Mỗi năm, tác giả bình luận khoảng 250 phim. Cuối mỗi năm tác giả nhận
thấy khoảng 90% tốt nhất là quên đi, dẫu tác giả không thể lãng quên
hoàn toàn những phim tệ nhất trong số đó – dù đã cố gắng lắm. (May thay,
đấy là khởi đầu của danh sách 10 phim tệ nhất xuất hiện sau đó.)
Một số người sẽ nhận thấy tỷ lệ đó đáng thất vọng. Tác giả lại lấy đó
làm cảm hứng. Trung bình một tháng có hai phim hay? Hai mươi lăm phim
hay trong một năm thì không có gì phải phàn nàn (trừ phi, như tác giả,
bạn phải ‘lội’ qua 225 phim khác để có được danh sách).
Vì vậy,
trước khi đến với danh sách 10 phim hay nhất, hãy điểm qua 15 phim khá
hay hằng năm, tất cả những phim này đều có những điều đáng để giới thiệu.
Interstellar
Ví dụ, năm nay, tác giả thích phim khoa học giả tưởng trí tuệ
Interstellar /
Hố tử thần, phim khoa học giả tưởng hài
Edge of Tomorrow /
Cuộc chiến luân hồi và phim khoa học giả tưởng quái đản
Under the Skin - những phim chứng minh rằng một thể loại phim có thể chứa nhiều thể loại khác. Tương tự,
The Theory of Everything và
Mr. Turner gây xúc động dù thuật lại tiểu sử của các thiên tài rất khác nhau;
Wild và
Foxcatcher khá đối lập song đều là câu chuyện có thật về những người lạc lối.
Rồi có
Gone Girl /
Cô gái mất tích bí ẩn ranh mãnh, mang đến cho thể loại phim bí ẩn một biến tấu thú vị, và phim tâm lý đẫm nước mắt
Love is Strange, mang đến sự lãng mạn buồn bã. Tác giả thích phim hài thâm thúy, nhưng chưa bao giờ trải nghiệm kiểu hài chua cay của
Dear White People, tự châm biếm của
The Lego Movie và vẻ đẹp kỳ lạ của
The Horseman, tiễn đưa Hilary Swank và Tommy Lee Jones trên chuyến đi đơn độc.
Gone Girl
Và, cuối cùng, tác giả xúc động bởi những phim âm thầm truyền cảm hứng
bằng những câu chuyện về sự bền chí – là Marion Cotillard đấu tranh vì
công việc trong
Two Days, One Night, một quân nhân kiên định người Mỹ sống sót sau những nỗi kinh hoàng thời chiến trong
Unbroken hay mục sư hiền lành lãnh đạo cuộc cách mạng hòa bình trong
Selma.
Tất cả những phim đó cực hay.
Dưới đây là 10 phim tác giả cho là xuất sắc nhất.
Birdman
Sau nhiều năm kể chuyện gián đoạn, Alejandro Inarittu giới thiệu một câu
chuyện mộc mạc – đó là nếu như khán giả xem câu chuyện về một diễn viên
đóng vai cựu siêu anh hùng biết bay là đơn giản. Song đúng vậy, và cũng
cực kỳ xúc động, chủ yếu nhờ vào Michael Keaton, không ngại lộ diện
trong chiếc quần lót, hoặc tái hiện lại sự nghiệp với vai một ngôi sao
gần như bị quên lãng tìm kiếm sự tôn trọng.
Boyhood
Khán giả đã nghe đến những phim “mất nhiều năm thực hiện.” Đây đúng là
phim đó - thực tế là 12 năm – vì mô tả sự trưởng thành của một đứa trẻ.
Độc nhất là một từ bị lạm dụng vô tội vạ, nhưng phim này của Richard
Linklater xứng đáng với từ đó, vì tìm thấy phép màu chân thật mỗi ngày,
và thật sự xúc động vói những khoảnh khắc gia đình thoáng qua thường bị
quên lãng.
The Disappearance of Eleanor Rigby: Them
Tựa dở tệ, phim hay tuyệt, khi đạo diễn Ned Benson mô tả một cuộc hôn
nhân sau hậu quả của sự mất mát – và sự quỵ ngã và đứng lên từ từ của
người vợ – người mẹ do Jessica Chastain thủ vai. Diễn xuất tuyệt, cảnh
quay hồi tưởng, nắm bắt được âm thanh tĩnh lặng của sự tan vỡ, và khiến
bạn không rời mắt cho đến cảnh cuối cùng đầy tính biểu tượng.
