Trương Gia Chấn thường được biết đến như “nhà sản xuất của Ngô Vũ Sâm” bởi ông giúp đỡ người bạn cũ của mình thực hiện Face/Off, Mission: Impossible 2 và Xích Bích hoành tráng - nhưng Trương Gia Chấn còn hơn thế.
        
            
            Rất hiếm người bỏ ra nhiều công sức như người đàn ông 63 tuổi này để quảng bá các nhà làm phim Trung Quốc ra nước ngoài.

Trương Gia Chấn đã giúp những nhà làm phim Trung Quốc tiến vào Hollywood,
như Ngô Vũ Sâm, đạo diễn của Face/Off; cùng các diễn viên Hồng Kông
Dương Tử Quỳnh và Châu Nhuận Phát.  [Ảnh: Jiang Dong/ China Daily]
Trước khi Ngô Vũ Sâm bán nhà và trở thành đạo diễn Hồng Kông đầu tiên 
chỉ đạo phim Hollywood vào năm 1993, Trương Gia Chấn giúp Châu Nhuận 
Phát tìm kiếm khán giả Mỹ.
Năm 1991, Trương Gia Chấn giới thiệu sáu bộ phim của Châu Nhuận Phát tại Chicago, Boston, New York và London.
Ngôi sao của 
Ngọa hổ tàng long
 là tên tuổi nổi tiếng tại Hồng Kông ở thời điểm đó, nhưng anh không 
nghĩ mình sẽ có khán giả tại Mỹ, ngoài những người già tại phố Trung Hoa
 ở đất nước này.
Nhưng Trương Gia Chấn tự tin hơn: “Châu Nhuận 
Phát ở độ tuổi 30, độ tuổi đỉnh cao của bản thân. Tôi đã quyết định cho 
khán giả Mỹ thấy rằng tại châu Á chúng ta cũng có những diễn viên xuất 
sắc, đa tài.”
Nhờ có những năm tháng tại trường điện ảnh của Đại 
học New York và nhiều hãng phim Hồng Kông khác, Trương Gia Chấn đã xoay 
sở để mời các nhà báo, nhà phê bình và nhà sản xuất đến buổi công chiếu.
Con
 người thông minh này đã lần đầu tiên mở cánh cửa cho Châu Nhuận Phát 
tiến vào Hollywood, nơi anh diễn chính trong ba bộ phim và sau đó góp 
mặt trong thành công lớn 
Ngọa hổ tàng long của Lý An.

Dương Tử Quỳnh và Châu Nhuận Phát trong Ngọa hổ tàng long
Trương Gia Chấn hỗ trợ Dương Tử Quỳnh, nữ diễn viên vào vai Aung San Suu Kyi trong 
The Lady, khi cô bắt đầu sự nghiệp tại Hollywood.
Ông giới thiệu Dương Tử Quỳnh tới các nhà sản xuất phim về James Bond 
Tomorrow Never Dies, người đã “quá ấn tượng với sự hóm hỉnh và thông minh của cô” đến mức họ thay thế một nhân vật nam thành vai nữ cho cô.
"Nếu bạn nghĩ Dương Tử Quỳnh mềm yếu như Du Tú Liên, vai diễn của cô trong 
Ngọa hổ tàng long, bạn đã lầm to," Trương Gia Chấn nói, cười. "Cô rất hoạt bát và vui vẻ. Tôi thường nghĩ cô nên làm phim hài."
Nhưng
 Trương Gia Chấn thất vọng khi cả Châu Nhuận Phát lẫn Dương Tử Quỳnh đều
 không tiến xa hơn nữa trong sự nghiệp tại Hollywood của mình mặc dù có 
khởi đầu đầy hứa hẹn.
Tiếng Anh của Châu Nhuận Phát không được 
tốt, vì vậy anh chủ yếu được đề nghị phim hành động, nhưng đây không 
phải thể loại yêu thích hay sở trường của anh. Vai diễn xuất sắc nhất mà
 anh nhận được tại Hollywood, Trương Gia Chấn tin rằng, là vua Thái Lan 
trong 
Anna and the King, người không nói thạo tiếng Anh và có một câu chuyện riêng đầy hứa hẹn.
Dương Tử Quỳnh nói tiếng Anh trôi chảy và nhận được những đề nghị tuyệt vời, như vai Seraph trong hai phần nối tiếp của 
The Matrix. Nhưng theo Trương Gia Chấn, cô từ chối tất cả để bảo vệ mối quan hệ với bạn trai tại thời điểm đó.
"Diễn
 viên châu Á thường bị rập khuôn chỉ là những ngôi sao võ thuật,” Trương
 Gia Chấn nói. “Nhưng đôi lúc lý do cá nhân, thời cơ và vận may cũng là 
vấn đề.”

Trương Gia Chấn và Ngô Vũ Sâm
Vụ đầu cơ thành công nhất tại Hollywood của Trương Gia Chấn là hợp tác với Ngô Vũ Sâm, người bạn 30 năm của ông.
Năm 1992, Ngô Vũ Sâm xây dựng tên tuổi qua sự “bạo lực một cách thanh nhã” trong phim, như 
Bản sắc anh hùng và 
Điệp huyết song hùng,
 và trong một tuần ông nhận được 50 đề nghị công việc tiếp theo cùng thể
 loại. Thay vào đó, ông muốn thử thứ mới mẻ, ví dụ như áp dụng nhiều hơn
 phương pháp của phương Tây vào việc đạo diễn phim.
Trương Gia 
Chấn tìm cho Ngô Vũ Sâm một giáo viên tiếng Anh trước khi họ bắt đầu đến
 Hollywood. Trong sáu tháng, Ngô Vũ Sâm học tiếng Anh hai tiếng mỗi 
ngày, sáu ngày trong tuần.
"Anh là đạo diễn chăm chỉ nhất tôi từng gặp, " Trương Gia Chấn nói.
Nhưng
 tiếng Anh không phải thứ duy nhất Ngô Vũ Sâm phải học. Nổi tiếng ở châu
 Á, nhưng ông vẫn chỉ là một tân binh tại Hollywood.
Khi chỉ đạo 
Hard Target vào năm 1993, ông không có tiếng nói cuối cùng về kịch bản và chỉnh sửa.
Thực quyền trong vai trò đạo diễn của ông, theo Trương Gia Chấn, được gây dựng dần dần. Thành công lớn năm 1997 
Face/Off, với sự góp mặt của John Travolta và Nicolas Cage, là bước ngoặt.
Ngô
 Vũ Sâm muốn vai của Travolta nhận nuôi con của Cage ở cuối phim, nhưng ý
 kiến này đã bị khước từ, bởi xưởng phim nghĩ một người hùng không nên 
nhận nuôi đứa con của kẻ ác. Tuy nhiên, trong buổi chiếu thử nghiệm, hầu
 hết khán giả đã hỏi tại sao Travolta không nhận nuôi cậu bé. Rốt cuộc, 
xưởng phim đã giữ lại kết thúc của Ngô Vũ Sâm cho bản cuối cùng.

Sau 
Face/Off, Ngô Vũ Sâm có cơ nghiệp trong dòng phim chính tại
 Mỹ và có tiếng nói quyết định về kịch bản, dàn diễn viên và chỉnh sửa. 
Tuy nhiên, Trương Gia Chấn nói Ngô Vũ Sâm chưa bao giờ hoàn toàn thuộc 
về đất nước và văn hóa này.
"Anh ấy xem chương trình truyền hình Trung Quốc tại căn hộ ở New York của mình," Trương Gia Chấn nói.
Ngô Vũ Sâm nhận được nhiều kịch bản, nhưng hầu hết cùng thể loại với 
Mission: Impossible hoặc 
Face/Off. Ông không muốn lặp lại chính mình.
Thêm vào đó, ông đã chán việc quản lý và biên tập của những hãng lớn.
"Nhân
 viên của xưởng phim có thể đã học kế toán hoặc luật tại đại học, thay 
vì làm phim, nhưng họ muốn có tiếng nói để bao biện cho số tiền mình 
kiếm được," Trương Gia Chấn nói.
Tại thời điểm đó, Ngô Vũ Sâm 
biết được những đạo diễn như Trương Nghệ Mưu và Lý An đang thực hiện 
những bộ phim Trung Quốc. Ông không thể chờ lâu hơn nữa để đạo diễn một 
câu chuyện Trung Quốc đã ám ảnh ông nhiều năm – câu chuyện về Tam Quốc 
(năm 220-280 sau Công nguyên).
Ngô Vũ Sâm muốn giải thích cốt 
truyện theo cách của riêng mình, miêu tả tình huynh đệ của những anh 
hùng thời loạn. Ông cố thuyết phục Trương Gia Chấn quay lại Trung Quốc 
để tìm nhà đầu tư.
Nhưng Trương Gia Chấn không thích cốt truyện. Ông tin rằng nó giả tạo, bởi thực tế là họ thực sự tìm cách giết lẫn nhau.
Tuy
 nhiên, Ngô Vũ Sâm biết cách thuyết phục bạn mình, mời Trương Gia Chấn 
cùng một người bạn khác, mà ông đề nghị trở thành nhà sản xuất cho mình,
 đến ăn tối.
"Anh ấy cố gắng chọc tức tôi, bởi ai cũng biết tôi 
là nhà sản xuất của Ngô Vũ Sâm, không thể là ai khác. Dù sao thì tôi 
cũng quyết định thực hiện bộ phim đó."
Trương Gia Chấn bay đến 
Bắc Kinh, nơi ông “không biết một ai theo đúng nghĩa đen.” Ông thất vọng
 cho đến khi một người bạn giới thiệu ông với Đổng Bình, chủ tịch 
Beijing Poly-huayi Media. Đổng Bình yêu thích câu chuyện trong Tam Quốc 
và muốn đầu tư vào bộ phim.

Những nỗ lực của họ đưa đến tác phẩm đề tài chiến tranh có một không hai 
Xích Bích, bộ phim đắt giá nhất Trung Quốc khi đó với 80 triệu đôla, gồm 1 triệu đôla tiền riêng của Ngô Vũ Sâm.
Hai
 phần của bộ phim này thu về 100 triệu đôla trong nước, nhưng khi phát 
hành tại Bắc Mỹ thành một phim, chỉ đưa về 620.000 đôla.
"Thích 
hay không thì võ thuật vẫn là thể loại an toàn nhất cho điện ảnh Trung 
Quốc khi phân phối toàn cầu," Trương Gia Chấn nói. "Cho tới thời điểm 
này, những phim Trung Quốc đạt doanh thu cao nhất tại Bắc Mỹ là 
Ngọa hổ tàng long và 
Anh hùng."
Tuy
 nhiên, bộ đôi này lần tới sẽ không chơi bài an toàn nữa. Vào tháng 3 
tới, họ sẽ bắt đầu quay một "Titanic của Trung Quốc", câu chuyện tình 
yêu lấy bối cảnh năm 1949, năm Trương Gia Chấn ra đời và Công hòa Nhân 
dân Trung Hoa thành lập.
Dựa trên một sự kiện có thật, câu 
chuyện xoay quanh một con tàu tên Thái Bình, đụng vào một tàu khác và 
chìm không lâu sau khi rời Thượng Hải đến Đài Loan. Hàng nghìn hành 
khách thiệt mạng.
Đó sẽ là “chuyện tình của người Trung Quốc,” Trương Gia Chấn nói. Chương Tử Di sẽ góp mặt trong bộ phim.
Một
 phim bom tấn khác họ đang lên kế hoạch là về đội Phi Hổ, những phi công
 chiến đấu của Trung Quốc và Mỹ trong Thế chiến thứ hai.
Trương 
Gia Chấn không đồng ý với Ngô Vũ Sâm ở mọi điểm. Ông và nhà biên kịch 
khác hoàn thành kịch bản cho câu chuyện năm 1949 còn Ngô Vũ Sâm viết lại
 kịch bản tới lần thứ 15.
Và, với vai trò một nhà sản xuất, thực
 sự ông thích hệ thống Hollywood hơn, nơi có sự rõ ràng về việc ai làm 
việc gì trong bao lâu, tốn bao nhiêu tiền mỗi ngày, trong khi tại Đại 
lục và Hồng Kông, những việc như vậy sẽ linh hoạt hơn nhưng cũng lộn xộn
 hơn.
Nhưng họ đã sánh vai hàng thập kỷ tại Hồng Kông, Hollywood và Bắc Kinh.
"Anh ấy là một đạo diễn giỏi. Nếu không, tôi sẽ không ở lại," Trương Gia Chấn nói.
Dịch: © Chi Nguyễn @Quaivatdienanh.com
Nguồn: China Daily

 Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi