Vào tháng 3/2014, khi Jared LeBoff, một nhà sản xuất tại Marc Platt Productions, lần đầu đọc cuốn truyện ly kỳ The Girl on the Train, nó chưa hẳn là một cơn sốt, mà đến giờ đã bán được hơn sáu triệu bản chỉ ở Mỹ.
Được gửi cho ông bản kỹ thuật số từ người đại diện của một tác giả chưa
được biết tới, Paula Hawkins, nó vẫn còn là tiểu thuyết chưa được xuất
bản với ba người nữ dẫn truyện không đáng tin – một người là một phụ nữ
vừa ly dị không hạnh phúc, nghiện rượu tên Rachel Watson tin rằng cô vừa
chứng kiến mấu chốt của vụ việc một người phụ nữ khác mất tích.
Các cô gái trên tàu điện ngầm đọc sách The Girl on the Train của Riverhead Books
|
“Câu chuyện mờ ám, rùng rợn và lôi cuốn,” LeBofff nói về tông điệu
Hitchcock, đầy thắt nút trong quyển sách của Hawkins. “Nó tạo nên một
cốt truyện chất lượng,” Platt và DreamWorks Pictures gần như đồng ý và
không cần đau đầu bán đấu giá, họ nhanh chóng mua bản quyền.
Thực tế, phải tới năm sau, gần thời điểm biên kịch Erin Cressida Wilson (
Secretary)
nộp kịch bản đầu tiên của bản chuyển thể, nhà xuất bản Mỹ của Hawkins,
Riverhead Books, ra mắt cuốn sách của cô, thì mọi người liên quan đến
bản phim của
The Girl on the Train mới nhận ra đây còn hơn cả một dự án sách-lên-phim thông thường. Truyện gốc dường như có mặt khắp nơi.
“Tôi thấy các cô gái trên tàu điện ngầm đọc quyển sách suốt,” Wilson nói, có thói quen bí mật chụp mọi người chúi mũi vào
The Girl on the Train.
“Tôi bắt đầu phân loại các cô gái đọc sách, trên tàu điện ngầm, trong
các quán cà phê; tôi thấy một người đàn ông đọc nó trong quán ăn. Cuốn
sách dường như xác nhận luồng suy nghĩ chung nào đó mà Paula nắm bắt
được.”
Emily Blunt là ngôi sao của The Girl on the Train, Tate Taylor đạo diễn
|
Trong hai tuần lên kệ và ra bản sách điện tử,
The Girl on the Train lao lên đứng đầu danh sách bán chạy của
The New York Times. Trong các bài bình luận, nó thường được so sánh với
Gone Girl,
hiện tượng giật gân của Gillian Flynn năm 2012, đã thành phim chuyển
thể được chú ý mang về gần 369 triệu đôla toàn cầu và một đề cử Oscar
cho Rosamund Pike. Trong khi Platt và DreamWorks không có thời gian hạng
sang như công cuộc sản xuất
Gone Girl – gần hai năm rưỡi từ
sách tới màn ảnh – họ có bản chuyển thể của Wilson ngay khi sự hứng thú
với cuốn sách của Hawkins bùng nổ. Tate Taylor, đạo diễn một phim nữ
chính chuyển thể từ sách khác là
The Help được mời tới.
Lúc
này, mọi người đã bật chế độ tốc hành, Taylor nói. “Họ đều: ‘Ta phải
làm vụ này. Ta có nhiệm vụ bất khả thi ở đây. Ta phải làm cho kịp thu
2016.’ Vậy nên chúng tôi phải tăng tốc.”
Trong một chuyến đi tới
London gặp Emily Blunt, sẽ vào vai Rachel ngập rượu mắt buồn, Taylor
cũng gặp Hawkins cho một buổi trò chuyện ông gọi là “nói chuyện kinh
doanh trong ba câu hỏi. Cô ấy nói, ‘Ý định của anh là gì?’ và tôi nói,
‘Cái này cần phải đen tối và gợi cảm, và nó cần thành thực.’ Và cô ấy
nói: ‘Tôi thích đó! Lấy gin và tonic thôi.’ Chỉ thế thôi.”
