Anna May Wong chưa từng ngờ vực. Từ năm 11 tuổi, cô đã biết mình phải
được xuất hiện trên màn bạc. Mỗi tuần, cha cô, chủ tiệm giặt Sam Kee
Laundry trên phố North Figueroa ở Los Angeles, đưa cho bảy đứa con ông
mỗi người 25 cent. Wong sau này nhớ lại “Chúng tôi đã nghĩ mình giàu có
vào các ngày thứ hai.”
Trong suốt sự nghiệp kéo dài hàng thập kỷ, Anna May Wong đã sử dụng
vẻ đẹp quyến rũ và sự thông minh sắc sảo của mình để thu phục khán giả
Mỹ
|
Cô chuyên cúp tiết tiếng Trung buổi chiều để phóng đến các rạp chiếu
bóng nhỏ trên phố Main, nơi cô tiêu từng xu tiêu vặt cuối cùng vào những
“phim nháy hình”. Cô không hề biết một ngày nào đó cô sẽ ban vinh dự
cho chính loại tiền mà cô từng háo hức đưa qua ô cửa sổ phòng vé, khuôn
mặt của cô sẽ sớm trở thành diện mạo mới của đồng 25 cent.
Tháng
10 năm nay, Anna May Wong sẽ có vị trí bất tử trên mặt đồng tiền trong
khuôn khổ chương trình American Women Quarters của Cục Đúc tiền Kim loại
Hoa Kỳ. Bắt đầu triển khai vào năm 2020 sau khi được giới thiệu như một
dự luật của Quốc hội do Hạ nghị sĩ Barbara Lee ủng hộ, chương trình này
tôn vinh những thành tựu thường không được ghi nhận và những đóng góp
quan trọng mà phụ nữ đã đạt được suốt chiều dài lịch sử Mỹ. Trong vòng
bốn năm tới, một danh sách đa dạng phụ nữ Mỹ sẽ được tôn vinh bằng việc
khắc hình ảnh họ lên các đồng xu 25 cent, bao gồm Maya Angelou, Tiến sĩ
Sally Ride, Wilma Mankiller và Nina Otero-Warren.
Vai diễn “nô lệ người Mông Cổ” đột phá bất ngờ trong The Thief of Bagdad năm 1924 đã biến cô gái 19 tuổi Anna May Wong thành một hiện tượng quốc tế
|
Mặc dù đã rời ánh đèn sân khấu từ nhiều thập kỷ trước, cuộc đời và di
sản của Anna May Wong vẫn rất đáng ghi nhớ. Nổi bật nhất, cô có sở
trường phi thường trong việc thách thức những kỳ vọng — và không phải
luôn theo những cách tốt. Khi cô ra đời năm 1905, cha cô vô cùng thất
vọng bởi ông đã muốn một đứa con trai. Khi Wong lớn lên, cô chống lại
những kỳ vọng giáo điều về một người con gái Trung Quốc ngoan hiền. Cô
tránh cuộc sống gia đình mà chọn sống trong điện ảnh.
Sau vài năm
đóng vai quần chúng và vai nhỏ trên trường quay, cô đã lọt vào mắt xanh
của Douglas Fairbanks, ông hoàng thực thụ của Hollywood, đã chọn cô
đóng trong bom tấn giả tưởng
The Thief of Bagdad năm 1924 của
ông. Bộ phim là tác phẩm lớn nhất ngành công nghiệp từng chứng kiến, và
vai diễn “nô lệ người Mông Cổ” đột phá bất ngờ đã biến cô gái 19 tuổi
Anna May Wong thành một hiện tượng quốc tế. Theo thời gian, cô đã chu du
khắp thế giới, làm phim ở Berlin, Paris và London; cô làm lóa mắt giới
thượng lưu xã hội và trí thức ở nhiều nước, gồm cả hoàng tộc và nguyên
thủ quốc gia, để lại sau lưng hàng dài những người theo đuổi; và cô thậm
chí thách thức Hollywood cách làm phim của họ khi lên tiếng về sự phân
biệt chủng tộc trắng trợn trong ngành.
Năm 1929, cô trở thành con cưng của điện ảnh châu Âu, đóng chính trong các tác phẩm phim câm kinh điển như Song
|
“Cô ấy là người phụ nữ Mỹ gốc Hoa đầu tiên đóng phim điện ảnh và truyền
hình,” Ventris Gibson, giám đốc Cục Đúc tiền Kim loại Hoa Kỳ, nói với
Vanity Fair
qua điện thoại về quyết định chọn Wong cho chương trình. “Cô ấy không
chỉ là người mở đường và là người tiên phong trong lĩnh vực đó, mà cô
còn có lòng nhiệt thành phi thường cho ngành và những gì có thể làm để
thay đổi nó cho người Mỹ gốc Hoa.” Chính mong muốn tạo ra tác động lâu
dài vượt lên sự nổi tiếng đã khiến Wong khác biệt.
