Đang trước ngưỡng cửa siêu sao, nữ diễn viên trò chuyện về làm việc với Tom Cruise, và thừa nhận bộ phim The Snowman có thể không hay lắm – nhưng những trò đùa của Michael Fassbender trên trường quay thì tuyệt vời.
Rebecca Ferguson... ‘Tom muốn tạo ra một người cân xứng với nhân vật Ethan của anh ấy’
|
Rebecca Ferguson đang uống trà trong nhà hàng ở một khách sạn tại
London. Mặc áo vest xanh đậm điểm những ngôi sao vàng bé xíu, mái tóc
nâu được buộc cao tôn khuôn mặt, cô trông hoạt bát hơn bất cứ ai vừa
sinh con sáu tuần trước. Diễn viên 34 tuổi mang dòng máu Thụy Điển-Anh
Quốc diễn khá một cách hoàn hảo trong các phim khá (như
Florence Foster Jenkins), hay hơn cần thiết trong các phim dở tệ (
The Girl on the Train,
Life) và thậm chí còn không xây xước sau một phim bom xịt (
The Snowman).
Nhưng vai diễn Ilsa Faust, đặc vụ ngầm liều lĩnh trong phần
Mission: Impossible
mới nhất và phần trước đó, đã kéo cô khỏi hàng ngũ thú vị sang ngưỡng
cửa siêu sao. Vẻ lạnh lùng lôi cuốn của cô đe dọa lấn át cả bạn diễn Tom
Cruise. Đúng vậy, cả hai cảnh mở đầu của cô trong phần mới nhất,
Mission: Impossible – Fallout, và
Mission: Impossible – Rogue Nation năm 2015, đều cho cô cứu anh khỏi rắc rối.
Vẻ lạnh lùng lôi cuốn của cô đe dọa lấn át cả bạn diễn Tom Cruise
|
“Trời ơi. Anh nói đúng!” cô há hốc. “Tôi cứu anh ấy cả hai lần. Tôi
không nhận ra. Dù tôi có nhớ Chris [McQuarrie, biên kịch-đạo diễn bộ
phim] và Tom nói suốt
Rogue Nation là mọi lần xuất hiện của
Ilsa phải có ý nghĩa và quan trọng. Tom muốn tạo ra một người cân xứng
với nhân vật Ethan của anh ấy. Anh ấy ngầu và giỏi đấy, nhưng cũng có
chỗ mềm yếu nữa. Ilsa cũng có những phẩm chất ấy.” Đáng chú ý là mối
quan hệ của họ, dù đầy kịch tính, được tiếp sức mạnh bằng sự cuốn hút và
tôn trọng lẫn nhau, thay vì lãng mạn. “Họ là hai người có sự bình đẳng
thuần khiết.”
Cô nhớ lại lần đầu tiên để ý tên nhân vật mình, với
ý nghĩa đi kèm. “Faust thì tôi hiểu. Nhưng Ilsa nhìn như bị viết sai
chính tả. Tôi nghĩ phải là ‘Lisa’.” Cô tự hứa sẽ đem ra nói với
McQuarrie. “Rồi một ngày, Chris nói với tôi, ‘Cô biết giống Ilsa trong
Casablanca đúng không?’ Và tôi nói, ‘Vâng! Tôi biết chứ. Dĩ nhiên là biết.’”
Rebecca Ferguson trên trường quay Mission: Impossible - Fallout: Sự tĩnh lặng và điềm đạm của cô là món quà cho chuỗi phim này
|
Ferguson không quan tâm tới các giả thuyết vì sao các phim
Mission: Impossible
đồng điệu với thời đại ngày nay. Những màn đánh lừa và tráo đổi làm nên
thương hiệu – khi một đồng đội đáng tin cậy bất cứ lúc nào có thể lột
mặt nạ latex để lộ diện một kẻ thù đằng sau – thể hiện một thế giới luôn
thay đổi. “Nhưng nếu ta làm 10 năm trước, thì sẽ là khủng hoảng tài
chính,” cô nói. “Luôn có hỗn loạn diễn ra.” Bên cạnh đó, cô không hướng
mình tập trung vào điều gì ngoài tầm tham gia hay kiểm soát. “Tom luôn
nói anh ấy làm phim cho khán giả, nhưng tôi không làm thế. Điều này có
thể thực sự ích kỷ. Tôi không đi vào và nghĩ: ‘Khán giả sẽ tiếp nhận như
thế nào?’ Tôi hy vọng họ thích, nhưng tôi làm việc này cho bản thân tôi
và cho trải nghiệm – và để làm nên tác phẩm tôi sẽ muốn xem. Tôi đã xem
phim này ba lần rồi.” Khi được hỏi cô thấy nó ra sao và cô tìm kiếm
tính từ yêu thích, “Hay chết đi được.”
