Bình luận phim

Blade Runner 2049: Phần tiếp theo của tượng đài khoa học-viễn tưởng là một phim kinh điển tức thời

20/10/2017

Thế người viết có thể nói gì về Blade Runner 2049 mà không sợ lộ nội dung? Có Elvis trong đó; tương tự là Sinatra. (Người viết sẽ không nói làm sao mà có vì sợ bị trả thù.) Người viết có thể tiết lộ rằng phần tiếp này dài 2 tiếng 43 phút – dài hơn nguyên tác năm 1982 dựa trên cuốn tiểu thuyết Do Androids Dream of Electric Sheep? của Philip K. Dick 45 phút.

Với những người nghiện Blade Runner như người viết, đã kinh qua năm phiên bản khác nhau của bộ phim mà giờ đây đã là phim khoa học viễn tưởng 'noir' biểu tượng từ đạo diễn Ridley Scott – từ bản phát hành tới bản của đạo diễn và bản cuối cùng (hai bản cuối đó trừ đi phần lồng tiếng mà Scott và Harrison Ford căm ghét) – mỗi phút của bộ phim xoắn não đầy thôi miên này là một bữa tiệc thị giác để ngấu nghiến.

Harrison Ford, nỗ lực khó nhọc tuyệt vời nhất, trở lại hoành tráng trong vai Rick Deckard

Harrison Ford, nỗ lực khó nhọc tuyệt vời nhất, trở lại hoành tráng trong vai Rick Deckard, đã qua lâu rồi thời anh còn là một cảnh sát người máy ở Los Angeles mưa liên miên năm 2019, khi công việc của anh là cho những người nhân bản "về hưu”. Rồi bốn trong số những người máy ở hành tinh khác trốn thoát và đến thành phố của các thiên thần, anh là sát thủ được giao nhiệm vụ dẹp bộ tứ này trước khi chúng có thể cải trang thành một trong số chúng ta. Nhưng rồi Deckard chạy trốn với một người máy xinh đẹp tên Rachel để… làm cái gì đây? Hôn nhân, con cái các kiểu? Điều đó có khả thi không? Phim đầu để lửng cho khán giả ngẩn ngơ. Scott chính thức nói rằng bản thân Deckard là một người nhân bản – một ý tưởng làm Ford kinh hoảng khi tranh luận cho nhân thân của mình.

Chuyển tới năm 2049: Deckard vẫn mất tích sau 30 năm, và Cảnh sát K (Ryan Gosling siêu đẳng, giàu tình cảm) là một thợ săn người máy trẻ đang lần theo dấu ông. Cấp trên hiếu chiến của anh (Robin Wright) nghĩ rằng cảnh sát mất tích kia là chìa khóa của điều có thể “phá vỡ thế giới”. Cô không đùa, và tiềm năng đó tăng thêm khi Jared Leto xuất hiện trong vai Wallace, người thiết kế người nhân bản kiêm á thần không đáp ứng kịp nhu cầu đối với sản phẩm của anh. Về cuộc sống riêng của K, anh sống với Joi (Ana de Armas), một bạn đồng hành ảo có thể biến hóa từ bà nội trợ thành 'hot girl' trong một phần tỉ giây. Nhưng vào những đêm đông lạnh giá, làm sao ôm ấp được thứ không có thật kia? Hơn nữa, K bị ám ảnh bởi một thứ từ chính quá khứ của anh? Một ký ức được cấy vào hay sự thực?

Cảnh sát K (Ryan Gosling, trái) là một thợ săn người máy trẻ, anh sống với Joi (Ana de Armas), một bạn đồng hành ảo có thể biến hóa từ bà nội trợ thành 'hot girl' trong một phần tỉ giây

Viết vậy đủ mơ hồ chưa? Có thể tiết lộ rằng đạo diễn người Pháp–Canada Denis Villeneuve (Arrival, Sicario), tiếp quản vị trí của Scott – còn ông này làm điều hành sản xuất – thể hiện con mắt nhà thơ với các chi tiết hé lộ cảm xúc. Thần thoại Blade Runner nằm trong bàn tay bậc thầy nhất rồi. Và thật hay là biên kịch của phim đầu Hampton Fancher trở lại, lần này hợp tác với Michael Green, để giữ tinh thần triết lý của Philip K. Dick. Còn thiên tài quay phim Roger Deakins (trao Oscar cho ông ấy luôn đi!) tạo ra một vẻ vừa chào đón vừa thoát khỏi nguyên tác, rèn đúc thân phận sáng chói riêng cho phần tiếp theo.

Khi K và Deckard cuối cùng gặp nhau - Gosling và Ford cùng nhau nhân đôi sức công phá – bộ phim triển khai một sự cộng hưởng vừa bi thương vừa hy vọng. Hóa ra chủ đề về ý nghĩa của việc làm người chưa mất đi sức mạnh, chắc chắn là không phải trong một thời đại của Trump khi những người mơ mộng có nhu cầu chứng minh giá trị con người của họ.

Blade Runner 2049, trên hành trình trở thành huyền thoại màn bạc của chính nó, đưa đến những câu trả lời – và cũng chừng đó câu hỏi mới để trêu ngươi, chọc tức và làm ta tỉnh thức suốt đêm. Bạn có muốn có câu trả lời theo cách nào khác cũng được không?

Đánh giá: ★★★½☆

Blade Runner 2049 phát hành ở Việt Nam từ ngày 20/10/2017 với tựa Tội phạm nhân bản 2049.

Dịch: © Ngô Bình @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Rolling Stone