Tài sản trí tuệ (intellectual property - IP) là từ thông dụng trong ngành điện ảnh Trung Quốc gần đây. Phim Silent Separation / Bên nhau trọn đời
đầu tiên được chuyển thể từ một cuốn tiểu thuyết thành loạt phim truyền
hình, sau đó được chuyển thể thành phim điện ảnh chiếu trong kỳ nghỉ lễ
Lao động vừa qua.
Tác phẩm ra mắt ngay sau các bản chuyển thể điện ảnh của
The Left Ear / Tai trái và
Ever Since We Loved / Vạn vật sinh trưởng.
Ngoài việc đều có sự góp mặt của các ngôi sao điện ảnh trẻ tuổi hàng
đầu, các bộ phim này có điểm chung là chuyển thể tiểu thuyết nổi tiếng
dành cho tuổi mới lớn.
Các biên kịch trong ngành điện ảnh Trung
Quốc tạo ra cụm từ “IP movie” (tạm dịch “phim từ tài sản trí tuệ”) để
miêu tả xu hướng này.
Tài sản trí tuệ bao gồm quyền tác giả, bằng
sáng chế và nhãn hiệu thương mại không phải là những khái niệm mới đối
với các nhà làm phim Trung Quốc. Bộ phim đầu tiên của quốc gia này,
Dingjun Hill / Núi Định Quân, cũng như các tác phẩm được quốc tế ca ngợi
Bá Vương biệt cơ và
Cao lương đỏ, cũng chuyển thể từ các cuốn sách.
Áp phích phim Bố ơi, mình đi đâu thế
Nhưng từ năm 2013, phần lớn các bộ phim đều được chuyển thể từ các tài
sản trí tuệ sẵn có. Trong số những tác phẩm cuốn hút nhất là
Bố ơi, mình đi đâu thế, chuyển thể từ chương trình tạp kỹ nổi tiếng, và
My Old Classmate / Bạn cùng bàn, dựa trên bài hát cùng tên.
Nhiều nhà làm phim đi theo xu hướng này và tranh nhau vơ về nhiều tài sản hơn.
Tranh giành tác quyềnNgoài
chương trình tạp kỹ hay bài hát kỳ lạ, tài sản phổ biến nhất để chuyển
thể thành phim điện ảnh và truyền hình là tiểu thuyết. Nhiều tiểu thuyết
mạng bán quyền chuyển thể thành phim với giá ước tính từ 2 triệu đến 5
triệu nhân dân tệ. Bản quyền của các tiểu thuyết nổi tiếng nhất có thể
trị giá tới 10 triệu tệ.
Dữ liệu công khai cho thấy quyền sở hữu
trí tuệ đối với sách xuất bản trên Cloudary, một diễn đàn văn học trực
tuyến, đã tăng 10 lần trong năm vừa qua.
Tính đến cuối năm 2014,
114 tiểu thuyết mạng đã được cấp phép chuyển thể thành phim điện ảnh và
truyền hình, 24 tiểu thuyết mạng dự kiến chỉ chuyển thể thành phim điện
ảnh, theo báo cáo của
The Economic Observer.
Cảnh trong phim Bộ bộ kinh tâm, chuyển thể từ tiểu thuyết mạng cùng tên
Tiểu thuyết – đặc biệt là tiểu thuyết mạng – được coi là hấp dẫn hơn
kịch bản mới nguyên vì chúng đã có sẵn lượng người hâm mộ. Chuyển thể đề
xuất biện pháp đơn giản cho các nhà sản xuất phim nhằm tận dụng lượng
người hâm mộ đó. Ngay cả những người không đọc tiểu thuyết cũng bị các
sản phẩm này thu hút vì hiểu biết của họ về những người hâm mộ.
Ví dụ như
Bên nhau trọn đời
được đăng từng chương trên mạng văn học Tấn Giang trong hơn 10 năm.
Lượng người hâm mộ tiểu thuyết đông đảo là các khán giả đảm bảo của bộ
phim.
