thể này đã bao năm nay. Tay súng bắn tỉa
kiêm bác sĩ Elliott Miller (do Cosmo Jarvis thủ vai trong phim) không hề
nhớ gì về những sự kiện mà bộ phim miêu tả, và Mendoza cùng bạn bè đã
dành hơn một thập kỷ giải thích với ông những chuyện gì đã xảy ra,
hết lần này đến lần khác. “Tôi luôn cảm thấy, Trời ơi, ước gì một
ngày nào đó tôi có thể tạo ra một phương tiện hình ảnh cho anh ấy, dù
chỉ là một bộ phim tài liệu kinh phí thấp, dài 30 phút về những gì đã
xảy ra,” Mendoza nói. “Tôi hiểu rất rõ những gì đã xảy ra.”
Mendoza do diễn viên được đề cử Emmy D’Pharaoh Woon-A-Tai (
Reservation Dogs)
thủ vai, một trong những nhân vật chính trong bức chân dung hỗn loạn,
ngày càng như ác mộng này. “Đây là một trải nghiệm đau thương trong cuộc
đời Ray, có lẽ là một trong những trải nghiệm đau thương nhất,” nam
diễn viên chia sẻ. “Có người mà tôi thủ vai đứng sau máy quay và theo
dõi mọi hành động của tôi — và rất nhiều lần nhớ lại những khoảnh khắc
đã xảy ra — tôi chịu rất nhiều áp lực để diễn cho đúng.”
Khi họ
mới gặp nhau, Woon-A-Tai và Mendoza đã kết thân vì đều xuất thân là
người Mỹ bản địa. Phải rất lâu sau đó, họ mới thảo luận những trải
nghiệm của Mendoza về các sự kiện trong phim. “[Hôm đó] ông ấy rất điềm
tĩnh,” Woon-A-Tai chia sẻ. “Khi câu chuyện trở nên tồi tệ thì bên trong
con người ông ấy đột nhiên thay đổi gì đó và ông vào chế độ lái tự động. Cư
như là mất sạch cảm xúc.”

Warfare không có nhạc phim. Không tô điểm câu chuyện; mỗi nhân vật
đều căn theo một lính SEAL thực sự ở trong căn hộ Iraq đó, và mỗi nhịp
truyện hoàn toàn được rút ra từ trí nhớ
|
Các nhân vật chính khác bao gồm Tommy, xạ thủ trẻ do Connor thủ vai,
thành viên mới của nhóm; Đại úy Eric của Poulter, sĩ quan chỉ huy; và
Sam của Quinn, hạ sĩ quan trưởng. Chúng ta chỉ biết họ qua cách họ nói
chuyện với nhau, và cách họ phản ứng khi tình hình trở nên tồi tệ; không
biết gì về cuộc sống của họ bên ngoài bốn bức tường căn hộ này. Mendoza
ví cách tiếp cận làm phim như đi dạo trong một bữa tiệc đông đúc.
“Chúng tôi tạo ra thế giới 360 độ này để họ chỉ cần diễn thôi,” ông nói.
“Sau đó, chúng tôi dùng chiến lược lựa chọn: Được rồi, chúng ta sẽ chú ý
đến ai trong phòng lúc này?”
Các ngôi sao của
Warfare —
dàn diễn viên cũng bao gồm Michael Gandolfini, Finn Bennett, Noah
Centineo và Adain Bradley — bắt đầu gắn kết trong trại huấn luyện chuyên
sâu kéo dài ba tuần dựa trên chương trình huấn luyện Biệt kích phá hủy
dưới nước cơ bản của SEAL (BUD/S). Họ học cách cầm súng, cách di chuyển
trong tình huống áp lực cao, cách giao tiếp qua radio. Nhưng so với quá
trình huấn luyện cảm xúc cho họ thì tất cả những chuyện này chỉ là thứ
yếu. “Điều quan trọng nhất là tìm thấy tình huynh đệ tự nhiên, hữu cơ,”
Mendoza nói. “Khi bạn tập hợp một nhóm người bất kỳ lại với nhau và họ
trải qua chuyện gì rất khó khăn, gian khổ và đầy thử thách, họ phải dựa
vào nhau.”

