Julia Roberts, chân trần trong chiếc quần jeans thon gọn và áo rũ, mở
rộng cánh cửa phòng khách sạn kiểu Pháp và dựa vào cửa sổ, la vọng xuống
người làm vườn đãng trí khi anh thổi lá ra khỏi vườn khách sạn một cách
ầm ĩ.
Cô thử lần nữa. “Này anh!” Không ích gì, nhưng Roberts không bỏ cuộc. Cô phải dùng đến tiếng chim kêu. “CACAW! CACAW! CACAW!”
Người đàn ông bỏ nút bịt tai ra.
“Xin
chào! Anh làm ơn tắt giùm cái máy đó khoảng vài phút được không? Chúng
tôi đang ghi hình trong này.” Roberts nở nụ cười tòa sáng như thường lệ.
“Cám ơn! Cám ơn anh nhiều lắm!”
Roberts ngồi phịch xuống chiếc
trường kỷ cạnh Lily Collins và cuộn mình lại, một chiếc nhẫn vàng mỏng
trên chân phải hợp với bộ móng màu vàng. Trên phim, hai người tham gia
phim
Mirror Mirror (phát hành ở Việt Nam với tựa đề
Gương kia ngự ở trên tường), cách kể lại câu chuyện Bạch Tuyết kinh điển thật hài hước của Tarsem Singh (phim
Immortals).
Lần này, Roberts vào vai bà hoàng hậu độc ác loạn trí, chỉ quan tâm đến
mình bỏ đói vương quốc của mình và theo đuổi chàng hoàng tử giàu có,
đẹp trai (Armie Hammer đóng), trong khi con gái kế, Bạch Tuyết mới toanh
của Collins, bị xích lại mãi mãi ở lâu đài (sau này được một nhóm chú
lùn hay gắt gỏng giúp đỡ).
Julia Roberts đóng vai hoàng hậu độc ác và Lily Collins vào vai Bạch Tuyết trong phim Mirror Mirror.
Trong hình: cả hai kéo rèm cửa ở khách sạn Amarano tại Burbanl, bang California [Ảnh: Robert Hanashiro – USA Today]
Việc nhận vai bà hoàng hậu thao túng, người tổ chức những bữa tiệc hoang
phí, đánh cờ người trong khi hành hạ và đem Bạch Tuyết làm tốt thí, cần
phải thôi hoài nghi và tin tưởng vào Singh, Roberts nói.
“Vì đây
giống như kiểu vùng đất cổ tích nên không có luật lệ hợp lý nào hay
phạm vi thế giới thực không áp dụng ở đây, nên theo cách nào đó thì bạn
có thể làm gì cũng được,” cô nói.
Và cô rất thích thú với những
bạn diễn nổi tiếng của mình. “Một khi chúng tôi đưa Nathan Lane vào làm
trợ thủ đắc lực của tôi, điều đó cho tôi thêm nhiều tự do để đưa mọi
việc đến chỗ điên loạn, làm cho bà ta điên cuồng, giận dữ, bị ám ảnh và
kiểm soát, và không bao giờ rời lâu đài,” Roberts nói, nhân vật của cô
đang chiến đấu để chiếm giữa lâu đài loại trừ nàng Bạch Tuyết ngoan
hiền. “Tôi nghĩ bà ta phát điên lên, 18 năm ám ảnh về một người. Tarsem
không kiểm soát và để chúng tôi nghĩ ra những thứ điên rồ.”
Bạch
Tuyết phiên bản này cũng được thay đổi. Collins tạo nên nàng Bạch Tuyết
giản dị và ngây thơ dựa trên “sự tao nhã xưa cũ từ những người như
Audrey Hepburn và Elizabeth Taylor,” cô nói, trong khi “cố gắng làm cho
nhân vật này càng thật càng tốt và không muốn làm tranh biếm họa về nàng
công chúa hoạt hình.”
Thêm vào đó, nàng Bạch Tuyết này có chống
trả lại thế lực đen tối. Về phần cuộc nổi dậy sau cùng chống lại hoàng
hậu và những người bảo vệ, Collins đã tập luyện bốn tháng cùng Hammer
học đấu kiếm và nhào lộn cùng những diễn viên đóng thế của phim
Immortals và đoàn xiếc Cirque du Soleil. “Với tôi, nếu có thêm vết bầm thì điều đó chỉ có nghĩa là tôi thực sự tập luyện hết mình.”
Hai
ngôi sao tượng trưng cho hai câu chuyện cổ tích trong đời thực: Roberts
(44 tuổi) xây dựng vị trí vững chắc trong danh sách hạng A của
Hollywood, và Collins (23 tuổi), gương mặt mới hấp dẫn kế tiếp. Hai nữ
diễn viên cùng có sự nồng nhiệt ấm áp, cùng trao đổi kinh nghiệm và
những điều yêu thích (Roberts thư giãn với chương trình
Master Class của Oprah, Collins thích thú với những chương trình nấu ăn như
Top Chef). Họ chăm chú lắng nghe nhau.