“Ngẫm nghĩ ra, các nhà sản xuất đang mua người hâm mộ hơn
là câu chuyện. Lượng người hâm mộ nhiệt tình của một cuốn tiểu thuyết
quyết định giá trị của tiểu thuyết đó đối với một nhà sản xuất,” Nhiễm
Giáp Nam, biên kịch phim
Họa bì, nói.
Chung Hán Lương (trái) và Đường Yên trong phim truyền hình Bên nhau trọn đời
Viết kịch bản là phiêu lưu lớn nhất mà một nhà sản xuất phim có thể đối
diện. Chuyển thể một cuốn tiểu thuyết sẵn có thành kịch bản thường mất
ba tháng, nhưng phát triển một câu chuyện gốc có thể lâu hơn nhiều.
Thiếu trí tưởng tượngThiếu sáng tạo có thể là nguyên nhân của xu hướng chuyển thể.
Tuy nhiên hy vọng chưa tắt hẳn: sự bùng nổ điện ảnh cũng khiến vài nhà sản xuất liều lĩnh đem nội dung độc đáo lên màn ảnh.
“Vài
năm trước, tôi dự một cuộc hội thảo của các biên kịch. Chỉ một người
thực sự nói về việc phát triển kịch bản chất lượng – 20 người khác chỉ
muốn tìm mánh khóe gài sản phẩm để quảng cáo. Dường như đơn giản là
không nhiều người trong ngành này muốn sáng tạo,” Thúc Hoán, biên kịch
phim
Lost in Thailand, nói.
Cảnh trong phim Lost in Thailand
Hơn nữa, không phải tất cả các đạo diễn đều hưởng lợi từ phim chuyển thể. Trong khi
Bố ơi, mình đi đâu thế? và
Running Man đạt lợi nhuận khổng lồ, chuyển thể điện ảnh của
Voice of China và
Happy Boys thất bại thảm hại.
“Mua
tài sản trí tuệ có thể là cơ hội, nhưng cũng có thể là cạm bẫy. Một số
tiểu thuyết mặc dù nổi tiếng nhưng quả thực không phù hợp chuyển thể,”
Thư Hoán nói.
Tìm kiếm phương hướngViệc chuyển thể
cũng phổ biến ở nước ngoài: gần hai phần ba các sản phẩm Hollywood được
chuyển thể từ tiểu thuyết và truyện tranh. Nổi tiếng nhất trong những
năm gần đây là
The Twilight Saga và
The Hunger Games. Một số tác phẩm phát triển thành các loạt phim dài hơi như
The Fast and the Furious, đã ra mắt phần bảy, và
007, hiện tại bao gồm 24 phim.
Cảnh trong trò chơi điện tử Toy Story 3
Nhưng trong khi các bản chuyển thể Hollywood thể hiện chất lượng cao, phim Trung Quốc vẫn còn nhiều việc phải làm.
Tại Liên hoan phim quốc tế Bắc Kinh, biên kịch người Mỹ William Rabkin nói mua bản quyền chỉ là bước đầu tiên.
Toy Story 3
thu về 1,1 tỉ đôla ở phòng vé, tuy nhiên doanh thu các trò chơi điện
tử, sách và quảng cáo truyền thông liên quan đạt 8,7 tỉ đôla.
Nhưng khả năng sinh lợi dài hạn phụ thuộc vào thành công của bộ phim. Một câu chuyện hay sẽ là cốt lõi của bất kỳ bộ phim nào.
“Câu
chuyện cần phải ý nghĩa và hấp dẫn. Chúng phải nắm bắt tinh thần của
thời đại. Một bộ phim khó lòng thành công nếu nhà sản xuất chỉ chăm chăm
vào sự nổi tiếng của xuất bản phẩm hơn là bản thân câu chuyện,” Triệu
Huy, giám đốc tiếp thị phim
Bố ơi, mình đi đâu thế?, nói.
Dịch: © Xuân Hoa @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Beijing Today