Gibson, người
phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên giữ chức vụ hiện tại của bà tại Cục, chỉ ra
rằng “mặc dù [Wong] không giành được giải thưởng như đáng lẽ, cô thực sự
đã thách thức mọi giới hạn và mở cửa cho nhiều người khác bước vào.” Bộ
trưởng Bộ Ngân khố Janet Yellen, cũng là người phụ nữ đầu tiên đứng đầu
Bộ Ngân khố trong lịch sử 233 năm của bộ này, cũng nhất trí. “Tôi tự
hào rằng những đồng tiền này tôn vinh những phụ nữ đến từ các cộng đồng
đa sắc tộc, những người đã có đóng góp đáng kể cho lịch sử nước Mỹ, bao
gồm một người tiên phong như Anna May Wong,” bà nói qua email.
Trong suốt sự nghiệp kéo dài hàng thập kỷ của Wong, cô đã sử dụng vẻ đẹp
quyến rũ và sự thông minh sắc sảo của mình để thu phục khán giả Mỹ.
Người hâm mộ đã viết tặng cô những bài thơ và hàng trăm người đã gửi thư
cho cô hằng tuần. Tuy nhiên, ngày nay, cuộc đời cô thường bị miêu tả
sai là bi kịch và sự nghiệp của cô thường được làm nổi bật bằng những
vai diễn có tiếng là cô không giành được.
Câu chuyện kể rằng: Sau
nhiều năm bị rập khuôn là quý bà nham hiểm, vũ nữ ăn mặc hở
hang và búp bê Trung Hoa vô tích sự — tất cả những vai
khiến cô bị mang tiếng xấu trong cộng đồng của mình — Wong khao khát
đóng một nhân vật Trung Quốc được khán giả đồng cảm. Bộ phim chuyển thể
The Good Earth
năm 1937 của MGM đưa ra vai diễn tuyệt vời: O-Lan, người vợ cần cù, vị
tha của người nông dân Wang Lung, người phụ nữ đứng sau người chồng.
Nhưng Luise Rainer, một diễn viên nhập cư từ Đức, đã được chọn để đóng
vai này trong hóa trang thành người châu Á.
MGM lý giải rằng Bộ luật Sản xuất Điện ảnh, vốn cấm quan hệ lãng mạn
khác chủng tộc, sẽ không bao giờ chấp thuận cho Wong vào vai này, vì nam
diễn viên Áo-Hung Paul Muni đã được chọn đóng vai nam chính. Hơn nữa,
nhà sản xuất hàng đầu Irving G. Thalberg không nghĩ rằng Wong có đủ tầm
vóc để gánh một bộ phim tầm cỡ như vậy — mặc dù chính những nhà sản xuất
như ông mới khiến cô bị đẩy xuống đóng các phim hạng B ngay từ đầu. Câu
chuyện này đã được kể lại năm 2020 trong phim bộ ngắn tập Netflix xét
lại lịch sử
Hollywood của Ryan Murphy, thể hiện Wong cay đắng và vô vọng trước những thất bại.
Tuy
nhiên, câu chuyện thực sự không phải về những khó khăn mà Wong phải đối
mặt: mà là về những gì cô đã làm bất chấp khó khăn. Tính kiên cường gần
như là tên đệm của nữ diễn viên.
Ví dụ như khi Hollywood cố gắng tận dụng danh tiếng của cô sau thành công của
The Thief of Bagdad.
Các hãng phim đã đưa tên cô nổi bật trên poster dù không có mấy thời
lượng trên phim, vì vậy cô đã bỏ đi và lên đường sang Đức. Năm 1929, cô
trở thành con cưng của điện ảnh châu Âu, đóng chính trong các tác phẩm
phim câm kinh điển như
Song,
Pavement Butterfly, và
Piccadilly. Cô đã một tay kích cầu mua khăn choàng lụa và áo khoác thổ cẩm Trung Quốc tại Mayfair ở London.
