Chịu đựng một nùi phim điện ảnh nội tệ hại suốt cả năm khiến những phim
hay trở nên thực sự có giá trị. Có ba phim được yêu thích nhất lần lượt
nảy ra trong đầu người viết - nhưng trước tiên, hãy dành sự tưởng nhớ
cho người nghệ sĩ hài huyền thoại Trư Ca Lượng, đã qua đời ở tuổi 70 hồi
tháng 5.
Hóa thân của Trư Ca Lượng lần thứ sáu liên tiếp và thật đáng tiếc cũng
là lần cuối cùng ông xuất hiện trong một phim hài Tết trong
Hanky Panky / Đại điếu ca
tiếp tục cho thấy diễn xuất thượng thừa với phần bi và hài đan xen đã
thành thương hiệu, cũng như sự tiết chế hợp lý để tạo nên những cảm xúc
bất ngờ. Kết quả là bộ phim hài không lôi cuốn theo phong cách truyền
thống của ông, nhưng lại mang đến một câu chuyện hay và hài hước sâu
lắng bất ngờ, chính xác là thứ khán giả luôn kiếm tìm vào mùa phim bom
tấn Tết.
Trư Ca Lượng và Lam Chính Long (trái) vào vai hai cha con trong phim Đại điếu ca
|
Không nên nhớ về Trư Ca Lượng chỉ như một gã khờ trên màn ảnh gắn với
những nhân vật tính cách vụng về. Có lý do khiến ông luôn giữ được hào
quang dù vẫn chỉ một lối diễn xuất qua hàng thập kỷ. Ông rành nghệ thuật
kể chuyện, và quan trọng hơn cả, ông biết làm thế nào để tìm niềm vui
cho chính mình - điều mà phần lớn những nghệ sĩ hài lập dị khác ở Đài
Loan thiếu sót.
Phim hay nhất của năm qua trong mắt người viết là bộ phim tài liệu
The Silent Teacher / Người thầy thầm lặng,
đã khiến gần như cả khán phòng rơi lệ. Đạo diễn Trần Chí Hán đã xử lý
chủ đề y khoa giải phẫu đầy nhạy cảm, tạo ra một bộ phim tài liệu nhẹ
nhàng và đầy đủ thông tin về những người đã hiến xác cho khoa học để
phục vụ việc học tập và nghiên cứu.
Lâm Huệ Tông tới thăm người vợ đã mất hiến xác vào trường y thuộc Đại học Công giáo Phụ Nhân Đài Bắc trong phim tài liệu The Silent Teacher
|
Câu chuyện được kể qua con mắt của nhân vật Lâm Huệ Tông, thi thể của vợ
của anh sắp được giải phẫu ở trường y Đài Bắc. Lâm là một nhân vật
trung tâm tuyệt vời, dường như anh không suy sụp vì cái chết của vợ mà
đều đặn mỗi tháng đi từ Gia Nghĩa lên Đài Bắc để thăm nom xem tiến trình
mổ xẻ đến đâu. Đạo diễn Trần cũng dành nhiều thời lượng trên màn ảnh
cho các sinh viên y khoa, những cô cậu học trò này luôn phải tiếp đón
thân quyến của tử thi bởi như các giáo sư trong lúc giảng dạy đã nhấn
mạnh rằng những người thầy im lặng này sẽ dạy họ nhiều hơn cả kiến thức y
khoa - đó là bài học về sự tôn trọng trong cuộc sống. Cũng mang một ý
nghĩa như thế, bộ phim vượt xa khuôn khổ đề tài, khám phá những khía
cạnh sâu sắc hơn của sự sống, cái chết và ý nghĩa của một kiếp nhân
sinh.
Bộ phim
Bold, the Corrupt and the Beautiful / Huyết quan âm
lại hoàn toàn là một liều thuốc đắng với những lời dối trá, hậu trường
phức tạp và những việc làm lén lút. Bạn có thể phải xem bộ phim tới hai
lần nếu bạn không thể giải mã tất cả những lớp nghĩa ẩn sau mỗi câu
thoại hay ẩn ý của đạo diễn trong việc sử dụng những ký ức bịa đặt, hình
ảnh ẩn dụ tinh tế và những tình tiết ám chỉ. Nữ diễn viên 14 tuổi Trần
Văn Kỳ hoàn toàn xứng đáng nhận giải Kim Mã cho nữ diễn viên phụ xuất
sắc nhất - nhưng Ngô Khả Hy cũng là một ứng viên sáng giá.
Huệ Anh Hồng, trái, Trần Văn Kỳ, giữa, và Ngô Khả Hy trong phim The Bold, the Corrupt and the Beautiful
|
Huệ Anh Hồng xứng đáng thắng giải nữ diễn viên xuất sắc nhất, nhưng có
cảm giác đạo diễn đã quá nghiệt với những lời thoại của cô, bởi mỗi lời
thốt ra đều đầy ẩn ý và khẩu Phật tâm xà. Thật khó làm bật lên một nhân
vật như thế, người lúc nào cũng khư khư lễ nghi và phẩm giá trong khi
vẫn phát tiết những xấu xa, và màn thể hiện của Huệ Anh Hồng thật lạnh
lùng và vì thế thật khiến người ta bất an.
Love Education / Tương ái tương thân
là một nỗ lực thật cừ của diễn viên-đạo diễn Trương Ngãi Gia, tiếp tục
hành trình đào sâu vào các mối quan hệ gia đình, vai trò giới tính, và
quan trọng hơn cả là đối mặt và hòa giải những vết thương trong quá khứ.
Đây là bộ phim đầu tiên của đạo diễn Trương được quay ở Trung Quốc.
Trương Ngãi Gia, trái, và Lang Nguyệt Đình vào vai hai mẹ con trong phim Love Education
|
Trương Ngãi Gia vào vai một giáo viên cương quyết, cứng nhắc và có tính
kiểm soát cao, thờ ơ với những người xung quanh, bao gồm cả người chồng
và con gái. Tính cách hà khắc của bà lèo lái cả bộ phim vốn không quá
gây xúc động nhưng chín chắn và đời thường, diễn tả mối quan hệ của ba
thế hệ phụ nữ trong nhà cách nhau đều đặn ba thập niên.
Cuối cùng, người viết muốn đề cập tới hai bộ phim mà người viết từng dự đoán sẽ rất kinh khủng thế mà lại ổn:
Mom Thinks I’m Crazy to Marry A Japanese Guy và
Take Me to the Moon.
Dịch: © Hoàng Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Taipei Times