Sự tĩnh lặng và điềm đạm
của cô là món quà cho chuỗi phim này. Phần lớn các cảnh hành động, chiến
đấu hay đuổi bắt trở thành yểm trợ cho đôi xương gò má hay cái nhìn ráo
hoảnh, không lộ thiện cảm. Năng khiếu cho sự tối giản này có phải đến
từ việc người mẫu cô làm thời niên thiếu không? “Không, tôi ghét tất cả
việc đó. Họ đưa chúng tôi vào phòng xem mặt với tấm biển bé ghi số phía
trước chúng tôi – lùa chúng tôi vào một nhà tù của sự xinh đẹp,” cô nói
về lần làm mẫu đầu tiên của mình. “Sau lần chụp hình đầu tiên, tôi từ
chối mọi lời mời. Kể cả bây giờ, tôi cũng ghét việc bị chụp hình. Tôi
cười khi đi trên thảm đỏ. Tạo dáng khiến tôi đơ và không thoải mái. Tôi
như Bambi trên băng vậy.”
Tom Cruise và Rebecca Ferguson trong Mission: Impossible - Rogue Nation (2015).
Kể từ khi xuất hiện, mối quan hệ giữa Ilsa và Ethan Hunt, dù đầy kịch
tính, được tiếp sức mạnh bằng sự cuốn hút và tôn trọng lẫn nhau, thay vì
lãng mạn
|
Việc làm người mẫu một phần bắt nguồn từ mẹ cô, một người thích phiêu lưu với
thái độ gì-cũng-thử. “Bà từng đi du lịch quá giang với Sean Connery. Ông
ấy có thể là cha tôi đấy! Không phải là tôi không ưa cha thật của tôi
đâu.” Mẹ cô hơi có chút bốc đồng. “Như một phiên bản bình thản của Edina
trong
Absolutely Fabulous. Tôi giống Safie hơn. Tôi ước mình
là Patsy.” Vẫn còn thời gian, người viết nói. “Anh nghĩ đây có phải trà
không?” cô trả lời, nâng tách lên và nói líu ríu từ ngữ với nhau.
Cô
khen McQuarrie vì đã khuyến khích cô đi theo sự tĩnh lặng. “Đôi lúc tôi
thấy mình muốn giải thích quá nhiều trong khi diễn. Tôi đi qua nhiều
mạch suy nghĩ và luôn tự hỏi nó có thể hiện trước người xem không. Chris
nói với tôi vài lần: ‘Lùi lại.’ Trong một cảnh, tôi hỏi ông ấy: ‘Tôi
phải nghĩ về chuyện gì ở đây?’ Ông ấy nói: ‘Làm món lasagne chết tiệt,’
và bước đi. Vậy là tôi làm thế. Đó là một cách tuyệt vời để tôi đừng
phân tích quá nhiều.”
Tom Cruise, Christopher McQuarrie, Henry Cavill, Rebecca Ferguson, và Simon Pegg tại sự kiện cho Mission: Impossible - Fallout (2018) ở Pháp
|
Giản thể không hợp mọi bối cảnh. Nó sẽ trông quái dị giữa sự phô trương rỗng tuếch của
The Greatest Showman, phim Ferguson vào vai ca sĩ opera Jenny Lind. (Bài hát của cô,
Never Enough,
do Loren Allred hát trong khi Ferguson nhép môi nhiệt thành.) Khi các
bài phê bình chê bai bắt đầu bay tới bộ phim cuối năm ngoái, cô nghĩ:
“Ồ, tệ thật.” Cô đã rất vui được tham gia làm bộ phim. “Trước đây tôi
chưa bao giờ thích phim nhạc kịch. Tôi luôn muốn tát diễn viên khi họ
bắt đầu hát. Nhìn từ một khía cạnh khác đã thay đổi tôi.” Và cô thích
làm việc với Hugh Jackman. Nhưng những chuyện này sẽ xảy ra. Phim bị
chê. Bạn bước tiếp.”
Lần đầu tiên cô nhận ra không phải là dấu
chấm hết của câu chuyện là khi nghe thấy bản song ca của Zac Efron và
Zendaya từ bộ phim trong một siêu thị ở New York. “Nhạc của phim bọn
mình kìa,” cô nói với bản thân. Lần tiếp theo là khi cô đã về nhà ở thị
trấn câu cá bé nhỏ Simrishamm ở Thụy Điển, và họ đang bật bài hát của
cô. “Đó là khi tôi nhận ra bước ngoặt không tưởng của việc này.” Isac,
cậu con trai 11 tuổi của cô, thì mê mẩn các bài hát nhạc phim. “Thằng bé
bật trong xe suốt. Đến mức tôi đã phải ra lệnh cấm
Greatest Showman trong một tháng. Thằng bé nói: ‘Con muốn hát
Never Enough,’ và tôi bảo nó: ‘Mẹ không chịu được nữa đâu! Quá đủ với cái bài
Never Enough rồi đấy!”
Ferguson với Hugh Jackman trong The Greatest Showman bị hết thảy chê bai
|
Cô biết về các buổi chiếu của bộ phim cho khán giả hát theo, nhưng không
nhận biết chuyện đó diễn ra thường xuyên ở rạp Prince Charles ở London,
cách chỗ người viết và cô đang ngồi 10 phút. “Không! Phim vẫn đang
chiếu ư?” Một ánh nhìn tinh quái bừng lên trong mắt cô. “Tôi muốn đi.
Tôi sẽ lẻn vào. Nếu tôi không mua được vé thì sao? Họ làm gì, đứng lên
hát à? Họ có mặc trang phục không? Hay quá đi. Anh biết khi tôi ngừng
lại để thở trước câu hát: ‘Tôi đang nín thở chờ đợi’ không? Anh nghĩ họ
cũng ngừng không? Nhưng tôi nên giả trang mà đi phải không?” Cô trở nên
phấn chấn hồi hộp ra trò.
Điều xảy ra với
The Greatest Showman
– công chúng đón nhận một bộ phim bị các nhà phê bình chửi rủa – là một
giấc mơ, nhưng cô cũng đã xem phiên bản ác mộng rồi. Nói thế này: rạp
Prince Charles sẽ đóng băng trước khi có được các buổi chiếu có người
xem của
The Snowman. Tomas Alfredson, đạo diễn bộ phim sát nhân
hàng loạt bị công kích, thành thật về thiếu sót của bộ phim, thừa nhận
10-15% của kịch bản chưa bao giờ được lên phim. “Cuối cùng Tomas cố gắng
ghép lại những gì đã có thành phim
The Snowman như thế,” cô
xác nhận. Giờ cô thấy như thế nào về nó? “Tôi đã thích nó. Tôi biết nó
bị chê tơi tả. Tôi có một khoảng thời gian tuyệt vời làm việc với
Michael Fassbender. Anh ấy làm trò kéo ngón tay tạo tiếng xì hơi ấy.
Đúng không?” Có lẽ nên có một vài trò đó trong bộ phim thì hơn.
Cô diễn vai Elizabeth Woodville với sức lay động mạnh mẽ trong phim truyền hình The White Queen
|
Tiếp theo cô sẽ vào vai Morgana, biến thành một con rồng trong bộ phim phiêu lưu của đạo diễn Joe Cornish
The Kid Who Would Be King.
Nhưng một vài người chúng ta vẫn đang tìm xem màn diễn xuất hay nhất
của cô: phim truyền hình 10 tập chủ đề Chiến tranh Hoa Hồng của BBC,
The White Queen,
từ 2013, cô diễn vai Elizabeth Woodville với sức lay động mạnh mẽ.
Người viết nói với cô mình đang xem được một nửa và cô vỗ tay hào hứng.
“Nó là bản không lộ ngực hay bản Mỹ đầy ngực vậy?” Người viết xấu hổ
thừa nhận không nhớ có ngực gì cả. “Tôi có nói trong các cuộc thảo luận:
‘Chúng ta đang làm một phim truyền hình hay và không phải một phim
khiêu dâm rẻ tiền, phải không?’ Tôi là diễn viên chính và tôi cảm thấy
phải lớn tiếng về chuyện đó. Ngực thì tuyệt thôi. Ngực bình thường ấy.
Tôi tin vào việc bình thường. Cứ khoe chúng và nếu có xệ một chút cũng
không sao cả.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Guardian