Nhân vật & Sự kiện

Liam Neeson của phim hành động, Schindler's List ngày ấy và bây giờ

11/10/2014

Tác giả bài viết này đang ở nhà một mình vào một tối thứ sáu thì điện thoại bất chợt reo lên. Liam Neeson gọi.

"Tao không biết mày là ai," anh ấy rền giọng. "Tao không biết mày muốn gì.. Nhưng tao có những kỹ năng thượng thừa..."

Liam Neeson trong một cảnh phim Taken 2

Đùa thôi, không phải vậy. Điều anh ấy nói, với giọng ấm áp là, "Chào Stephen, khỏe không?" Anh điềm đạm, thân thiện và nhiệt tình. Điều này thực sự rất bất ngờ.

Neeson đã hoàn thành một chuỗi dài các phim hành động — gồm Taken, dòng trích dẫn phía trên mượn từ phim này, và giờ là A Walk Among the Tombstones / Lối đi giữa rừng bia mộ (phim cũng sẽ có những cảnh đấu võ mồm bằng điện thoại). Nên tác giả chẳng lấy làm ngạc nhiên khi nghe người đàn ông khắc kỷ này.

Nhưng sự điềm tĩnh, cởi mở vui vẻ đó — không thể ngờ được.

Neeson là người đàn ông có bờ vai rộng, đã năm năm nay chịu đựng sự mất mát người vợ mà ông yêu quý, Natasha Richardson, vì một tai nạn trượt tuyết. Một ngôi sao, trong những năm đó, dường như lặng lẽ lui về với bản thân, với gia đình và công việc.

Anh chẳng nhận nhiều cuộc phỏng vấn gần đây, một phần là vì thận trọng — "Tôi không hứng thú với chuyện đó," anh thừa nhận — nhưng tác giả còn ngờ rằng vì anh không muốn xuất hiện để nói về những phim hành động và rồi bị hỏi về người vợ đã mất.

Cái việc mà thực tế những nhà báo về giải trí luôn chẳng biết đâu là điểm dừng, sẽ cứ hỏi.

Liam Neeson những năm gần đây đã dành hầu hết thời gian để làm việc liên tục,
với phim mới nhất,
A Walk Among the Tombstones, vừa ra rạp [Ảnh: UNIVERSAL]

"Nghe này, nếu tôi phải nói chuyện với những người như anh, thì đó luôn là niềm vinh hạnh," Neeson nói về công việc quảng bá làm mệt mỏi. "Tôi luôn ủng hộ phim của mình. Và tôi thực sự tự hào với phim này."

“Phim này" chính là A Walk Among the Tombstones, dựa theo một trong những tiểu thuyết về nhân vật Matt Scudder của nhà văn Lawrence Block. Với một thảm kịch và một quá khứ rượu chè, cựu cảnh sát Scudder đã rút vào bản thân — trừ bổn phận nghề nghiệp mà anh cảm thấy bị ép buộc phải làm.

Nếu bạn thấy bất kỳ liên hệ nào giữa Scudder và Neeson, chẳng cần phải nói ra cho diễn viên biết.

"Anh ta tin rằng anh đã làm người khác thất vọng trong quá khứ, rằng anh chưa làm hết khả năng, anh cảm thấy rất tội lỗi về việc đó," Neeson nói — rồi cười. "Và tôi nghĩ vì là người Ireland, và đặc biệt là một người Công giáo Ireland, giúp ích rất nhiều trong vai diễn."

Neeson một lần nữa là kẻ báo thù u uất trong A Walk Among the Tombstones [Ảnh: UNIVERSAL]

Neeson sinh năm 1952 ở Bắc Ireland, thị trấn nhỏ Ballymena. Cha anh làm nghề chăm sóc nhà cửa, còn mẹ anh là đầu bếp. Công việc rất khó tìm và thường bị giới hạn bởi tôn giáo; tín đồ công giáo như Neeson thấy họ không có nhiều cơ hội.

Nhưng sự kiên định thì không bị giới hạn.

"Cái mà tôi học được khi lớn lên chính là đạo đức nghề nghiệp," Neeson nói. "Đó là một đức tính thực sự ở miền Bắc, và cha mẹ truyền nó cho tôi và các chị em. Tìm một công việc, dù là việc chuyên về điều gì. Tìm việc và nuôi sống bản thân và gia đình."

Dù sao thì nơi đó vẫn có chỗ cho cái đẹp. Là một cậu bé, Neeson rất thích xem phim với cha mình (The Quiet Man là một phim cậu yêu thích); là một câu bé giúp việc lễ cao lênh khênh, cậu quỳ xuống ngạc nhiên trước niềm đam mê và hào nhoáng của Thánh lễ.

Cho đến tuổi thiếu niên, Neeson biết rằng anh muốn trở thành diễn viên. Nhưng Ballymena không phải là mảnh đất màu mỡ cho các tài năng trẻ, lát xe tải Guinness và thoáng nghĩ mình trở thành giáo viên. Anh nói với bạn bè rằng, một ngày nào đó — một ngày — anh sẽ trở thành diễn viên.

Thế rồi một ngày những người bạn lâu nay cứ phải chịu đựng anh cho anh xem một quảng cáo về một buổi thử vai tại Nhà hát Lyric ở Dublin và thách anh có thôi nói mà đi không. Anh đã đi. Và anh lấy được công việc.

Trên sân khấu vở Anna Christie cùng Natasha Richardson

Sự thật phũ phàng là, Lyric quá cần một diễn viên vào vai một thanh niên Ireland cao 1 mét 95 — và chàng trai quê này bỗng trở thành người phù hợp. Nhưng sau đó Neeson cứ tiếp tục đi tới dù vở diễn đã kết thúc — thử vai, học hỏi, làm việc, hy vọng.

“Tôi muốn trở thành diễn viên ngay từ hồi 18 tuổi nhưng tôi chưa bao giờ biết làm thế nào để đạt được điều đó,” anh thừa nhận. “Giấc mơ của tôi là được diễn ở Nhà hát Quốc gia, có thể là Đoàn kịch Hoàng gia Shakespeare. Đó chính là tham vọng sục sôi nhất.”

Anh đã làm được với Nhà hát Abbey ở Dublin, ở đó anh vào vai Lennie trong vở Of Mice and Men. Một lần nữa, ngoại hình đã giúp anh, đạo diễn John Boorman thấy anh trên sàn diễn và đề nghị vai Sir Gawain trong Excalibur (1981).

“Phim lớn đầu tiên của tôi, vào vai một hiệp sĩ trong bộ giáp ánh kim,” Neeson vừa nói vừa cười. “Chẳng còn gì hay hơn!”

Phim cũng mang lại cho anh mối tình với bạn diễn Helen Mirren (Neeson có thói quen ‘cảm nắng’ với những nữ diễn viên chính – hoặc ngược lại – thói quen này kết thúc ở vở Anna Christie năm 1993, khi anh kết hôn với Richardson, bạn diễn của anh). Và sự giúp đỡ của Mirren giúp anh có được một đại diện, và những mối quan hệ ở Hollywood.

Neeson, trái, vào vai một hiệp sĩ trong bộ giáp ánh kim trên phim Excalibur với Helen Mirren

Đã có những thành công sớm – một vai tốt trong phim Suspect, một vai hài hước trong Darkman – nhưng đã khiến cho một đạo diễn khác thấy anh trên sàn diễn và thay đổi cuộc đời anh một lần nữa. Lần này là nhà làm phim Steven Spielberg, xem Anna Christie; vai mới đó chính là Oskar Schindler.

“Đó là kịch bản hay nhất tôi từng đọc,” Neeson nói về Schindler’s List. “Nhưng bạn biết đấy, chỉ sau khi phim ra mắt — 21 năm về trước — chúng tôi mới thấy được tác động cực kỳ lớn đối với khán giả. Và tác động đó vẫn tiếp tục.”

Vai diễn mang đến cho anh một đề cử Oscar và tấm vé tới những vai chính phức tạp khác, gồm Rob Roy và Michael Collins.

Thú vị là cả hai vai — như nhiều vai Neeson đã diễn — là những người đàn ông vĩ đại làm cho mình nhỏ bé. Schindler không muốn được tôn sùng vì đã cứu rất nhiều người, nhưng lại bật khóc vì những người ông không cứu được. Thay vì tổ chức ăn mừng sự tự do cho 26 hạt của Ireland, Collins cắn rứt vì không giành được 6 hạt còn lại.

Cứ như thể Neeson có một phẩm chất khiến anh nổi bật từ đầu — với sự tin tin cao ngất — và cuối cùng lật ngược tình thế.

Trong Schindler’s List, Neeson (phải) thể hiện một trong những
vai diễn tuyệt nhất của anh, những anh hùng nghi ngờ bản thân

Những những điều tự trách bản thân đó lại cũng là những gì Neeson mang nặng trong lòng. Anh biết những vai mà anh đã thể hiện vẫn chưa đủ thữ thách anh trong vai trò diễn viên, mặc dù anh nói anh tận hưởng trải nghiệm đóng phim Star Wars, việc đuổi ma trong The Haunting lại làm anh chán nản và từng thoáng nghĩ tới chuyện bỏ nghiệp diễn. Và lợi ích từ sự nghiệp điện ảnh, anh đã bỏ qua sân khấu.

“Đã sáu năm rồi tôi không lên sân khấu, và tôi rất khát khao được lên,” anh nói. “Diễn sân khấu, là cơ bắp bạn phải uốn nắn. Tôi được mời một số vở, nhưng tôi không hứng thú. Tôi đang tìm thứ gì khác — biên kịch khác, tiếng nói khác.”

Tất nhiên đúng là anh đã không diễn sân khấy từ sau khi vợ mất. Khó mà hình dung lại có lúc nào anh lại thăng hoa mà không nghĩ đến cô, hay nghĩ đến thời gian họ diễn cùng nhau ở Broadway. Ánh đèn sân khấu hẳn phải sáng rực vì anh.

Tác giả bài viết này không hỏi anh chuyện đó. Không muốn hỏi. Sau khi mới đọc lại bài phỏng vấn anh cách đây 10 năm, khi đó anh lo ngại rằng cuộc trò chuyện kéo dài có thể khiến anh không về kịp để chơi trò “không cho thì phá” với các con. Anh miêu tả vợ là "người bạn thân nhất" còn bản thân anh là "người đàn ông cực kỳ may mắn". Thế nên thay vào đó tác giả và anh nói về những việc anh đã làm từ sau cái chết của cô năm 2009.

Trong phim Non-Stop

Tạm nghỉ — "Tôi luôn dành vài tháng cho gia đình, hoặc đi câu" — tuy vậy, xem ra không hề nghỉ. Và Neeson tiếp tục đáp ứng với toàn lực của tài năng, tìm ra cảm xúc thực — nỗi đau khắc kỷ trong The Grey, tự hủy hoại bản thân trong Non-Stop.

Chương mới nhất của người hùng hành động trong sự nghiệp của anh thực sự bắt đầu với Taken năm 2008, một người hùng hành động tàn nhẫn mà Neeson đã nghĩ là sẽ phát hành thẳng bản DVD. Thay vì thế, phim trở thành thành công đình đám nhất của anh.

"Chắc chắn là ngạc nhiên," anh nói. "Tôi đã biết đó là một phim ly kỳ châu Âu nhỏ, nhưng khi phim trở thành thành công đình đám tất cả chúng tôi đều bất ngờ, tôi bất ngờ nhiều hơn bất cứ ai — và rồi ai nấy bắt đầu gửi tới tấp kịch bản hành động cho tôi. Và họ vẫn cứ gửi, và tôi nói, chừng nào người ta còn muốn tôi đóng thì tôi sẽ đóng."

Nếu không phải tất cả các bộ phim xứng đáng với anh, xem ra anh tìm thấy sự hữu ích và sức khỏe trong bản thân công việc. Vài năm trước, có tin Neeson nhận ra mình đi từ chỗ thích thưởng thức một hai ly pinot noir mỗi tối đến chỗ nốc vài chai. Anh dừng lại, đơn giản như — bỏ thuốc lá nhiều năm trước.

Tuy nhiên tốt hơn hết là đừng có dành quá nhiều thời gian ngồi một mình. Tốt hơn hết là đóng phim. Có công việc. Có công việc và nuôi sống mình và nuôi gia đình.

Trong Battleship (phải)

Mặt trái là công việc có thể khiến anh cũng nhầm lẫn (Neeson từng đi nghỉ, quên mất là anh phải quay Battleship, và đã hối hả quay về). Làm cả khán giả cũng nhần lẫn nữa — anh đóng quá nhiều phim báo thù đến nỗi A Walk Among the Tombstones có thể khó mà nổi bật.

Nếu vậy thì thật đáng xấu hổ. Hơn bất kỳ phim ly kỳ nào anh đã đóng, Tombstones cho nhân vật góc cạnh.

"Anh là người bị ám ảnh, người chịu đựng đau khổ," Neeson nói. "Anh nhiều tội lỗi và vì thế có vấn đề với rượu, vì ba bốn ly whiskey anh thường uống có thể làm dịu những nỗi niềm đó xuống, cho anh qua nổi một ngày... Có rất nhiều điều để suy nghiệm với anh."

Gần đây, Neeson có vẻ đỡ ám ảnh, và xuất hiện nhiều hơn. Anh chấp nhận phỏng vấn nhiều hơn một chút.

Và giữa những phim hành động là những công việc thú vị hơn — lồng tiếng cho The Lego Movie, nhân vật tác giả thoái chí trong Third Person và — hào hứng nhất — chuẩn bị một phim về những nhà truyền giáo dòng Tên, Silence, với Martin Scorsese.

Trong phim The Grey

Tác giả đã tự hứa không khơi những khoảnh khắc đau lòng của con người kín đáo này. Tuy nhiên, khi cuộc trò chuyện kết thúc, tác giả nhắc lại lần phỏng vấn trước anh đã háo hức về nhà chơi Halloween với các con. Vậy là chỉ hỏi, hiện anh và các cháu thế nào.

"Lần đó mà lỡ chơi trò “không cho thì phá” thì chắc chắn rắc rối to — truyền thống gia đình mà!" anh nói. "Nhưng tất cả chúng tôi đều ổn, và cám ơn anh đã hỏi thăm. Bọn trẻ ngày càng lớn — đứa nhỏ nhất học năm cuối trung học, còn đứa lớn nhất đang trong thời gian chuyển tiếp lên đại học và đi đây đi đó. Chúng tôi ổn, các cháu đều khỏe mạnh. Chúng tôi có một gia đình tuyệt vời, một hế thống hỗ trợ tuyệt vời; tôi vẫn còn đủ may mắn để làm nghề mà tôi yêu thích. Và vì tất cả những điều đó tôi cảm thấy cực kỳ may mắn — mỗi ngày."

Cứ vậy đi nhé.

Dịch: © Nhật Nguyên - Yên Khuê @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Star-Ledger


Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên Facebook của chúng tôi