Hồng Châu tham dự buổi chiếu The Whale của Quỹ SAG-AFTRA
|
Hồng Châu biết rõ guồng quay mùa giải thưởng. Năm 2017, vai diễn trong
Downsizing
của đạo diễn Alexander Payne đã đưa cô vào cuộc cạnh tranh mùa giải (đề
cử Quả Cầu Vàng, giải Critics’ Choice và SAG, thậm chí cả Giải Virtuoso
lịch lãm của Liên hoan phim quốc tế Santa Barbara), đưa cô lên đầu danh
sách dự kiến được đề cử Oscar nữ diễn viên phụ xuất sắc. Chuyện đó đã
không xảy ra.
“Mọi người nói, ‘Cô sẽ được đề cử. Cô sẽ được đề
cử.’ Tôi nghĩ tôi đã nghe điều đó suốt sáu tháng,” cô nói trong một
phỏng vấn gần đây với
IndieWire. “Đó là vai diễn lớn đầu tiên
của tôi. Là lần đầu tiên tôi tham dự họp báo. Tôi không biết xử lý sao
cả. Dĩ nhiên, tôi đâu được đề cử. Những cuộc gọi và tin nhắn mà tôi nhận
được từ mọi người [sau đó], cứ như trong nhà có tang vậy. Trải nghiệm
ấy hoàn toàn khiến tôi tỉnh táo trước các giải thưởng và tất cả những ồn
ào xung quanh đó. Tôi chỉ không muốn nếm trải một lần nữa.”
Lần này, vai diễn làm đau lòng người xem trong
The Whale
của Darren Aronofsky với Brendan Fraser đóng chính đã thu hút sự chú ý:
đề cử BAFTA, SAG và Gotham — và đúng, cuối cùng là đề cử Oscar nữ diễn
viên phụ xuất sắc. Hồng Châu tập trung nỗ lực để không bị cuốn vào những
điều này. Khi được hỏi cô đang làm gì khi công bố danh sách đề cử Oscar
năm nay, cô cười.
Hồng Châu tại lễ trao giải Bafta 2023
|
“Chú chó 15 tuổi của tôi đánh thức cả nhà dậy, kêu khóc như em bé mới
sinh, vì nó không trở mình được,” Châu nói (chú chó lai giống Rottweiler
và chó chăn cừu Úc, hiện đang rất ổn). “Hễ cần trở mình là nó kêu. Nó
sống thọ quá rồi và giờ nó gặp khó khăn, nên phải trở người giúp nó. Nó
đang kêu, và lúc đó là gần 5 giờ sáng, vì vậy tôi không thể ngủ lại nữa.
Tôi vừa uống cà phê trên giường vừa xem công bố đề cử. Nên đúng, tôi có
xem.”
Đề cử này suýt đã không xảy ra. Không phải vì sự kỳ quặc
của mùa giải mà vì Châu suýt không nhận vai. Trời ạ, cô còn suýt không
đọc kịch bản.
“Để tôi phác bối cảnh cho dễ hiểu. Lần đầu nhận
kịch bản là tôi vừa mới sinh con đầu lòng,” Châu nói. “Bé mới tám tuần
tuổi và đại dịch đang diễn ra. Chúng tôi mắc kẹt trong căn hộ nhỏ ở Los
Angeles và tôi hầu như không muốn đọc kịch bản. Tôi không muốn bị cuốn
vào nó bởi vì trong tâm trí tôi, tôi định sẽ chỉ tập trung làm mẹ. Tôi
cảm thấy hài lòng với chuyện đó. Tôi đã chờ đợi rất lâu [mới có con] và
tôi thực sự muốn dành thời gian đó với bé, tận hưởng và thực sự không
nghĩ về công việc hay sự nghiệp của mình.”
Từ trái qua: Đạo diễn Darren Aronofsky, Hồng Châu, Samuel D. Hunter, Sadie Sink và Brendan Fraser tham dự sự kiện công chiếu The Whale tại Liên hoan phim quốc tế Venice lần thứ 79
|
Châu cho biết cô có đủ tiền để tạm ngưng làm việc một thời gian ở bên
chồng con, và không lo ngành công nghiệp điện ảnh sẽ quên cô. Đã đến lúc
nghỉ ngơi. Phải không?
“Tôi thực sự không hứng thú quay lại làm
việc, mặc dù đó là kịch bản cho một phim của Darren Aronofsky,” Châu
nói. “Tôi đã nghĩ, ‘Mình có em bé này rồi, còn gì tuyệt vời hơn thế?’
Tôi đã nói với người đại diện của mình tôi sẽ không tham gia thử vai.
Chuyện trôi qua được một tuần, rồi chồng tôi rất tử tế nói, ‘Em có chắc
không? Em có chắc chắn muốn bỏ qua cơ hội này không? Nếu em nhận được
vai thì mình sẽ tìm cách mà.’”
Châu xiêu lòng. Cô thích mê kịch
bản. Liz không phải kiểu vai “bạn thân” mà Châu sợ hãi. Cô ấy phức tạp, là
một cá tính riêng, một nhân vật được phát triển đầy đủ, nổi bật ngay cả
trước tấn kịch trung tâm của Charlie, người đàn ông mắc bệnh béo phì
nặng sắp chết, do đồng nghiệp cũng được đề cử Oscar Fraser thủ vai. Liz
không chỉ là bạn thân nhất kiêm y tá hay em gái của người bạn trai yêu
dấu đã chết của Charlie; cô cũng có những nỗi đau riêng, những cuộc nổi
loạn riêng, câu chuyện riêng.
Vai diễn làm đau lòng người xem trong The Whale của Darren
Aronofsky đưa Hồng Châu nhận một đề cử Oscar nữ diễn viên phụ. Đề cử này
suýt đã không xảy ra. Không phải vì sự kỳ quặc của mùa giải mà vì Châu
suýt không nhận vai
|
“Ngay cả ghi một đoạn băng thử vai cũng rất khó khăn vì họ muốn có ba
cảnh, và tất nhiên tất cả đều là những cảnh khổng lồ, lớn lao,” Châu
nói. “Tôi nghĩ, ‘Ôi Chúa ơi, phải học từng này lời thoại cơ à!’ Và thực
sự tìm ra nhân vật là ai. Tôi thậm chí còn không muốn gửi đoạn băng thử
vai đi, vì tôi không muốn gửi cho Darren Aronofsky thứ thực sự đáng xấu
hổ. Tôi chỉ làm được một cảnh, em bé quấy khóc của tôi chỉ cho phép
chừng ấy. Và tôi chỉ nghĩ, ‘Chà, cũng chỉ cần một cảnh là anh ấy biết
mình có phải cô gái anh ấy cần hay không thôi mà.’”
Được rồi, vị đạo
diễn cần một cảnh nữa, mà Châu đã hoàn thành sau đó, và rồi ông gọi
FaceTime để mời cô tham gia. Việc chọn Châu, người gốc Việt, yêu cầu một
chỉnh sửa nhỏ trong kịch bản của Hunter, thêm lời thoại về việc cô được
một gia đình sùng đạo giữa lòng Idaho nhận nuôi.
“Tôi luôn cảm
thấy các nhân vật của mình là người châu Á vì đó là tôi và tôi đang đóng
nhân vật đó,” cô nói. “Liz không được viết riêng cho người châu Á và
trong tất cả các phiên bản sân khấu, nhân vật này đều do nữ diễn viên da
trắng thủ vai. Ngay cả trong quá trình thử vai, những cái tên mà tôi
nghe nói đang cạnh tranh cho vai diễn cũng không phải là người châu Á.
Câu thoại về việc Liz được nhận nuôi đã được Sam thêm vào sau khi tôi
được chọn. Có thể tranh luận rằng cũng không cần phải có câu đó trong
phim, nhưng tôi nghĩ nó giúp khán giả hình dung ra các nhân vật khác
được nhắc đến trong phim, trong câu chuyện.”
Liz không phải là vai “bạn thân” mà Châu sợ hãi. Cô ấy phức tạp, là
một cá tính riêng, một nhân vật được phát triển đầy đủ, nổi bật ngay cả
trước tấn kịch trung tâm của Charlie, người đàn ông mắc bệnh béo phì
nặng sắp chết, do đồng nghiệp cũng được đề cử Oscar Fraser thủ vai
|
Nó cũng giúp Châu hình dung Liz rõ ràng hơn. Câu thoại về việc được nhận nuôi mở ra vô vàn khả năng cho nữ diễn viên khám phá.
"Tôi
có thể nghĩ xem cô ấy lớn lên trong một gia đình rất sùng đạo và bảo
thủ sẽ ra sao,” nữ diễn viên nói. “Không chỉ vậy, mà còn tại một thị
trấn nhỏ ở Idaho, thì như thế nào với cô ấy. Vì vậy, biết thông tin đó
với tôi là quan trọng, bởi vì tôi không thích khi nhân vật ngẫu nhiên có
một cái tên nghe không phải châu Á. Tôi muốn biết tại sao. Tôi luôn tự
nhủ, ‘Cô ấy là như thế nào? Cô ấy đã được nhận nuôi? Cô ấy đã kết hôn và
ly hôn? Sao lại có cái tên này?’”
Những suy nghĩ của Châu về
cuộc đời của Liz sâu sắc đến mức thậm chí cô đưa chúng lên da thịt. “Tôi
nghĩ Liz có thể đã có một tuổi thơ hơi nổi loạn và thích quậy phá, và
một trong những điều tôi rất vui khi nghĩ đến là cô ấy có thể là một cô
gái thích tiệc tùng,” cô nói. “Tôi đã hỏi Darren có thể cho tôi một số
hình xăm nhìn thấy được khi xắn tay áo hay đại loại thế không, và anh ấy
đã đồng ý.”
Hồng Châu tại lễ trao giải SAG 2023
|
Nếu nhìn kỹ, bạn sẽ thấy những hình xăm ấy. Chúng ở sau tai và trên cả
hai cánh tay của cô. Trưởng bộ phận trang điểm Judy Chin thậm chí còn
nghĩ ra một “hình xăm thực sự tuyệt vời” không xuất hiện nhiều trên màn
hình: đó là Charlie cùng với anh trai của Liz, Alan, như hai con cá.
“Một con cá nhỏ hơn và một con cá lớn hơn, đẹp lắm,” Châu nói. “Nhưng
chỉ dành cho tôi thôi. Chỉ dành cho tôi và Judy.”
Châu đến
Newburgh, New York để diễn tập với Aronofsky, Fraser và các bạn diễn
Sadie Sink và Ty Simpkins. Nữ diễn viên gọi quá trình này là “cần thiết”
và giúp cô hòa mình vào thế giới mà
The Whale muốn tạo ra. Mọi việc tuyệt vời đến mức thậm chí Châu không rời đi khi đã quay xong các cảnh của mình.
“Chúng
tôi sẽ ngồi đó xem toàn bộ câu chuyện, và xem các diễn viên khác đang
làm gì với nhân vật của họ,” cô kể. “Chúng tôi cảm thấy như một đoàn
kịch. Đó là điều Darren muốn, và tôi thích. Tôi hiếm khi được chứng kiến
sự biến đổi từ lúc dượt kịch bản sang quay phim thực tế. Thông thường,
khi đến trường quay, bạn đã hiểu khá rõ về cách bạn sẽ diễn, vì vậy thực
sự là một điều tuyệt vời đối với tôi. Tôi nghĩ đó là điều thú vị nhất
khi trở thành diễn viên: được chứng kiến công việc đó ở người khác.”
Hồng Châu trong The Menu của Mark Mylod
|
Vậy là quãng nghỉ ngơi của cô đã không thành. Khi đang quay
The Whale, Châu nhận được lời mời tham gia
Showing Up của Kelly Reichardt (‘một đạo diễn tuyệt vời điên rồ khác mà tôi không bao giờ dám mơ sẽ được làm việc cùng’). Trong khi quay
Showing Up, cô nhận được cuộc gọi cho
The Menu của Mark Mylod (cô hâm mộ cuồng nhiệt
Succession, vì vậy dễ dàng đồng ý). Từ đó, cô đi thẳng đến
Asteroid City của Wes Anderson, quay ở Tây Ban Nha.
Châu
đã từng trải qua, nhưng không hẳn như thế này. Cảm giác thế nào? “Rất
tuyệt! Nhưng, phải,” Châu bật cười nói. “Tôi mệt rồi.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: IndieWire