Trong Shanghai Express 1932
|
Trong những năm 1930, khi các hãng phim chọn một loạt các dự án mang chủ
đề Trung Quốc mà không có dự án nào mang lại vai diễn cho cô, Wong tự
phát triển chương trình tạp kỹ của riêng mình, trang phục lộng lẫy và
những đoạn độc thoại kịch tính. Trong khi Loretta Young và Helen Hayes
ngồi trang điểm mí mắt thì Anna May Wong đội mũ chóp và vận áo đuôi tôm,
hát và nhảy múa qua Quần đảo Anh, Pháp, Ý và Thụy Điển. “Tất cả mọi
người trên thế giới đều có mặt tại Đại sứ quán,”
The Tatler viết về chương trình ở London của cô, “để xem và nghe Cô Anna May Wong, ngôi sao điện ảnh đẹp lạ người Trung Quốc.”
Vì vậy, khi MGM đề nghị cho cô một vai phụ nhỏ trong
The Good Earth
thay vì vai chính, cô đã từ chối. Wong biết giá trị của mình. Thay vào
đó, cô lên kế hoạch cho chuyến đi đầu tiên đến Trung Quốc — đất nước
thực sự, chứ không phải một trang trại Trung Quốc giả tạo được xây dựng ở
Thung lũng San Fernando. Chuyến đi là một trải nghiệm thay đổi cuộc đời
giúp cô gắn bó sâu sắc hơn với cội nguồn Trung Hoa; cũng là một cách
thông minh để kéo khán giả. Wong đảm bảo rằng mọi người biết cô đang làm
gì bằng cách viết một loạt bài cho tờ
New York Herald Tribune và thuê nhà quay phim đáng kính H. S. Wong, biệt danh “Newsreel”, để ghi lại chuyến đi của cô.
Anna May Wong trong bức ảnh chụp ngày 25/8/1951 với đạo diễn William Marceau bàn thảo cho phim bộ truyền hình The Gallery of Madame Liu-Tsong, đưa cô thành người Mỹ gốc Á đầu tiên đóng vai chính trong
một phim bộ truyền hình dài tập và được đặt theo tên tiếng Trung của cô
— Hoàng Liễu Sương — có nghĩa là “hàng liễu vàng trong sương”
|
Và khi trở về Mỹ, cô không hề né tránh sự thật. Cô nói rõ ràng suy nghĩ
của mình: “Có vẻ như tôi không được gì ở Hollywood bởi, thay vì người
Trung Quốc thực thụ, các nhà sản xuất ở đây thích người Hungary, người
Mexico hoặc người Mỹ bản địa cho các vai Trung Quốc.” Bất chấp sự bất
mãn, cô vẫn tiếp tục thử vai và tham gia phim điện ảnh, truyền hình và
chương trình phát thanh trong ba thập kỷ tiếp theo. Biết người Mỹ yêu
thích Charlie Chan, cô đã lấy ý tưởng thám tử Trung Quốc thông minh giải
mã những bí ẩn và biến thành của riêng cô bằng cách phát triển và đóng
vai chính trong phim bộ truyền hình dấu ấn mang tên
The Gallery of Madame Liu-Tsong.
Chương trình đã đưa cô thành người Mỹ gốc Á đầu tiên đóng vai chính
trong một phim bộ truyền hình dài tập và được đặt theo tên tiếng Trung
của cô — Hoàng Liễu Sương — có nghĩa là “hàng liễu vàng trong sương”.
“Anna
May Wong đã mở đường cho các diễn viên châu Á ở Mỹ. Chúng ta phải nhìn
lại để thấy trải con đường đó khó khăn như thế nào,” Anna Wong, cháu gái
của nữ diễn viên quá cố, nói với
Vanity Fair qua điện thoại.
“Sự kiên trì của bà làm tôi sửng sốt. Tôi rất tự hào là cháu của bà và
được đặt theo tên bà. Tôi không bao giờ muốn ánh sáng di sản của bà tắt
đi. Đó là sứ mệnh của cuộc đời tôi. Và tôi nghĩ bà sẽ hết sức ngạc nhiên
khi biết Cục Đúc tiền Kim loại Hoa Kỳ sắp đưa khuôn mặt của bà lên đồng
tiền.”
Tháng 10 năm nay, Anna May Wong sẽ có vị trí bất tử trên mặt đồng
tiền xu 25 cent, người Mỹ sẽ lại có lý do chính đáng để nhớ đến tên của
Anna May Wong — và lần này, sẽ mãi không quên
|
Hầu hết mọi người không đủ may mắn để có được màn diễn đầu tiên, chưa
nói đến màn hai. Với hình ảnh của cô mãi mãi được in nổi trên đồng tiền
Mỹ vào mùa thu năm nay và một bộ phim tiểu sử có sự tham gia của Gemma
Chan đang được thực hiện, người Mỹ sẽ lại có lý do chính đáng để nhớ đến
tên của Anna May Wong — và lần này, sẽ mãi không quên.
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair