Khi Paddington nhảy ra khỏi các trang sách của Michael Bond và lên màn ảnh xinê vào năm 2014, không thể nào không yêu chú gấu.
Ai mà không thích chú gấu khoái ăn bánh sandwich mứt cam, mặc áo khoác
dài lụng thụng, nói giọng Peru nhẹ nhàng, cuối cùng được chào đón vào
trong trái tim của gia đình Brown làm cho chúng ta cảm thấy tốt đẹp lên
về chính mình?
Paddington thành công một cách chính đáng, đứng đầu bảng xếp
hạng là phim Anh thành công nhất của năm, thu về 203 triệu bảng Anh toàn
cầu và trở thành một trong rất ít phim giai đình được giới phê bình yêu
thích.
Tuy nhiên, cho tới lúc phát hành, thành công của
Paddington không
có gì là chắc chắn. Quá trình sản xuất đầy rẫy khó khăn: Warner Bros,
đã mất nhiều năm phát triển kịch bản với biên kịch-đạo diễn Paul King,
lại chọn không theo đuổi dự án, bỏ mặc chú gấu Paddington vô gia cư trở
lại.
Vấn đề này đã được giải quyết sau khi StudioCanal nhảy vào —
đầu tư toàn bộ ngân sách 42 triệu bảng, khiến bộ phim này qua cả là
xuất phẩm tốn kém nhất và rủi ro nhất từ trước tới nay của hãng — nhưng
lúc đó có chút vấn đề với cách Paddington phát ra tiếng nói.
Mọi
người đều công nhận rằng Colin Firth, sự lựa chọn ban đầu để lồng tiếng
chú gấu, không hoàn toàn phù hợp — chất giọng già dặn của anh không phù
hợp với bản tính ngây thơ và dễ bị tổn thương của Paddington. Thế nên,
một chuyển đổi phút chót đã được thực hiện, với Ben Whishaw bước vào.
Ben Wishaw tham dự sự kiện ra mắt Paddington 2 tại Odeon Leicester Square ngày 5/11/2017
|
Bất chấp mọi khó khăn, đội ngũ đã làm nên kỳ tích. Một phần tiếp theo,
vào lúc nào đó, là một động thái rõ ràng. Nhưng làm sao để sét đánh được
hai lần?
“Chết điếng thôi!" King, đạo diễn bậc thầy trở lại với
Paddington 2,
nói vẻ tự trào thân thiện khiến anh trở thành người giám hộ tuyệt vời
cho chú gấu. “Để tìm ra một con gấu không gây thất vọng cho quá nhiều
người đúng là có chút thách thức. Và để tìm ra một phần tiếp theo không
tạo cảm giác hiệu suất giảm dần vốn cố hữu là thế.”
Tuy nhiên, cho đến nay mọi chuyện đều ổn;
Paddington 2
đã gây bão với các nhà phê bình. King hẳn vuốt mày thở phào. Và hy
vọng, chợp mắt đôi chút. “Anh ấy không ngủ cả năm rưỡi nay để chuẩn bị,
quay phim và làm hậu kỳ,” David Heyman, nhà sản xuất
Paddington, nói.
Lần này King có đồng minh biên kịch Simon Farnaby, một người bạn cũ từ thời anh đạo diễn phim truyền hình sitcom
The Mighty Boosh của BBC3, đã đưa Noel Fielding thành sao, và một phim nửa ăn theo năm 2009
Bunny and the Bull. Cùng làm
Paddington 2
là một niềm vui, và kịch bản cung cấp một loạt nhân vật mới đặc biệt
thú vị, kể cả một nhân vật phản diện khách mời mới, ghê tởm hơn nữa —
sau diễn xuất chinh phục của Nicole Kidman trong vai kẻ nhồi bông động
vật tàn ác.
Đạo diễn Paul King, phải, và đồng biên kịch Simon Farnaby
|
“Khi tôi viết kịch bản phim đầu tiên, tôi mơ hồ có ý tưởng về một kẻ ác
có thể là một nam diễn viên-rỗng tuếch-một bậc-thầy-ngụy trang,” King
nói. “Chúng tôi đã từ bỏ ý tưởng này sau khoảng 20 phút. Viết kịch bản
lúc nào cũng gian khổ dễ sợ vậy đó. Nhưng khi tôi bắt đầu làm việc với
Simon Farnaby lần này, anh ấy thực sự dấn thân. Anh ấy rất hài hước về
diễn viên và tính lố lăng của nghiệp diễn.”
Thành quả cảm hứng
của họ là nhân vật Phoenix Buchanan điên loạn của Hugh Grant, một diễn
viên nghiệp dư rơi vào giai đoạn khó khăn, đã bị giáng xuống đóng quảng
cáo thực phẩm cho chó sành ăn và đang tìm cách quay lại với nghề. Anh ta
muốn có cuốn sách hình nổi mà Paddington đang cố gắng tiết kiệm để mua
tặng sinh nhật dì Lucy — nghĩ rằng cuốn sách đó sẽ dẫn anh ta tìm ra
những kho báu ẩn giấu — và khoái chí ném Paddington xuống gầm xe buýt.
“Chúng
tôi nghĩ đến Hugh gần như ngay lập tức,” đạo diễn King nhớ lại, đã xem
và thích màn trình diễn 'lầy' của nam diễn viên trong bộ phim chuyển thể
An Awfully Big Adventure của Beryl Bainbridge năm 1995, trong
đó anh đóng vai một giám đốc đoàn kịch nhiều tai tiếng. “Không có cảm
giác anh ấy đóng kiểu đó quá nhiều, vì vậy không phải là trường hợp,
‘Giời ơi, lại nữa.’
Nhân vật Phoenix Buchanan 'lầy' quá tay của Hugh Grant
|
"Chúng tôi đã gọi nhân vật là ‘Hugh Grant’ trong khoảng sáu tháng tiếp
theo, khi chúng tôi viết kịch bản. Và chúng tôi nghĩ, à, tốt hơn hết nên
chào kịch bản với anh ấy. Chúng tôi đã viết thư chào hàng kinh khủng
thế này, “Anh Grant thân mến, chúng tôi đã viết một nhân vật vừa mới qua
bên kia dốc cuộc đời, hết thời, trai già kiêu ngạo. Và chúng tôi nghĩ
đến anh!”
Một bổ sung mới nữa là nhân vật Knuckles McGinty, tay
phá két sắt và đầu bếp nhà tù qua hiện thân lực lưỡng đe dọa của
Burendan Gleeson, trong màn hai giữa phim khi Paddington bị kết tội ăn
trộm và bị nhốt.
“Đây là nhà tù được nâng cấp,” nhà sản xuất Heyman giải thích — “chỗ này không phải là
The Shawshank Redemption.* Mà là nhà tù của loài gấu Paddington. Cai ngục sẽ đến để đọc truyện trước giờ ngủ cho tất cả tù nhân nghe.”
“Khi
tôi nghe tên nhân vật của tôi, gã đó hoặc sẽ rất tốt hoặc sẽ rất xấu,
theo quan điểm của tôi,” Gleeson nói. “Bản chất của gã ở đó nằm trên
trang giấy kịch bản, và chúng tôi đã có rất nhiều niềm vui làm cho cái
bản chất đó bật ra.”
Knuckles McGinty, tay phá két sắt và đầu bếp nhà tù qua hiện thân lực lưỡng đe dọa của Burendan Gleeson
|
Nhiều cảnh của Gleeson là những cuộc đương đầu một-đối-một giữa
Paddington hay gặp tai họa, gây ấn tượng xấu gần như-chết người với tên
tù chung thân chai sạn đó bằng cách làm bắn sốt cà chua lên chiếc áo
khoác của hắn lúc cả hai mới được giới thiệu với nhau.
“Tôi đã
làm việc với nhiều diễn viên vụng về còn hơn Paddington,” nam diễn viên
trêu chọc. “Thế nên chẳng có vấn đề gì cả. Mà đây chỉ có nghĩa là một
mối quan hệ thân thiết giữa tôi và Paul.”
