Bình luận phim

Bậc thầy của những ước mơ khắc họa một P.T. Barnum cho thời hiện đại

30/12/2017

Trước hết: mặc dù phim nói về nhân vật tên là P.T. Barnum, The Greatest Showman không hề là câu chuyện thực về cuộc đời của người sáng lập và kinh doanh rạp xiếc nổi tiếng thế kỷ 19 này. Trên thực tế, bạn sẽ phải gạt qua một bên những câu chuyện gớm ghiếc có thể bạn đã nghe về Barnum thật, bởi vì nhân vật được một Hugh Jackman quyến rũ hơn bao giờ hết thể hiện. Vô phương kháng cự lại.

Do Michael Gracey lần đầu làm đạo diễn chỉ đạo, bộ phim nhạc kịch này không hề khao khát muốn trở thành cái gì khác hơn là phô mai mùa lễ phân loại PG làm lên tinh thần — thứ mà cả gia đình có thể đi xem. Phần lớn thời lượng, phim đáp ứng được yêu cầm tầm thấp đó, tuy nhiên bạn sẽ phải ngừng hoài nghi về mọi vai diễn.

Hugh Jackman quyến rũ hơn bao giờ hết thể hiện nhân vật ông bầu P.T. Barnum

Câu chuyện bắt đầu ở thời niên thiếu của Barnum, khi, trong lúc làm việc ở tiệm may của cha mình, cậu trai phải lòng Charity, con gái một khách hàng giàu sang sẽ không bao giờ để đứa con duy nhất của mình bỏ trốn với con trai của gã thợ may. Nhưng khi cô gái trưởng thành, do Michelle Williams đóng, không ai có thể ngăn cản cô lấy người cô yêu. (Chỉ cần quên đi, trong phút chốc, rằng Jackman hơn Williams 12 tuổi.)

Tua nhanh vài năm sau, đến khi họ thành cha mẹ của hai đứa trẻ và chật vật để kiếm sống. Như thể chú thích, Barnum mơ ra cách kiếm tiền mới mẻ, thông qua một bảo tàng các vật kỳ lạ, hoàn chỉnh thành chỗ tham quan dành cho người. Sau khi đăng tuyển những con người kỳ dị, anh gầy đoàn kịch qua quá trình dựng nhạc kịch: có người phụ nữ râu quai nón (Keala Settle) và Tom Thumb tí hon (Sam Humphrey), chưa kể hai anh em đu dây W.D. và Anne Wheeler (Yahya Abdul-Mateen II và Zendaya). Khi W.D. cảnh báo rằng người ta sẽ không thích xem người da đen biểu diễn trên sân khấu đâu, ông bầu gánh trả lời, với một nụ cười điệu đàng ranh mãnh: “Ồ, để tôi coi thế nào.”

Barnum làm cho nhóm của anh từ những kẻ bị xã hội ruồng bỏ trước đây được sống hết mình

Lúc đầu, Barnum hoàn toàn không nhạy cảm với nhu cầu của nhân viên của mình. Khi anh cố gắng tuyển dụng người đàn ông mà anh đặt tên là Tom Thumb — một người lùn không muốn bị mọi người nhìn chằm chằm vào mình — Barnum trả lời, “Đằng nào thì người ta cũng cười. Nhưng cười phải trả tiền.” Nhưng rất nhanh, ông tiến bộ như một tay chơi Twitter tự do thế kỷ 21, làm cho nhóm của anh từ những kẻ bị xã hội ruồng bỏ trước đây được sống hết mình. Nói cách khác, bạn sẽ không tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào ở đây về Joice Heth, người nô lệ da đen, trong đời thực, được Barnum giới thiệu là vú nuôi thời thơ ấu của George Washington 161 tuổi. Bộ phim cũng không nói đến vụ khám nghiệm tử thi mà Barnum đã tiến hành sau cái chết của Heth.

Không phải Barnum sạch sẽ này là một vị thánh. Anh ta nghiện thành công, trở thành một kẻ leo trèo trên nấc thang xã hội, làm suy sụp tinh thần một Charity hạnh phúc, người dường như rất thích sống trong căn nhà tồi tàn dột nát. Trong khi đó, đối tác mới của Barnum, một quý tộc với cái tên Phillip Carlyle kiêu căng phù hợp (Zac Efron), bắt đầu phải lòng Anne. Đó là công thức để mất quyền thừa kế.

Anh chàng quý tộc với cái tên Phillip Carlyle kiêu căng (Zac Effron, trái) bắt đầu phải lòng cô diễn viên xiếc Anne (Zendaya)

Có lẽ đôi uyên ương này, cùng với dàn diễn viên dị hợm còn lại, cũng có thể cho Barnum thấy cuộc sống còn có nhiều điều khác hơn là tiền bạc và danh vọng.

Bạn thấy có điều nào thuyết phục không? Không hẳn. Một phần, là vì mọi thứ về bộ phim đều mang lại cảm giác giả tạo, từ những giọng hát được Auto-Tuned lộ liễu đến những màn xiếc nhào lộn bằng CGI. Các màn hát-và-múa rõ ràng để tán thưởng, nhưng công nghệ đã xóa đi chút gì đó sững sờ. “Ông không thấy phiền khi mọi thứ ông đang bán là giả mạo sao?” có lúc Barnum bị kẻ thù (một nhà phê bình báo chí, đương nhiên), hỏi như vậy. Không khó áp dụng câu hỏi này cho chính bộ phim. Luôn ăn miếng trả miếng, Barnum vặn lại, “Những nụ cười là giả sao?”

Màn song tấu thú vị giữa Barnum và đối tác mới Phillip Carlyle

Anh có lý, và vậy là cũng đủ để bộ phim được cho qua. Suy cho cùng, hiển nhiên có những niềm vui, từ ca khúc não lòng This Is Me (vừa được đề cử Quả cầu vàng ca khúc trong phim) đến màn song tấu thú vị của Barnum và đối tác của anh ở quầy bar.

Một số ca khúc, do Benj Pasek và Justin Paul của La La Land sáng tác, nghe có vẻ khá cứng để hấp dẫn nhạc pop chính thống, cho thấy nhạc nền có thể không là tác phẩm vượt thời gian. Tuy nhiên, giữ được sức hút cũng quan trọng ngang với giữ chính xác về mặt lịch sử.

Nói cách khác, đừng nghĩ ngợi nhiều quá. Tất cả những gì Showman yêu cầu bạn là nếu được, hãy phó mặc cho cỗ máy lên tinh thần ngày lễ này. Cũng như xiếc, đây là trải nghiệm vốn được thiết kế cho một thời điểm, và chỉ lúc này thôi không lâu hơn một phút nào.

Barnum điên cuồng tìm kiếm sự công nhận của xã hội thượng lưu bằng cách mở ra việc kinh doanh biểu diễn Sơn Ca Thụy Điển Jenny Lind (do Rebecca Ferguson đóng)

The Greatest Showman phát hành ở Việt Nam với tựa Bậc thầy của những ước mơ, từ ngày 29/12/2017. Thời lượng 105 phút.

Đánh giá: ★★★½☆

Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Washington Post