Một hậu quả của danh tiếng vụt sáng của quyển sách là giờ họ có một
lượng khán giả sẵn phải lo. “Trong thế giới phim, mọi người đều mong
trội lên với một nhãn hiệu, và một quyển sách bán chạy là một thứ như
thế,” Platt nói. “Nhưng bất ngờ, bạn có kỳ vọng. Thứ bắt đầu len vào
cuộc nói chuyện là mình tách khỏi và không tách khỏi truyện gốc bao
phần. Bạn tự hỏi, ‘Làm thế nào để có một thứ phù hợp với phim, nhưng vẫn
thỏa mãn lượng fan đông đảo?’”
Không ai cần nhắc ông khi phim ra
mắt ngày 7 tháng 10, gần 21 tháng sau khi sách ra mắt tháng 1 năm 2015,
nó sẽ phải thỏa mãn một lượng 'fan' vẫn đang tăng. Đã có hơn 80 tuần và
còn tiếp trên danh sách bán chạy,
The Girl on the Train đã
đứng nhất doanh thu sách bìa cứng và điện tử, bìa mềm loại tốt và loại
thường. Riverhead đã in gần 1,4 triệu bản đặc biệt đồng hành với phim.
Với việc trưng bày khắp nơi biển quảng cáo, poster ở bến xe buýt và sách
trưng bày trong siêu thị, hiệu sách và các sân bay khắp cả nước, kể cả
các chuyên gia xuất bản cũng khó định vị được nguyên do chính dẫn đến sự
tăng trưởng cấp số mũ trong doanh số bán. Nói vậy nhưng mỗi lần
Universal cho chiếu trailer u ám của phim – như ngày 9 tháng 8, ngay
trước khi Michael Phelps giành huy chương vàng Olympic thứ 20 –
Riverhead lại thấy một lần tăng trưởng trong doanh số mua.
Hawkins, nói chuyện qua điện thoại từ London, cho biết cô đã xem bản
hoàn thiện của bộ phim và nói về việc nhìn thấy nhân vật mình sáng tạo
đi đứng nói năng ra sao. “Phim gây sốc trong vài nhân vật, rất đáng sợ,”
cô nói. “Kỳ lạ, vì tôi có biết chuyện gì đang xảy ra, nhưng với tôi cảm
giác thật là mới mẻ.”
Phản hồi tích cực đặt cô vào vị trí giải
quyết sự bực tức của độc giả về các thay đổi cho bản phim. Để thu hút
phần đông khán giả Mỹ, bối cảnh phim, lúc đầu là Rachel nhìn mệt mỏi vào
sân vườn của người khác từ một con tàu từ ngoại ô London, giờ đặt cô
trên đường ray Metro-North đi từ hạt Weschester tới Manhattan.
“Tôi
muốn nói với mọi người, ‘Không có gì là một bản chuyển thể trung thành
100% của sách lên màn ảnh cả,’” Hawkins nói, cho biết thêm lúc đầu, khi
bán bản quyền phim, các nhà đại diện đã hỏi cô, “’Cô có vấn đề gì to tát
khi địa điểm thay đổi không?’ Tôi nói, Không, bởi quan trọng thực sự là
con tàu, không phải những gì hiện diện bên ngoài.”
Paula Hawkins, tác giả cuốn tiểu thuyết The Girl on the Train
|
Khán giả cũng không nên kỳ vọng nhìn thấy Hawkins đời thực, dù cô có
xuất hiện chớp nhoáng trong một cảnh phim. “Tôi đã ở phim trường, và
Tate thuyết phục tôi lên tàu như một trong các hành khách,” Hawkins nói
và cười. “Thành thật mà nói, cảnh của tôi đã bị cắt.”
Dịch: © Phương Hà @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times