The Grand Budapest Hotel
Phim của Wes Anderson thường là những chiếc hộp nhỏ đầy những món quà
thủ công bé xíu; nhưng ít có chiếc hộp nào chật chội hơn chiếc này,
nhiều điều bất ngờ có cả sự thể hiện vui nhộn một cách hấp dẫn của Ralph
Fiennes, và câu chuyện – dí dỏm, tinh tế - cả hai tái hiện lại một thời
kỳ đã qua và tự bình luận về nghệ thuật kể chuyện.
Guardians of the Galaxy
Phim vui nhất và thành công bất ngờ nhất, khi James Gunn đã biến một
nhóm những nhân vật Marvel quái gở tầm thường thành nhóm siêu người hùng
mới được ái mộ nhất, và biến chuyến phiêu lưu vũ trụ của họ thành câu
chuyện về tình bằng hữu trong thế giới thực. Giờ đây, tất cả chúng ta là
Groot – và Chris Pratt là ngôi sao thân thuộc, tự tại mà lẽ ra anh luôn
là như thế.
Ida
Một phim 80 phút, trắng đen về một nữ tu ở Ba Lan thời chiến tranh lạnh?
Không có gì khác hơn. Nhưng phim của Pawel Palikowski chứa đựng vô số
những cảm xúc phức tạp khi hai phụ nữ giải quyết một bí ẩn trước đây, và
rồi đối mặt với cùng một câu hỏi: Giờ thì đã biết, tiếp theo thế nào?
The Immigrant
Cái nhìn hết sức chi tiết của James Gray về cuộc sống của tầng lớp dưới
của xã hội vào những năm 1920 ở New York, với Marion Cotillard xuất sắc
trong vai một phụ nữ nhập cư chưa rõ tập tục trong căn nhà ổ chuột tràn
ngập sự bóc lột và tàn nhẫn lạnh lùng, liều mạng chăm lo cho bản thân và
người chị em. Một khía cạnh khác của thời đại hoàng kim nhạc jazz, và
một câu chuyện thản nhiên về sự tồn vong.
Nightcrawler
Một phim phong cách xã hội đen gây hốt hoảng, choáng váng của nhà biên
kịch lâu năm lần đầu tiên làm đạo diễn Dan Gilroy, với Jake Gyllenhaal
vào vai anh chàng quay video dưới đáy xã hội thích làm giàu, xem nghề
báo như một hình thức trộm cắp dễ dàng và béo bở hơn. Một nghiên cứu
chân thật, gay gắt về kiểu kẻ ăn bám không ai muốn gặp – nhưng toàn bộ
nền văn hóa báo lá cải của chúng ta lại cho phép.
Still Alice
Câu chuyện về người phụ nữ tầng lớp thượng lưu mắc căn bệnh Alzheimer
phát triển sớm đơn thuần có thể là hấp dẫn. Nhưng đạo diễn Richard
Glatzer và Wash Westmoreland nâng phim về căn bệnh trong tuần thành phim
tâm lý cảm động – nhờ diễn xuất đầy xúc động của Julianne Moore. Mau
mau trao giải thưởng Oscar cho cô đi mà.
Whiplash
“Không phải nhịp độ của tôi”. Nếu cụm từ đơn giản này không làm bạn sợ,
thế thì bạn chưa từng biết câu chuyện về quá trình trở thành nghệ sĩ đầy
kích động hiếm hoi theo đúng nghĩa đen của Damien Chazelle – hoặc sự
thể hiện dữ dội của J.K. Simmon trong vai thầy giáo tàn nhẫn chưa đủ đối
với bạn. Một phim, như Simmons, khiến người ta khiếp sợ, cảnh cáo và
truyền cảm hứng cùng một lúc.
ĐIỀU TÁC GIẢ THÍCH: Các đạo diễn táo bạo rời khỏi khu vực an toàn của họ. Richard Linklater vứt bỏ yếu tố thời gian chật hẹp trong loạt phim
Before...
để kể câu chuyện dài 12 năm; Alejandro Inarittu tránh sự xáo trộn thời
gian thông thường để thể hiện một khung thời gian duy nhất. Cả hai phim
nằm trong danh sách 10 phim hay nhất của tác giả.
ĐIỀU TÁC GIẢ GHÉT:
Hollywood mù quáng lún sâu vào kinh doanh, chia quyển tiểu thuyết dành
cho thanh thiếu niên mỏng dính thành thiên sử thi hai phần, hoặc công bố
kế hoạch làm lại những quái nhân xưa của Universal thành những người
hùng phiêu lưu-hành động. Cẩn thận nhé, các ông chủ tham lam – doanh thu
phòng vé đang giảm cho thấy khán giả biết rõ các ông đang làm gì.
Dịch: © Minh Phát @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Star-Ledger