Nếu Gleeson có hơi
thiếu kết nối với các diễn viên khác, anh lại không gặp khó khăn gì với
Whishaw, gắn bó 120 giờ ghi âm với một nhân vật thậm chí không tồn tại,
về mặt hình ảnh mà nói, khi anh bắt đầu.
“Lúc ghi âm tôi đeo bộ
thiết bị này, có một cánh tay to và một camera gắn trên cánh tay ghi lại
khuôn mặt tôi,” Whishaw nói. “Bạn không thể đeo bất cứ thứ gì gây ra
tiếng ồn hoặc sột soạt. Và sau đó có những micro khác gắn vào bạn. Chẳng
thoải mái gì cả — chỉ có lợi cho việc diễn xuất thôi.”
Những cuộc đương đầu một-đối-một giữa Paddington hay gặp tai họa với tên tù chung thân chai sạn
|
Một quan niệm phổ biến nhưng sai lầm cho rằng làm công việc lồng tiếng
trong các phim gia đình, đặc biệt là những phim phức tạp như phim này,
là lượn lờ và đọc kịch bản. Nhưng “Paul không để bạn yên thân đâu,”
Whishaw giải thích. “Anh ấy muốn tham gia cùng với bạn, và muốn biết
những suy nghĩ của bạn để đánh giá đúng thời điểm, có được sự hài hước.
Tinh tế và tỉ mỉ hơn nhiều so với chỉ việc cho cái gì đó có tiếng nói.”
Thế
còn hoàn cảnh của Paddington — là một người nhập cư giờ đây đã định cư
thành công dân Anh — đặc biệt là sau cuộc bỏ phiếu Brexit năm ngoái thì
thế nào? Khi phim đầu tiên ra rạp, phần lớn là về sự chào đón hòa nhã
ủng hộ chủ nghĩa đa văn hóa.
“Tôi chắc chắn Paul đã nghĩ đến
chuyện đó. Sao mà không chứ?” Whishaw nói. “Tôi nhớ anh ấy nói đùa trong
lần tập dượt — ‘Sao lại xảy ra chuyện Brexit chứ? Bộ mọi người không
xem Paddington ư?!’. Paul rất thông minh trong việc đưa một vài chủ đề
hoặc ý tưởng đó vào phim này theo cách vui nhộn, nhẹ nhàng, và xúc
động.”
Dàn diễn viên cùng đạo diễn tại sự kiện ra mắt Paddington 2
|
King dứt khoát không để leo thang-rao giảng khoa trương. “Các khía cạnh
khác nhau của các cuộc tranh luận khác nhau vĩnh viễn xâu xé nhau,” anh
ngẫm nghĩ. “Chưa bao giờ mà biết nhớ để yêu thương nhau và tử tế với
nhau lại cần thiết như bây giờ. Tôi không nghĩ đây là chuyện đúng lúc —
mà tôi nghĩ rằng đây là chuyện muôn đời.”
Dịch: © Ngân Mai @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Telegraph
*
The Shawshank Redemption là một bộ phim tâm lý của Mỹ phát hành vào năm 1994, do Frank Darabont viết kịch bản và đạo diễn, dựa trên cuốn tiểu thuyết
Rita Hayworth and Shawshank Redemption của Stephen King. Các diễn viên chính trong phim là Tim Robbins trong vai Andy Dufresne và Morgan Freeman trong vai Ellis Boyd "Red" Redding. Bộ phim khắc họa nhân vật Andy sống gần hai thập kỷ trong Nhà tù Shawshank cấp tiểu bang, một nhà tù hư cấu tại Maine, và tình bạn giữa anh với Red, một người bạn tù. Mặc dù bị thờ ơ khi chiếu rạp và không thu đủ lợi nhuận để bù chi phí làm phim,
The Shawshank Redemption lại nhận được những nhận xét tích cực từ giới phê bình và sau đó nổi tiếng qua truyền hình cáp, video gia đình, và DVD. Phim tiếp tục được những nhà bình luận và khán giả hoan nghênh, sau bao năm kể từ khi phát hành lần đầu tiên, và thường được xếp vào hàng ngũ những phim vĩ đại nhất mọi thời đại. (Wiki)