Trong bối cảnh đề nghị mua lại của Netflix đối mặt với sự giám sát chặt
chẽ từ phía cơ quan chức năng và đề nghị cạnh tranh từ Paramount, Ted
Sarandos khẳng định Netflix vẫn cam kết duy trì khung thời gian phát
hành rạp tiêu chuẩn cho các phim của Warner Bros. Liệu có đủ để giành
được lòng tin của Hollywood?
Gần hai tuần sau khi Netflix giành được quyền sở hữu (tạm thời) Warner
Bros. Discovery, dường như đồng CEO Ted Sarandos cuối cùng cũng nhận ra
rằng ông cần phải giải quyết sự hoang mang đang bao trùm Hollywood.

Đây là phát biểu của ông trong cuộc họp với các nhà đầu tư vào ngày 5
tháng 12, sáng ngày công bố thương vụ mua lại: “Tất cả những gì dự kiến
phát hành tại rạp thông qua Warner Bros. sẽ tiếp tục được phát hành tại
rạp thông qua Warner Bros.” Nhưng than ôi, ông không dừng ở đó: “Tôi
nghĩ, theo thời gian, khung thời gian phát hành sẽ phát triển để thân
thiện hơn với người tiêu dùng, để có thể tiếp cận khán giả nhanh hơn.”
Thôi đành.
Nhảy cóc đến tối 16 tháng 12, và đây là Ted trong một
buổi xuất hiện bất ngờ ở Paris: “Ý định của chúng tôi khi mua lại Warner
Bros. là tiếp tục phát hành các bộ phim của hãng Warner Bros. tại các
rạp chiếu phim theo khung phát hành truyền thống. … Chúng tôi chưa từng
làm điều này trước đây vì chưa từng sở hữu một cơ chế phân phối phim tại
rạp.”
Trong khoảng thời gian 11 ngày giữa hai bình luận đó, phần
lớn Hollywood đã trải qua một cơn hoảng loạn tột độ về tương lai của
các rạp chiếu phim và trải nghiệm xem phim. Đối với nhiều người, viễn
cảnh Netflix — công ty luôn từ chối phát hành phim tại rạp ra hồn ngay
cả với các nhà làm phim tác gia của họ — sở hữu một trong những hãng
phim lâu đời nhất (và gần đây là thành công nhất) là chuyện kinh khủng
vượt quá sức tưởng tượng. Một nguồn tin thân cận lâu đời với Sarandos
cho biết: “Khi Ted nói đại loại ‘Chúng ta sẽ hoàn thành những bộ phim
cần thiết này và xem điều gì sẽ xảy ra,’ thì mọi người mới bùng nổ. Họ
đều nghĩ, ‘Ôi Chúa ơi, điều này không thể xảy ra được.’”

|
Cho dù Ted đốt một bản sao của nguyên tắc văn hóa tai tiếng của
Netflix tại giao lộ Hollywood và Vine, ông ta cũng khó lòng giành được
lòng tin của cộng đồng điện ảnh
|
Một giám đốc điều hành chia sẻ thẳng thắn với người viết sự thất vọng
của họ: “Đảng Cộng hòa nói về phúc lợi sức khỏe còn rõ ràng hơn Netflix
nói về các khung thời gian phát hành.”
Những phát ngôn mới nhất
của Ted rõ ràng nhắm tới giải quyết những lời chỉ trích đó khi dịch vụ
phát trực tuyến này chuẩn bị cho một cuộc chiến pháp lý và tìm cách ngăn
chặn Paramount. Câu hỏi đặt ra là liệu, ở thời điểm này, có ai tin ông
ta nữa không. Cho dù Ted đốt một bản sao của nguyên tắc văn hóa tai
tiếng của Netflix tại giao lộ Hollywood và Vine, ông ta cũng khó lòng
giành được lòng tin của cộng đồng điện ảnh. Người viết đã hỏi một nhà
sản xuất có quan hệ kinh doanh với Netflix liệu ông ấy có tin Sarandos
cuối cùng đã cam kết với việc phát hành phim chiếu rạp đúng nghĩa hay
không. “Ông ấy đã tuyên bố rằng ông ấy sẽ giữ mọi thứ như cũ, nên ông ấy
phải làm vậy,” nhà sản xuất đó trả lời. “Nếu không, ông ấy sẽ bị tiêu
diệt.” Nhưng trong bao lâu? “Đó mới là câu hỏi, và chi tiết mới là điều
quan trọng.”

|
Nếu trên thế giới không còn rạp chiếu phim nào, Netflix vẫn kiếm được rất nhiều tiền
|
“Đó không phải là mô hình của chúng tôi”Đã hơn một thập
kỷ kể từ khi Netflix bắt đầu tấn công vào thị trường chiếu rạp với việc
phát hành giới hạn tại rạp bộ phim nguyên tác đầu tiên của mình,
Beasts of No Nation.
Điều đó đã châm ngòi cho một cuộc chiến kéo dài với các chuỗi rạp chiếu
phim lớn. AMC và Regal, cùng nhau kiểm soát gần 40% số lượng phòng
chiếu ở Mỹ và Canada, đã từ chối chiếu phim của Netflix trừ phi dịch vụ
phát trực tuyến này tuân thủ khung giờ chiếu rạp truyền thống. Cuối
cùng, Netflix — quá khao khát giải Oscar — đã miễn cưỡng bắt đầu phát
hành giới hạn tại các rạp chấp nhận chiếu phim của họ.
Đối với
nhiều nhà làm phim, việc Netflix sẵn sàng bỏ lỡ hàng triệu đôla doanh
thu phòng vé tiềm năng luôn có vẻ là sự bướng bỉnh phi lý. “Họ đã thay
đổi ý kiến nhiều lần về nhiều vấn đề,” một nhà sản xuất, đã từng làm
việc trong các dự án lớn với dịch vụ phát trực tuyến này và vẫn mơ về
một Netflix đón nhận rạp chiếu phim, cho biết. Vậy tại sao họ vẫn chưa
làm vậy? Khi được hỏi về việc chiếu rạp, Ted luôn trả lời đơn giản, “Đó
không phải là mô hình của chúng tôi.”

|
Khẩu hiệu “người tiêu dùng là trên hết” của giới công nghệ. Còn những người muốn đi xem phim thì sao?
|
Câu hỏi người viết đặt ra cho nhiều nhà sản xuất là… tại sao? Điều gì
trước đây đã khiến Netflix cứng đầu đến vậy trong việc nhượng bộ về vấn
đề giờ đây mang tính hiện sinh này, bất chấp những lời khẩn cầu của các
đạo diễn tài ba mà họ đã nhiệt tình theo đuổi, từ Martin Scorsese đến
Rian Johnson, Guillermo del Toro và Greta Gerwig? “Một phần là do triết
lý của ngành công nghệ,” một nguồn tin từng làm việc với Netflix cho
biết. “Cộng đồng công nghệ được xây dựng dựa trên nguyên tắc ‘Cứ làm
hỏng rồi lo sau.’ Họ rất tài giỏi và đã kiếm được rất nhiều tiền, nhưng
họ không nghĩ đến hậu quả dưới bất kỳ hình thức nào.”
Người viết
bắt đầu tự hỏi liệu sự thờ ơ của Sarandos đối với rạp chiếu phim có liên
quan gì đến việc ông bắt đầu sự nghiệp với tư cách là nhân viên tại một
cửa hàng cho thuê video, nơi ông xem rất nhiều phim trên màn hình nhỏ
và rõ ràng thấy trải nghiệm đó hơn cả hài lòng. Khi cuối cùng tiếp quản
chuỗi cửa hàng Arizona Video Cassettes West, ông nói với
Forbes:
“[Kinh nghiệm] đó là một khóa Thạc sĩ Quản trị Kinh doanh gộp với
trường điện ảnh.” Đi sâu hơn vào câu chuyện, người viết tìm thấy câu nói
này từ một cuộc phỏng vấn năm 2024 trên tờ
The New York Times
về thời thơ ấu của ông: “Nhà chúng tôi lúc nào cũng hỗn loạn. Và cách
duy nhất để tôi thoát khỏi sự hỗn loạn đó là chiếc hộp nhỏ bé ấy.” Phải
chăng Rosebud* của Ted chính là chiếc tivi RCA cũ của bố mẹ ông?

|
Khi được hỏi về việc chiếu rạp, Ted luôn trả lời đơn giản, “Đó không phải là mô hình của chúng tôi”
|
Trong cùng cuộc phỏng vấn đó, Sarandos cho rằng cả
Barbie và
Oppenheimer
đều có thể hút khách tốt trên Netflix. Ông nói: “Không có lý do gì để
tin rằng bản thân bộ phim sẽ hay hơn ở bất kỳ kích thước màn hình nào
đối với tất cả mọi người. Con trai tôi là một biên tập viên. Nó 28 tuổi,
và nó đã xem
Lawrence of Arabia trên điện thoại.” Chắc chắn
điều này sẽ là một sự xúc phạm đối với nhiều đạo diễn hàng đầu mà
Sarandos đã săn đón, cũng như những người ngoài ngành tin vào tác động
định hình văn hóa thỉnh thoảng của trải nghiệm điện ảnh trên màn ảnh
rộng. Và đừng quên những triệu đôla doanh thu phòng vé.
Cảnh giác xung quanhDù
lý do là gì, những bình luận mở đầu của Sarandos về các bộ phim của
Warner Bros. đã tạo ra một luận điểm mạnh mẽ cho Paramount-Skydance:
David Ellison bảo vệ mô hình chiếu rạp, trong khi Netflix sẽ phá hủy nó.
(Có lý do khiến cổ phiếu của các nhà rạp giảm mạnh khi thỏa thuận
Netflix-WBD được công bố.) Trước tuyên bố thiếu tế nhị đó, đối với nhiều
người ở Hollywood, Netflix dường như đang nắm chắc phần thắng. “Vì
Trump nên mọi người ghét nhà Ellison đến mức họ đang cố gắng biện minh
cho việc ủng hộ Netflix,” một nhà sản xuất không có mối liên hệ đặc biệt
nào với Paramount hay Netflix cho biết. “Kiểu như, có lẽ sẽ không tệ
đến thế. Vẫn tốt hơn Larry Ellison.”

|
Quá khao khát giải Oscar, Netflix miễn cưỡng phát hành giới hạn tại các rạp chấp nhận chiếu phim của họ
|
Nhưng nhà sản xuất này sau cùng ủng hộ nhà Ellison. Ông nói: “Tôi nghĩ
Ted rất yêu phim ảnh, nhưng tôi nghĩ ông ấy yêu tiền hơn. Nếu trên thế
giới không còn rạp chiếu phim nào, Netflix vẫn kiếm được rất nhiều
tiền.” Có lẽ đúng vậy, nhưng như đồng nghiệp Julia Alexander của người
viết gần đây đã chỉ ra, Netflix đang cảnh giác với các đối thủ cạnh
tranh không hề hoạt động trong lĩnh vực điện ảnh.
Thật vậy,
Sarandos đã bắt đầu chiến dịch lấy lòng để thuyết phục ngành công nghiệp
điện ảnh và những người đấu tranh chống độc quyền ở Washington, rằng
đối thủ cạnh tranh thực sự của Netflix là TikTok và YouTube, chứ không
phải Paramount hay Peacock. Và bất chấp những lời bàn tán về mối quan hệ
của nhà Ellison với Trump, Ted đã gặp tổng thống vào giữa tháng 11
trước khi thỏa thuận được công bố, động thái nhận được một số lời khen
ngợi từ Nhà Trắng. Không phải sự ủng hộ tiềm năng của Hollywood dành cho
Netflix nhất thiết sẽ ảnh hưởng đến Washington, nhưng Trump cũng có một
vài người bạn ở Hollywood. (Đề xuất ‘Biến Hollywood vĩ đại trở lại’ của
Jon Voight — nhớ không? — gồm cả trợ cấp cho các rạp chiếu phim.)

|
Sarandos đã bắt đầu chiến dịch lấy lòng để thuyết phục ngành công
nghiệp điện ảnh và những người đấu tranh chống độc quyền ở Washington,
rằng đối thủ cạnh tranh thực sự của Netflix là TikTok và YouTube, chứ
không phải Paramount hay Peacock
|
Nhà sản xuất ủng hộ Ellison đã nêu lên một điều về khẩu hiệu “người tiêu
dùng là trên hết” của giới công nghệ mà luôn khiến người viết khó chịu:
“Không ai nói, ‘Còn những người muốn đi xem phim thì sao?’” Theo ông,
ít nhất cũng phải công nhận sự trung thực có thể là vô tình của Netflix
trong lời tuyên bố mở đầu: “Họ đang nói sự thật. Chúng ta chỉ không muốn
nghe mà thôi. Mọi thứ đều ở ngay trước mắt. Cách nhanh nhất để Netflix
lớn mạnh hơn là để các rạp chiếu phim đóng cửa.”
Mặt khác, tuyên
bố của Ted rằng Netflix giờ đây với tư cách là chủ sở hữu tiềm năng của
một hãng phim lâu đời đã nhìn thế giới khác đi, bất chấp những vấp ngã
ban đầu, có thể là chân thành. Chắc chắn, cộng đồng làm phim từ lâu đã
hy vọng rằng cuối cùng ông sẽ nhận ra giá trị của các rạp chiếu phim.
Ngay cả khi điều đó chưa xảy ra, không chừng việc đưa các bộ phim hiện
có của Warner Bros. ra thị trường — hy vọng là sẽ ăn khách — có thể thay
đổi được gì chăng.
Nếu Netflix kết luận rằng thay đổi mô hình
kinh doanh có lẽ sẽ tốt hơn thì sao? Hoặc có thể các cơ quan quản lý
liên bang hoặc tiểu bang sẽ yêu cầu Netflix cam kết phát hành phim với
ngân sách tiếp thị hợp lý và thời gian ra mắt hợp lý. Hoặc, có thể
Netflix thấy rằng xử lý tiếp thị và phát hành phim chỉ gây phân tâm cho
hoạt động kinh doanh cốt lõi của họ.

|
Cộng đồng làm phim từ lâu đã hy vọng rằng cuối cùng Sarandos sẽ nhận
ra giá trị của các rạp chiếu phim. Ngay cả khi điều đó chưa xảy ra,
không chừng việc đưa các bộ phim hiện có của Warner Bros. ra thị trường —
hy vọng là sẽ ăn khách — có thể thay đổi được gì chăng
|
Có rất nhiều ẩn số đã biết và chưa biết ở đây. Hollywood sẽ theo dõi.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Puck
*Trong phim
Citizen Kane (1941) của Orson Welles, “Rosebud” là
từ cuối cùng nhân vật chính, ông trùm báo chí quyền lực, giàu có Charles
Foster Kane thốt ra trước khi chết. Cuối phim tiết lộ Rosebud là tên bộ
ván trượt tuyết thời thơ ấu của ông, biểu tượng cho tuổi thơ hạnh phúc
ông đã đánh mất để đổi lấy sự giàu có, tượng trưng cho sự trống rỗng và
tiếc nuối cuối đời dù sở hữu mọi thứ.