Robbie Rogers cuối cùng cũng đạt được ước mơ thời thơ ấu của anh là chơi
bóng đá chuyên nghiệp, đầu tiên là với Columbus Crew ở Ohio và sau đó
là đội bóng Leeds United của Anh. Nhưng anh giữ bí mật về đời tư và việc
anh là người đồng tính.
Dawson, Corrin và Styles tạo nên mối tình tay ba ở trung tâm My Policeman
|
“Kinh nghiệm của tôi trong thể thao là bạn không thể là người đồng tính.
Người duy nhất như thế tôi biết là Justin Fashanu, và anh ấy đã tự
sát,” Rogers nói khi hồi tưởng lại khoảng thời gian đó. “Tôi đã đấu
tranh rất nhiều với con người thật của mình. Tôi chưa từng có câu chuyện
tình yêu riêng. Tôi đã nghĩ về những hối tiếc và tôi sẽ ở đâu trong 10,
20, 30 năm tới.”
Khi ở Leeds, ai đó đã đưa cho anh
My Policeman,
cuốn tiểu thuyết lãng mạn năm 2012 của Bethan Roberts. Cuốn tiểu thuyết
đã làm rung chuyển thế giới của anh. “Cứ như là cuốn sách công khai
đồng tính của tôi,” anh nói. “Tôi thực sự nghĩ cuốn sách đã tìm thấy
tôi.”
Câu chuyện lấy bối cảnh Brighton năm 1957, xoay quanh một
cảnh sát tên Tom Burgess là người đồng tính, nhưng sống trong một xã hội
coi việc đó là bất hợp pháp. Anh bắt đầu hẹn hò với một giáo viên tên
Marion, nhưng cũng bắt đầu mối tình bí mật với giám đốc nghệ thuật viện
bảo tàng Patrick Hazelwood. Bị buộc phải kìm nén cảm xúc thực sự, anh
quyết định kết hôn với Marion, và khi căng thẳng gia tăng giữa hai vợ
chồng, cuộc sống của Patrick sụp đổ.
Styles và Corrin trong My Policeman
|
Đó là một câu chuyện mạnh mẽ về tình yêu bị ngăn cấm, hối tiếc và việc
sống đúng con người thật của mình. Rogers, đã công khai đồng tính vào
tháng 2 năm 2013, đọc đi đọc lại cuốn sách suốt nhiều năm và cuối cùng
đã chia sẻ với bạn trai khi đó, nhà sản xuất nổi danh Greg Berlanti (họ
kết hôn năm 2017). Họ hợp tác với Sarah Schechter, đối tác tại Berlanti
Productions, để sản xuất dự án và chuyển thể cuốn tiểu thuyết thành
phim.
Thành quả là một câu chuyện tình lôi cuốn, với sự tham gia
của ba ngôi sao sáng — Harry Styles, Emma Corrin và David Dawson, như
thấy trong những hình ảnh đầu tiên — thể hiện sự kìm hãm ngột ngạt của
những rào cản xã hội.
My Policeman mất khoảng tám năm để hoàn
thành, nhưng đối với Rogers, bộ phim, sẽ được Amazon phát hành rạp ở Mỹ
và Vương quốc Anh ngày 21 tháng 10 và phát trực tuyến trên toàn thế giới
từ ngày 4 tháng 11, dường như chọn đúng thời điểm để ra mắt. “Thật
không may, chúng ta thấy những gì đang diễn ra ở Tòa án Tối cao, những
gì đang diễn ra ở Texas, đang diễn ra ở Florida, ở những nơi khác trên
thế giới,” Rogers nói về chuỗi dự luật phản đối đồng tính gần đây “Don’t
Say Gay” và các luật tương tự. “Thế giới tiến về phía trước một cách
chậm rãi và sau đó có những người rất thiếu hiểu biết muốn đưa chúng ta
về lại những năm 50.”
Từ trái qua: Harry Styles, đạo diễn My Policeman Michael Grandage, và David Dawson
|
My Policeman chuyển dịch giữa hai khoảng thời gian: những năm
1950, khi Tom (Styles) đứng giữa mối tình tay ba với Marion (Corrin) và
Patrick (Dawson); và 40 năm sau, khi cuộc sống căng thẳng của Tom (Linus
Roache) và Marion (Gina McKee) trở nên phức tạp hơn khi Marion đồng ý
đưa Patrick (Rupert Everett) về chăm sóc sau khi anh bị đột quỵ.
Khi
Michael Grandage, một đạo diễn sân khấu nổi tiếng người Anh, thấy cuốn
hút với câu chuyện từ tư cách một người đồng tính, và bắt đầu tìm kiếm
bộ ba diễn viên trẻ đóng vai chính trong mạch truyện lấy bối cảnh những
năm 1950, Styles không nằm trong tầm ngắm của họ. Chính êkíp của Styles
liên hệ với Grandage, nói rằng anh đã đọc kịch bản và rất quan tâm đến
bộ phim.
Grandage đã gặp Styles tại văn phòng ở London, và ngay
lập tức ấn tượng với ngôi sao nhạc pop. Được số đông biết đến là thành
viên của nhóm nhạc nam One Direction và sự nghiệp hát riêng thành công,
Styles chưa tham gia nhiều dự án phim. Anh có vai diễn đầu tay trong
phim chiến tranh năm 2017 của Christopher Nolan,
Dunkirk. Nhưng
Grandage nói Styles đến cuộc họp đó như một diễn viên hoàn thiện. “Cậu
ấy đã đọc kịch bản rất nhiều lần đến nỗi biết từng nhịp của nó trong
cuộc họp. Tôi thấy điều đó vô cùng ấn tượng. Cậu ấy biết lời thoại của
người khác; cậu ấy biết tất cả lời thoại của mình. Cậu ấy biết tại sao
cậu ấy muốn nói về nó, tại sao một cảnh lại diễn ra theo cách này và
cảnh khác lại hiệu quả,” Grandage nói.
Styles và Dawson trong một cảnh phim
|
Sự nghiệp của Styles trên sân khấu và lượng người hâm mộ đông đảo theo
dõi anh cũng cho thấy rõ anh và Tom thực sự có nhiều điểm chung. “Câu
chuyện này nói về hai người cùng yêu Tom, hơi bị ám ảnh với anh ấy,”
Rogers chỉ ra. “Harry [cũng thế] — thế giới luôn dán mắt vào cậu ấy trên
từng bước đi.”
Và hóa ra, kinh nghiệm ít ỏi của Styles trong vai
trò diễn viên đem lại hiệu quả tốt cho phần này, Grandage nói. “Bởi
chưa đóng phim nhiều, cậu ấy chưa phát triển được khả năng thể hiện các
chiêu trò hoặc thậm chí nói dối. Cậu ấy chỉ có thể diễn một cách trung
thực và như những gì cậu ấy biết,” ông nói, ví diễn xuất tự nhiên của
nam diễn viên với Albert Finney hay Tom Courtenay thời trẻ. “Họ chỉ đưa
bản thân vào vai diễn, và có vẻ không phức tạp gì trong cách họ thể hiện
và Harry đã làm được điều đó,” ông nói.
Mặc dù chuyện tình xuất hiện trên màn ảnh đã muôn hình vạn trạng (gồm cả phim hài lãng mạn đồng tính nam
Fire Island
mới ra mắt gần đây), bàn luận về việc ai sẽ được chọn vào vai chính
trong một phim như thế này vẫn đang tiếp diễn và có nhiều sắc thái.
Rogers và Grandage cho biết đã có một số thảo luận quanh việc tuyển ba
diễn viên chính và tầm quan trọng của việc đại diện cho cộng đồng
LGBTQ+. Grandage nói: “Chúng tôi nghĩ điều tuyệt vời là làm một phim thế
này và ít nhất có một số người trong phim có thể nói lên một trải
nghiệm chân thực của chính họ. Vì Patrick là nhân vật cởi mở nhất về xu
hướng tình dục của mình, Grandage nói rằng quan trọng là phải tìm được
một cặp diễn viên “có thể mang lại điều gì đó của bản thân và vừa có thể
nói về nó.” Họ nhận thấy điều đó ở Dawson, đã làm việc cùng Grandage
nhiều lần trên sân khấu, và Everett.
Marion là một nhân vật tương đối tân tiến; ở Corrin, vào tháng 7 năm
ngoái đã công khai là người vô tính, nhóm sáng tạo đã tìm thấy một
người mà “bạn không thể rời mắt”, Rogers nói
|
Corrin đã được chọn trước khi mùa đột phá của
The Crown ra mắt.
Marion là một nhân vật tương đối tân tiến; ở Corrin, vào tháng 7 năm
ngoái đã công khai là người vô tính (nguyên văn nonbinary: không xem
mình là nam hay nữ), nhóm sáng tạo đã tìm thấy một người mà “bạn không
thể rời mắt”, Rogers nói.
Với Styles, gây nhiều chú ý về thời
trang ngược giới nhưng không nói nhiều về xu hướng tình dục của bản
thân, mục tiêu của đoàn phim là chọn một người có thể nắm bắt rối loạn
nội tâm của nhân vật. “Mấu chốt của Tom là anh ta là một nhân vật bị bối
rối. Vấn đề rắc rối hơn do anh ta là cảnh sát, và sự nghiệp của anh ta
là tuân thủ luật pháp. Và luật pháp của quốc gia vào thời điểm đó [cấm
đoán] tất cả cảm xúc của anh ta — sự phức tạp của tất thảy những chuyện
đó là điều mà bất cứ ai đóng vai Tom trẻ tuổi và Tom lớn tuổi cần phải
hiểu và thẩm thấu được cách nào đó,” Grandage nói.
Grandage và
dàn diễn viên có khoảng ba tuần diễn tập, một quá trình theo lời ông là
đặc biệt suôn sẻ. “Hết sức dễ dàng, bởi vì cả ba diễn viên trẻ đều rất
cởi mở — họ không làm khó cho việc diễn xuất và họ không làm khó quá
trình làm phim,” ông nói. “Họ có tư tưởng cởi mở, muốn làm hài lòng
nhau. Họ đã hỗ trợ nhau.”
Thời gian diễn tập cũng giúp dàn diễn viên có cơ hội chuẩn bị cho các
cảnh nóng của bộ phim. Grandage nói rằng các cảnh này được biên đạo cẩn
thận để tránh mất đi ham muốn không lành mạnh: để “thể hiện khá đúng
nghĩa việc ‘ân ái’ theo nghĩa rộng nhất của từ này, để nó là một điều gì
đó thú vị về mặt biên đạo chứ không chỉ tạo cảm giác có quan hệ tình
dục đang diễn ra.”
Grandage lấy cảm hứng từ bộ phim
Hiroshima mon amour
năm 1959 của Alain Resnais, trong đó ngôn ngữ cơ thể “rất điêu khắc”,
và đưa vào một điều phối viên thân mật để giúp các diễn viên cảm thấy
thoải mái trong những cảnh gợi cảm nhất giữa Tom và Patrick. Theo
Grandage, phần đau lòng nhất trong
My Policeman, “là hai người
đàn ông này khi ở bên nhau dường như được tự do. Và sau đó khi anh ta
phải có hành động ân ái, tức hành động tình dục, với vợ của mình, anh ta
dường như mất tự do đó, ngay cả trong ngôn ngữ cơ thể.”
Dù có dàn diễn viên toàn sao và một câu chuyện có vẻ độc đáo, Rogers nói
My Policeman
không phải là một bộ phim dễ được thực hiện. “Tôi sẽ không nói cụ thể
[tên]… nhưng tôi nghĩ trong tám năm qua, chúng ta luôn nghe thấy những
phiên bản chính trị nhất của câu ‘phim này sẽ khó thực hiện’ hoặc ‘sẽ
không ai xem phim này đâu,’” ông nói. Vì vậy, được thấy bộ phim lên màn
ảnh là cảm giác đặc biệt ngọt ngào với tất cả những người tham gia.
Với Styles, mục tiêu của đoàn phim là chọn một người có thể nắm bắt rối loạn nội tâm của nhân vật
|
Trong khi
My Policeman có cảm giác đặc biệt hợp thời, ở cốt lõi
nó là một câu chuyện về sự lãng mạn và cho phép bản thân tìm thấy tình
yêu. Đó là một câu chuyện đã giúp nhiều người, giống như Rogers, tìm
được con đường đến với con người thật của họ. Anh hy vọng bộ phim này
cũng có thể làm được điều tương tự cho những người khác. “Có một câu
chuyện tình yêu không bao giờ là quá muộn,” Rogers nói. “Đừng để sự hối
tiếc làm gánh nặng cho bạn — hãy luôn luôn hy vọng.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Vanity Fair