Vậy là mọi thứ bắt đầu khá nồng nhiệt. “Cảm giác như ngôi nhà nhỏ của
hội nam sinh,” Woon-A-Tai nói. Tăng cơ là ưu tiên của nhiều người.
“Người tôi thủ vai, khỏi nói là anh ấy to lớn và khỏe hơn tôi rất nhiều,
vì vậy tôi phải cố gắng để có thể lực ngang bằng anh ấy hết mức có
thể,” Poulter nói. “Nghĩa là ăn rất nhiều.” Woon-A-Tai cảm nhận điều này
ở mức độ cực đoan hơn nữa. “Tôi là đứa gầy, và thách thức lớn nhất đối
với tôi là bắt kịp những diễn viên tuyệt vời khác ở đây để trông như
người mẫu nam của
Victoria’s Secret,” anh nói. “Những anh chàng này, họ biết cách tăng cơ, họ biết phải ăn gì, và việc đó lại rất vất vả đối với tôi.”
Tiếp
theo là những biệt danh theo đúng tinh thần của SEAL đời thực, kết hợp
tính cách của các nhân vật với tính cách của chính họ. Woon-A-Tai được
đặt một vài biệt danh mà anh giữ cho riêng mình. Melton được gọi là Top,
theo biệt danh lướt sóng của cha anh. “Tôi không biết có phải vì tôi
giống người hay nhắc nhở mọi người giặt đồ hoặc đến giờ ăn hay không,
nhưng tôi được gọi là Bố,” Poulter cười nói. “Khá buồn cười.” Nhưng rồi
công việc thể chất thực sự, mệt mỏi: “Chúng tôi ai nấy đều chưa từng bị
ép đến mức này, cả về thể chất lẫn tinh thần.”

Xạ thủ trẻ Tommy do Kit Connor thủ vai
|
Đến lúc quay phim, Garland và Mendoza thích những cảnh quay dài, bản
năng. Họ coi mỗi cảnh quay như một vở kịch nhỏ, yêu cầu các diễn viên
tìm ra loại chủ nghĩa hiện thực trong việc thực hiện chính xác các chi
tiết. Garland chỉ có thể dựa vào trí nhớ của Mendoza và các đồng đội để
đưa ra yêu cầu cho xuất phẩm.
“Những nhân chứng của sự kiện có
thể không có cùng ý kiến, và những sự kiện có thật chừng như lớn lao,
bất di bất dịch hóa ra lại khá linh hoạt và chủ quan,” Garland nói. “Bạn
đang cố gắng hết sức để trở nên khoa học và trung thực, nhưng bạn đang
di chuyển qua không gian chủ quan của ký ức này.” Mendoza đặc biệt chú
tâm vào tầm quan trọng của tính chính xác, của việc tái hiện một cách
thích hợp khoảnh khắc đau đớn, riêng tư như vậy của rất nhiều bạn bè
ông. “[Một số] cảnh chắc chắn gây kích động — chỉ cần một mùi hương hoặc
một âm thanh nhất định cũng có thể bật lên cảm xúc,” Mendoza nói. “Đôi
khi, chắc chắn bộ phim nghiền nát cảm xúc của tôi.”
Đi được nửa chặng đường làm phim, các sự kiện trong
Warfare
trở nên tồi tệ hơn — một số diễn viên đột nhiên vào vai những người
trong tình trạng nguy kịch, và khán giả khó có thể định hướng giữa khói
lửa mù mịt, máu me và tiếng la hét.

Mendoza do D’Pharaoh Woon-A-Tai thủ vai, một trong những nhân vật chính trong bức chân dung hỗn loạn, ngày càng như ác mộng này
|
“Chúng tôi cực kỳ mất sức,” Woon-A-Tai nói. Poulter miêu tả đó là
một trải nghiệm mà ranh giới hư cấu trở nên mờ nhạt hơn bình thường
ở một diễn viên. “Khi chúng tôi trải qua ba tuần huấn luyện, tôi cảm
thấy như mình đã biết tất cả những người này cả đời — vì vậy, thấy Joe
Quinn trong tình trạng của anh ấy, nhìn Cosmo Jarvis trong tình trạng
thể chất của anh ấy, không cần nhào nặn cũng ra được phản ứng,” Poulter
nói. “Cảm giác rất, rất thật.”
Cách kể chuyện của
Warfare
có nghĩa là chủ ý cho khán giả có góc nhìn hạn hẹp từ đầu đến cuối. Bạn
sẽ nghe những từ ám chỉ “chiến binh thánh chiến” và phiến quân tấn
công các nhân vật chính. Bạn sẽ chỉ thấy thoáng qua gia đình người Iraq
bị khủng bố chiếm nhà, phải trốn đi vì ngôi nhà đó sẽ bị phá hủy hoàn
toàn. Những miêu tả trước đây về Chiến tranh Iraq, ngay cả những miêu tả
nhằm phản chiến công khai, đã bị chỉ trích vì quan điểm lấy người Mỹ
làm trung tâm, và
Warfare càng nghiêng theo quan điểm đó nhiều hơn. Các nhà làm phim có cân nhắc đến điều này khi họ phát triển bộ phim không?
“Một
câu hỏi hoàn toàn hợp lý, và câu trả lời cho câu hỏi này phụ thuộc vào
trí nhớ,” Garland nói. “Kết luận mà tôi rút ra sau khi nói chuyện với
những người này đó là, người mà bạn đang nói chuyện là người đang nhớ
lại khoảnh khắc mà họ có tầm nhìn hạn hẹp dữ dội… Tựu trung cũng bởi vì chúng
tôi từ chối đưa ra bình luận. Nếu bộ phim này có sức mạnh, thì tôi nghĩ
sức mạnh chính là từ đó.”

Tay súng bắn tỉa kiêm bác sĩ Elliott Miller (do Cosmo Jarvis thủ vai trong phim)
|
Khi lần đầu được giới thiệu về
Warfare, Poulter đã do dự. “Khi
biết đó là một phim chiến tranh thì tôi mất hứng — chỉ vì tôi không biết
mục đích của bộ phim là không nhất thiết tuân theo cách miêu tả chiến
tranh trước đây. Đáng lẽ tôi phải tìm hiểu kỹ hơn,” anh nói. “Alex đã
miêu tả ý định đặc trưng bằng mong muốn đạt được tính xác thực tuyệt
đối, tạo ra thứ gì đó hoàn toàn khách quan — một hình thức tái tạo thực
tế, phi hư cấu về những gì đã xảy ra vào ngày hôm đó.”
Thật vậy,
Warfare
đọng lại chỉ một cảm giác là chân thực. Chắc chắn là đúng với dàn diễn
viên trẻ — dự án đòi hỏi họ phải tạo mối liên kết sâu sắc mà hy vọng là
sẽ đi cùng họ từ giờ cho đến hết sự nghiệp.
Bộ phim mở đầu bằng sự vui tươi, với cảnh những người lính SEAL xem video ca nhạc gợi cảm
Call on Me của Eric Prydz. Giống như mọi thứ khác trong
Warfare,
chuyện này được lấy từ ký ức. Khi quá trình sản xuất gần kết thúc, một
số diễn viên đã xăm “Call on Me” giống nhau để kỷ niệm trải nghiệm này —
và họ cũng hứa với nhau.

Warfare đọng lại chỉ một cảm giác là chân thực. Chắc chắn là đúng
với dàn diễn viên trẻ — dự án đòi hỏi họ phải tạo mối liên kết sâu sắc
mà hy vọng là sẽ đi cùng họ từ giờ cho đến hết sự nghiệp
|
“Nó tượng trưng cho việc chúng tôi có thể dựa vào nhau, thực sự — nghe
có vẻ hơi sến súa, nhưng nó ám chỉ một vài điều đã khác đi,” Woon-A-Tai
nói. “Đã trở nên rất sâu sắc. Chúng tôi có thể dựa vào nhau, kể cả sau
dự án này, bất cứ lúc nào. Chúng tôi rất thân thiết và chúng tôi sẽ có
mặt vì nhau.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair