Là một họa sĩ hoạt ảnh, họa sĩ vẽ minh họa và họa sĩ truyện tranh sinh
sống và làm việc ở Seoul, đạo diễn Han Ji Won cho rằng sự lạc quan là có
chu kỳ — tin rằng cuối cùng mọi thứ sẽ quay trở lại.

Lấy bối cảnh trong tương lai, bộ phim tập trung vào nhà khoa học và
phi hành gia Nan Young muốn nối gót mẹ mình trong sứ mạng lên sao Hỏa.
Một ngày nọ, cô gặp Jay, thợ sửa chữa và kỹ thuật viên chuyên về các
thiết bị lỗi thời từ hiện tại của chúng ta
|
“Tôi nghĩ giống như chuyện mê đồ cổ và nhạc xưa, tôi cố gắng tạo ra một
vũ trụ nơi thế hệ tương lai vẫn thấy bị hấp dẫn với những món đồ mà hiện
giờ chúng ta đang yêu thích,” đạo diễn nói. “Cứ mỗi 20-30 năm thì các
xu hướng đáo lại,” truyền cảm hứng cho
Lost in Starlight ở cấp
độ cốt truyện và cả trong thiết kế, va chạm có chủ đích giữa quá khứ và
tương lai. Bắt đầu với mong muốn kể một câu chuyện xuyên suốt nhiều thế
hệ và tiếp tục đi xa hơn.
“Tôi nghĩ đến giấc mơ của một người mẹ
được con gái kế thừa,” Han Ji Won nói. Cô cười nói tiếp: “Tôi nghĩ
rằng, thay vì kể câu chuyện bắt đầu từ quá khứ, nếu thời điểm chúng ta
đang sống lại trở thành quá khứ thì câu chuyện sẽ hấp dẫn hơn nhiều đối
với khán giả hiện tại.”

Bộ phim chứng kiến họ chuyển sang yêu xa, khi tham vọng của Nan
Young đưa cô lên vũ trụ, còn nghề nghiệp của Jay giữ anh ở lại Trái đất
|
Bộ phim do Climax Studios sản xuất và Netflix phát hành ngày 30 tháng 5,
có sự góp mặt của những nhân vật bị định mệnh chia cắt theo mọi nghĩa
của từ này. Lấy bối cảnh trong tương lai, bộ phim tập trung vào nhà khoa
học và phi hành gia Nan Young muốn nối gót mẹ mình trong sứ mạng lên
sao Hỏa. Một ngày nọ, cô gặp Jay, thợ sửa chữa âm thanh và kỹ thuật viên
chuyên về các thiết bị lỗi thời từ hiện tại của chúng ta. Bộ phim chứng
kiến họ chuyển sang yêu xa, khi tham vọng của Nan Young đưa cô lên vũ
trụ, còn nghề nghiệp của Jay giữ anh ở lại Trái đất. Sự giao thoa của
hai thế giới này có vẻ làm nên một đôi yêu nhau quá xa tầm với, nhưng
trong
Lost in Starlight lại tự nhiên như không.
Một phần
là nhờ Han Ji Won lôi kéo được hai diễn viên chính, Kim Tae Ri và Hong
Kyung, hai diễn viên đã làm việc cùng nhau gần đây nhất là trong phim bộ
truyền hình
Revenant năm 2023. Cả hai đã tham gia vào giai đoạn viết kịch bản và Han Ji Won đã tận dụng sự ăn ý của họ.

Kim Tae Ri (trái) và Hong Kyung lồng tiếng cho hai nhân vật chính
|
“Mặc dù chúng tôi đã có bảng phân cảnh và hoạt ảnh, nhưng có một số cảnh
tôi thực sự muốn cho họ nhiều không gian hơn để xoay xở và vượt ra
ngoài bảng phân cảnh làm bất cứ điều gì họ muốn,” Han Ji Won giải thích.
Nghĩa là hai diễn viên đóng góp rất nhiều cho kịch bản và xây dựng nhân
vật, và đạo diễn đã nhiệt tình khen ngợi họ.
Dự án này phản ánh
loại hoạt hình mà Han Ji Won muốn thực hiện, trong đó chi tiết tập
trung vào các hành động nhỏ — trích dẫn tác phẩm của Mamoru Hosoda và
thậm chí cả những bộ phim gần đây như
The First Slam Dunk, trong đó cảm giác cuộc sống thường ngày thật sôi động. Sau khi đã làm phim ngắn và phim truyện trước đó
The Summer với lịch trình và ngân sách thắt ngặt hơn, Han Ji Won có nhiều không gian hơn để thực hiện các thử nghiệm như vậy cho
Lost in Starlight.

Sự giao thoa của hai thế giới có vẻ làm nên một đôi yêu nhau quá xa tầm với, nhưng trong Lost in Starlight lại tự nhiên như không
|
Thú vị hơn nữa là thiết kế sản xuất của bộ phim lặp lại thành phố Seoul
ngày nay. Han Ji Won cho biết: “Nhiều hình ảnh tương lai bao gồm các tòa
nhà của Trái đất có nhiều chi tiết giống tàu vũ trụ, nhưng tôi nghĩ chỉ
thêm chi tiết tàu vũ trụ vào các tòa nhà thì không hữu dụng cho thế hệ
tương lai.” Nhóm chế tác cũng xem xét chủ nghĩa tương lai hoài niệm thập
niên 70, nghiên cứu cách biệt trong việc các thế hệ trước tưởng tượng
về tương lai và thực tại thế nào.
Cách biệt đó còn làm sâu sắc
thêm những khác biệt về diện mạo thành phố qua các thế hệ. “Tôi tin
Seoul đẹp ở chỗ chúng ta có thể nhìn thấy cả những tòa nhà chọc trời lấp
lánh, tiên tiến bên cạnh những ngôi nhà đầy màu sắc cổ kính này,” đạo
diễn nói. “Vì vậy, tôi muốn làm nổi bật hơn nữa sự tương phản đó: làm
cho cái cũ trông cũ kỹ và hao mòn hơn, và những cái mới tối giản hơn.” Ý
tưởng này mở rộng cả sang những thứ như biển báo và giao diện: kết hợp
ảnh ba chiều lơ lửng trong không trung, thực tế tăng cường và nhiều vật
thể hữu hình tạo nên góc nhìn khá độc đáo về xã hội tương lai, một xã
hội đã chấp nhận nhưng không choáng ngợp công nghệ mới.

Lưu lại Seoul: thiết kế sản xuất của bộ phim lặp lại thành phố Seoul ngày nay
|
Từ lâu Han Ji Won đã có niềm tin vào các thiết bị chuyển đổi dữ liệu
(analog devices) và những phương pháp truyền thống như thế này. Nhà làm
phim hoạt hình nói đã tìm thấy những cảm hứng đầu tiên muốn trở thành
họa sĩ vẽ minh họa trong quán cà phê truyện tranh do bà mình điều hành.
Chuyện này dẫn đến chuyện khác, Han Ji Won dấn thân vào phim hoạt hình
và truyện tranh. Cảm giác hoài niệm cái duyên tiếp xúc với nghệ thuật đã
thấm đẫm trong
Lost in Starlight — trong một tình tiết thú vị,
các nhân vật trong phim coi bút và giấy là đồ cổ. Chuyện như vậy không
phải là lần đầu trong khoa học viễn tưởng, nhưng trong bối cảnh hoạt
hình lại sâu sắc hơn.
“Ngay từ những ngày đầu vẽ vời, tôi đã từng
vẽ tay tất cả mọi thứ,” Han Ji Won kể. “Nhưng ngay từ thời sinh viên,
tôi đã dùng bút vẽ trên máy tính bảng để vẽ, mặc dù chúng không giống
như những thiết bị hiển thị ngày nay.”

Một trong những khoảnh khắc nổi bật của bộ phim là hình ảnh vũ trụ
của niềm tin này — trong khoảnh khắc tuyệt vọng, Nan Young thấy ảo giác
và thiên hà trở thành một đĩa than
|
Cô tiếp tục, “Mặc dù quy trình hiện đã được số hóa khá nhiều, nhưng tôi
vẫn thích và vẫn mê hoạt hình vẽ tay truyền thống.” Và cân nhắc hình
thức hoạt hình truyền thống này, cùng tình yêu bền bỉ dành cho các loại
hình thủ công xưa cũ hơn, đã truyền cảm hứng cho dòng suy nghĩ dẫn đến
Lost in Starlight
— bộ phim ra đời từ niềm tin lạc quan rằng công nghệ tiện lợi sẽ không
bao giờ giết chết tình yêu và sự trân trọng những cách làm cũ.
Cũng phải thôi khi Han Ji Won cho rằng sở thích học làm hoạt hình của cô cụ thể là từ lần đầu tiên xem
Princess Mononoke,
bộ phim thử nghiệm kết hợp hoạt hình kỹ thuật số 2D và 3D — trên thực
tế, qua cuộc gọi Zoom có thể nhìn thấy đằng sau cô treo khung tấm áp
phích bộ phim do Hayao Miyazaki đạo diễn.

Góc nhìn khá độc đáo về xã hội tương lai, một xã hội đã chấp nhận
nhưng không choáng ngợp công nghệ mới. Như Han Ji Won chỉ ra, có một máy
hát đĩa ngay bên ngoài khung hình
|
Và, như cô chỉ ra, cũng có một máy hát đĩa ngay bên ngoài khung hình.
Cảm giác cả hai thứ đó là biểu tượng cho cách tiếp cận nghệ thuật của
Han Ji Won và những ý tưởng trong
Lost in Starlight, chịu ảnh
hưởng về tông điệu từ nỗi hoài niệm của chính cô và được xây dựng dựa
trên các xu hướng và cách làm hiện tại: đồng thời cân nhắc đến bản chất
tuần hoàn của chúng.
Một trong những khoảnh khắc nổi bật của bộ
phim là hình ảnh vũ trụ của niềm tin này — trong khoảnh khắc tuyệt vọng,
Nan Young thấy ảo giác và thiên hà trở thành một đĩa than. “Chúng ta
thấy tính thẩm mỹ của máy hát đĩa này gắn liền với vũ trụ, vì vậy theo
cách nào đó, nó cũng trở thành một công cụ chỉ đạo sáng tạo,” Han Ji Won
nói. “Khái niệm hoài cổ và chuyển đổi tương tự này không chỉ là một yếu
tố thẩm mỹ. Tôi cũng muốn truyền tải cảm nhận hoài niệm khi nhìn thấy
những đồ vật cổ đấy: những đồ vật như máy quay đĩa cũng trở thành công
cụ thực sự quan trọng trong việc kể chuyện.”

“Cứ mỗi 20-30 năm các xu hướng sẽ đáo lại. Tôi nghĩ sẽ hấp dẫn hơn
nhiều nếu kể câu chuyện như thể thời đại hiện tại mà chúng ta đang sống
đã trở thành quá khứ.” —Đạo diễn Han Ji Won
|
Có phải các hành tinh, các xu hướng trong quy trình hoạt hình, hay công nghệ âm nhạc là một phần tạo nên sức hấp dẫn của
Lost in Starlight
hay không thì niềm hy vọng cơ bản chính là chúng ta sẽ không tùy tiện
loại bỏ cái cũ lấy cái mới — giống như máy nghe đĩa, chúng ta sẽ đáo lại.
Dịch: © Ngân Mai @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Animation Magazine