Nhân vật & Sự kiện

Tình dục và sự im lặng: Mùa giải thưởng này cho chúng ta biết gì về Hollywood

05/03/2024

Là sự trở lại của những cảnh nóng hay là việc thiếu những phát biểu chính trị, đường đến giải Oscar năm nay chứa đựng rất nhiều manh mối về tình trạng của ngành.

Cảnh sex quay trở lại trong những bộ phim uy tín như Passages với Franz Rogowski và Adèle Exarchopoulos (ảnh). Phim này từng là ứng cử viên cho giải Tinh thần Độc lập và Gotham

Chúng ta đang bước vào giai đoạn cuối cùng của mùa giải thưởng này, nhưng bạn không cần đợi đến lễ trao giải Oscar vào ngày 10 tháng 3 mới bắt đầu đưa ra kết luận về những gì đã phát lộ.

Mùa giải thưởng luôn mang đến cơ hội hữu ích để đo được nhiệt độ của ngành điện ảnh. Có thể thu thập được gì về tình trạng hiện tại của Hollywood từ những bộ phim và khoảnh khắc góp phần vào cuộc đua năm nay? Dưới đây là một số xu hướng đáng chú ý cho đến nay.

Rạp chiếu phim uy tín đã trở nên kém trong sáng hơn

Passages, phim tình cảm tay ba lưỡng tính có một trong những cảnh sex hấp dẫn nhất từng thấy trên phim. Cuộc gặp gỡ giữa hai người đàn ông (do Ben Whishaw và Franz Rogowski thủ vai) được tiết lộ không chỉ vì các diễn viên cởi đồ gần hết, mà bởi vì trong suốt cảnh dài và rõ ràng đến đáng ngạc nhiên này, chúng ta biết nhiều hơn về các nhân vật từ động cơ quyền lực mà họ thương lượng trong khi làm tình.

Paul Mescal, phải, và Andrew Scott trong All of Us Strangers

Mặc dù Passages không bình thường, nhưng 2023 đã chứng tỏ là một năm phim thẳng thắn về tình dục, tạo ra một mùa ứng viên giải thưởng quan tâm đến niềm vui tình dục hơn bất kỳ mùa giải nào gần đây có thể nhớ được. Emma Stone đã dành phần lớn Poor Things cho một hành trình ham muốn không bị ngăn cản, kéo đàn kéo lũ đàn ông theo cách chắc chắn đã thử thách ranh giới loại R của bộ phim. Trong All of Us Strangers, phản ứng hóa học tình dục giữa Andrew Scott và Paul Mescal mạnh mẽ đến mức khiến người xem đỏ mặt. Ngay cả đạo diễn Christopher Nolan cũng phá vỡ quy tắc, quay những cảnh sex đầu tiên trong sự nghiệp của mình cho Oppenheimer.

Nếu từng có cảm giác ớn lạnh khi Hollywood học cách điều hướng việc đưa vào các điều phối viên thân mật trên phim trường thì giờ đã không vậy nữa: các ngôi sao điện ảnh và các nhà làm phim uy tín mạo hiểm trở lại vì những cảnh sex vốn lâu nay được giao cho phim truyền hình cao cấp. Khi đạo diễn Yorgos Lanthimos của Poor Things trò chuyện với The New York Times hồi tháng 11 năm ngoái, ông có vẻ hy vọng thái độ đã thay đổi.

Emma Stone đã dành phần lớn Poor Things cho một hành trình ham muốn không bị ngăn cản

“Tình dục trong phim, hoặc cảnh khoả thân — tôi chưa bao giờ hiểu được cái sự làm ra vẻ đoan trang về chuyện đó,” Lanthimos nói. “Tôi phát điên lên được khi người ta thoải mái đối với bạo lực và cho phép trẻ vị thành niên muốn trải nghiệm bạo lực kiểu nào cũng được, và rồi lại ra cái điều chính chuyên về tình dục.”

Tuy nhiên, vẫn có phản ứng dữ dội đối với một số phân cảnh này, chẳng hạn các bài đăng trên mạng xã hội chỉ trích tình dục và cảnh khỏa thân trong Oppenheimer là không cần thiết. Một số người cho rằng phim ảnh nên tránh tiệt những cảnh như vậy.

“Một diễn ngôn kỳ lạ,” đạo diễn Andrew Haigh của All of Us Strangers nói. “Tôi hiểu là không ai cần lạm dụng sex, nhưng tình dục là nền tảng trong sự tồn tại của chúng ta đến mức nếu bạn không nhìn thấy nó trên màn ảnh, thì tức là bạn đang nói rằng bạn không muốn phim phản ánh cuộc sống. Và nếu bạn không miêu tả tình dục trên phim ảnh, thì chúng ta sẽ thấy tình dục thể hiện ở đâu? Vậy thì chỉ có phim khiêu dâm thôi.”

Florence Pugh trong vai Jean Tatlock, người tình của Oppenheimer của Cillian Murphy

Haigh, người cũng đạo diễn phim Weekend và nhiều tập phim bộ Looking của HBO, không lạ gì với cảnh sex. Trong khi ấp ủ mỗi tập, Haigh tự hỏi mình một loạt câu hỏi: “Nếu đây là lần đầu tiên họ ở bên nhau, ai muốn gì? Ai chống lại điều gì, và họ đang kết nối với nhau vì điều gì?”

Theo cách đó, một cảnh yêu có thể đóng vai trò là công cụ cho cốt truyện và tính cách nhân vật như bất kỳ cảnh nào khác, Haigh lập luận.

“Chúng ta không cần những cảnh sex tồi tệ,” anh nói. “Đó mới là thứ chúng ta không cần.”

Phim tiểu sử đang được trang bị lại trong kỷ nguyên #MeToo

Có lẽ không có bộ phim nào được người bầu chọn giải thưởng yêu thích hơn phim tiểu sử về Vĩ nhân Lịch sử. Mùa này có dư thừa phim đó, bao gồm Maestro, Ferrari Oppenheimer, và phim cuối là điển hình đến mức gần như chắc chắn sẽ thắng giải Oscar phim hay nhất.

Trong Maestro, đạo diễn kiêm ngôi sao Bradley Cooper tỏ ra quan tâm đến cuộc sống gia đình của Leonard Bernstein hơn là sự nghiệp đồ sộ của nhà soạn nhạc, biểu thị tác động tích lũy mà các cuộc tình của Bernstein với đàn ông đã gây ra cho vợ ông, Felicia Montealegre (Carey Mulligan)

Tuy nhiên, lần này có cảm giác hơi khác một chút. Trong những phim trước đây thuộc thể loại này, hành vi lừa đảo của vĩ nhân thường được giảm thiểu hoặc bỏ qua hoàn toàn, và bạn phải vào Wikipedia để tìm hiểu xem đối với người vợ kiên định của vĩ nhân đó ở trong chăn mới biết có con rận lớn cỡ nào. Vụ mùa phim tiểu sử mới đặt những điểm yếu đó lên hàng đầu và trung tâm, khai thác xung đột có thể nảy sinh với sức mạnh ngang ngửa với những mục tiêu theo đuổi đầy tham vọng của vĩ nhân ấy.

Trong Maestro, đạo diễn kiêm ngôi sao Bradley Cooper tỏ ra quan tâm đến cuộc sống gia đình của Leonard Bernstein hơn là sự nghiệp đồ sộ của nhà soạn nhạc, biểu thị tác động tích lũy mà các cuộc tình của Bernstein với đàn ông đã gây ra cho vợ ông, Felicia Montealegre (Carey Mulligan). Oppenheimer thừa nhận rằng mối tình ngoài hôn nhân của nhà vật lý tiên phong với Jean Tatlock (Florence Pugh) đã trực tiếp dẫn đến việc ông gánh chịu khủng bố chính trị.

Trong Ferrari, Laura (Penélope Cruz), người vợ của nhà sản xuất ô tô nổi tiếng bị chồng giấu chuyện anh ta có một gia đình thứ hai bí mật suốt bao năm

Và phần mở đầu của Ferrari đã bỏ qua những chiếc ô tô bóng loáng để chuyển sang khung cảnh có vẻ như là một gia đình hạnh phúc, khi nhà sản xuất ô tô nổi tiếng (Adam Driver) dành buổi sớm mai để chăm sóc con trai và mẹ của cậu bé. Chỉ phút trước phút sau thôi bộ phim đã tiết lộ Ferrari đang có một gia đình thứ hai bí mật mà anh giấu kín vợ mình, Laura (Penélope Cruz) suốt bao năm.

Điều gì giải thích cho tất cả tầm quan trọng đi cùng với các cuộc tình vụng trộm? Sau khi #MeToo vạch trần và hạ bệ những người đàn ông quyền lực trong mọi ngành công nghiệp, có lẽ việc miêu tả một nhân vật lịch sử quan trọng mà không áp dụng cách tiếp cận toàn diện đã lỗi thời. Ít nhất thì nó cũng cho các nữ diễn viên trong những bộ phim tiểu sử này có nhiều việc để làm hơn, dù có một vài trong số những cảnh phim này bắt đầu hòa quyện với nhau: Bây giờ bạn biết sẽ mong đợi một cuộc tranh cãi gay gắt về cô nhân tình, hoặc khoảnh khắc khi người vợ bị hắt hủi viện hết mọi thứ để bảo vệ người chồng đã ghẻ lạnh mình.

Priscilla tập trung vào vợ của Elvis Presley, Priscilla, khi cô phải vật lộn với đầy rẫy những cuộc tình trăng hoa và thái độ độc đoán của chồng mình

Chỉ có Priscilla lật ngược hoàn toàn kịch bản, kể toàn bộ câu chuyện từ góc nhìn của người vợ đau khổ. Biên kịch kiêm đạo diễn Sofia Coppola đã lấy thứ thường là một tình tiết phụ và biến nó thành dòng tóm tắt nội dung bộ phim, tập trung vào vợ của Elvis Presley, Priscilla, khi cô phải vật lộn với đầy rẫy những cuộc tình trăng hoa và thái độ độc đoán của chồng mình. Có lẽ điều đó gợi ý cho biết bước phát triển tiếp theo của phim tiểu sử câu-giải thưởng: Đằng sau mỗi người đàn ông vĩ đại, luôn có một người phụ nữ xứng đáng có bộ phim của riêng mình.

Trong các phát biểu nhận giải, có một điều quan trọng chưa được nói ra

Trong cảnh đầu tiên của Anatomy of a Fall, tiểu thuyết gia do Sandra Hüller thủ vai cố gắng trả lời phỏng vấn tại nhà nhưng liên tục bị ngắt quãng bởi chồng cô bật nhạc điện tử ầm ĩ từ gác mái. Cố gắng giữ bình tĩnh, cô nói đùa về tiếng ồn với người phỏng vấn và cố gắng tiếp tục. Tuy nhiên, tiếng nhạc vẫn vang lên, thách thức và không thể lờ đi được.

Cuộc biểu tình bên ngoài lễ trao giải Tinh thần Độc lập phần lớn không được đề cập đến tại buổi lễ

Không thể không nghĩ đến cảnh phim đó khi buổi lễ trao giải thưởng Tinh thần Độc lập, được tổ chức trong một căn lều lớn cạnh bãi biển ở Santa Monica, California, bị gián đoạn. Giữa buổi lễ, một tiếng hô vang lớn nổi lên ngay bên ngoài lều, một cặp người biểu tình phát qua loa cầm tay một đoạn ghi âm kêu gọi ngừng bắn ở Gaza.

Những người liên quan lễ trao giải Tinh thần Độc lập xem ra không biết làm sao giải quyết tiếng hô phản đối, có thể nghe được từ sân khấu cũng như phát trực tiếp trên YouTube của buổi lễ, cố tiếp tục cho đến hết chương trình. Jim Gaffigan, một người trao giải, đã rất bối rối lúc bắt đầu xảy ra sự việc gây gián đoạn, khiến anh mất đi dòng suy nghĩ; rồi diễn viên hài Jimmy O. Yang ví chuyện đó giống như bị ngắt lời thô bạo. Hầu hết những người trao giải và người chiến thắng cứ lờ đi tiếng hô phản đối, mặc dù người biểu tình nhấn mạnh từng từ.

Sự bất hòa về nhận thức luôn cần thiết khi những hành động tàn bạo toàn cầu xảy ra trong một mùa giải thưởng hấp dẫn. Thậm chí còn có đề cử phim hay nhất về kiểu suy nghĩ chọn lọc đó: The Zone of Interest kể về một cặp vợ chồng Đức Quốc xã đắc ý sống trong sung túc ngay cạnh trại tập trung Auschwitz. Nhận một trong ba giải BAFTA cho bộ phim hồi đầu tháng này tại London, nhà sản xuất James Wilson đã thừa nhận những con người tai ngơ mắt điếc đó, trở thành một trong số ít nghệ sĩ mùa này đề cập trực tiếp đến tình hình hiện tại.

The Zone of Interest kể về một cặp vợ chồng Đức Quốc xã đắc ý sống trong sung túc ngay cạnh trại tập trung Auschwitz

“Một người bạn đã viết thư cho tôi sau khi xem bộ phim ngày hôm trước rằng anh ấy cứ nghĩ mãi không thôi về những bức tường mà chúng ta xây dựng trong cuộc đời mình mà chúng ta chọn không nhìn lại phía sau, Wilson nói trong phát biểu nhận giải. “Những bức tường đó không phải là mới, từ trước, trong hoặc kể từ Holocaust, và có vẻ như ngay bây giờ chúng ta nên quan tâm đến những người vô tội bị giết ở Gaza hoặc Yemen giống như cách chúng ta nghĩ về những người vô tội bị giết ở Mariupol hoặc ở Israel. Cảm ơn quý vị đã công nhận một bộ phim yêu cầu chúng ta suy nghĩ trong những không gian đó.”

Mặc dù một số người có thể cho rằng lễ trao giải không phải là nơi để diễn thuyết chính trị, nhưng một bộ phim hay có khả năng thay đổi cách chúng ta nhìn thế giới mạnh không kém; vì thế, hoạt động làm phim không thể không mang tính chính trị. Chắc chắn rằng các giám đốc điều hành tại ABC, nhà đài phát sóng giải Oscar, muốn những người tham gia giữ im lặng về những vấn đề này, sợ khán giả phản ứng dữ dội hoặc chuyển kênh.

Nhưng nếu The Zone of Interest thắng Oscar phim quốc tế vào tuần tới, như hầu hết các chuyên gia đều tin vậy, thì không biết chúng ta sẽ nghe thấy gì.

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times