Mặc dù vừa đón chuyến bay khuya từ phim trường ở North Carolina của bộ phim mới
Writers,
nhưng nụ cười tươi luôn thường trực trên gương mặt của Collins. Con gái
của ca sĩ nhạc rock Phil Collins với người vợ thứ hai Jill Tayelman,
dần tự lập và được công nhận trong khi công ty Young Hollywood, bắt đầu
vẽ biểu đồ cuộc đời cô qua thế giới nhật ký mạng tuyên bố cô sẽ trực
thuộc công ty của họ.
Collins xúc động khi nói về thành công khó
khăn mới có được của mình, bắt đầu với việc đóng vai con gái của Sandra
Bullock trong phim
The Blind Side. “Bố đi cùng tôi đến buổi công chiếu phim
The Blind Side
cách đây mấy năm và sau đó là phim này. Ông sống ở Thụy Sĩ, ở đó thực
sự không có bảng quảng cáo ngoài trời, xe buýt hay bất kỳ thứ gì tương
tự. Rồi chúng tôi ngồi ở đó và ông quá xúc động, chỉ nhìn tôi và nói,
‘Chà, chắc là bố đang trao trách nhiệm lại cho con.’ Và đó là khoảnh
khắc điên rồ khi thấy ông chứng kiến điều đang diễn ra.”
Bạn có
thể thấy Roberts chăm chú lắng nghe khi Collins nói về kinh nghiệm
trưởng thành với bố mẹ nổi tiếng, có lẽ để ghi nhớ điều đó. Cô cùng
chồng là Danny Moder thường chia thời gian giữa New Mexico, California
và New York, và sau khi đoạt giải Oscar cho phim
Erin Brockovich năm 2000, cô chọn sống bình yên cùng ba con: cặp sinh đôi Hazel và Phinnaeus (7 tuổi) và Henry (4 tuổi).
“Cô có ranh giới nghiêm ngặt giữa cuộc sống riêng và đời sống công
khai,” Ryan Murphy nói, anh lo lắng trước khi làm đạo diễn của cô trong
phim
Eat, Pray, Love, nhưng nhận thấy cô là nguời nồng ấm, hài
hước và khiêm tốn. “Cô ấy giống y như kiểu ngôi sao điện ảnh ngày xưa,
vì lẽ đó mà cô tạo sự bí ẩn cho mình.”
“Chồng tôi và tôi cư xử
như chính con người mình, không phải công việc của chúng tôi, và tôi
nghĩ điều đó chuyển thành việc phát triển trong gia đình và cách chúng
tôi nuôi dạy con cái,” Roberts nói. “Tôi tin chắc là những lần nói
chuyện của tôi với bọn trẻ vào buổi tối giống hệt một nửa số bà mẹ ở Mỹ:
‘Tại sao chúng ta không có một bộ trò chơi điện tử trong nhà? À, đó là
vì …’ Cô cười. “Cùng một vấn đề.”
Nhưng đặc biệt là bạn hiếm khi thấy tấm hình nào của Roberts bước ra khỏi cửa hàng tạp hóa.
Cô
gật đầu và ngừng một chút. “Tôi thật sự biết ơn là chúng tôi được có
một cuộc sống gia đình mà không bị đeo bám quá hăng. Tôi không biết mẹo
cho chuyện đó là gì, nhưng tôi rất biết ơn vì tôi thấy gia đình mình
thực sự được làm mọi việc theo cách tự nhiên và dễ dàng trong cộng đồng
và trong đời sống gia đình.”
Và Roberts vẫn dựa vào mẹ. “Mẹ tôi
sống ở Georgia nơi tôi trưởng thành mãi cho đến mấy năm trước và đã
chuyển đến California vì tôi nài nỉ, xin xỏ bà, và nói ‘Tụi con gặp mẹ
không đủ.’ Và tôi muốn bà có mối liên hệ thực sự gần gũi với bọn trẻ. Và
giờ cứ vài ngày là bà lại gặp tụi nhỏ.”
Trong thập niên qua, các phim của Roberts là một túi lẫn lộn. Cô có những tác phẩm thành công từ
Charlie Wilson’s War đến loạt phim Ocean[/i], nhưng cũng có những thất bại như
Mona Lisa Smile và
Larry Crowne (2011) chỉ được đánh giá 35% trên trang web bình luận phim Rotten Tomatoes và có doanh thu kém ở phòng vé.
“Tôi
sẽ nói cô ấy ở khoảng 50-50,” thư ký tòa soạn của trang IMDB Keith
Simanton nói, so sánh một số phim gần đây của Roberts với giai đoạn trì
trệ những năm 90. Nhưng với vai diễn hài hước trong phim
Mirror Mirror, và tác phẩm sắp ra mắt
August: Osage County
(đoạt giải Tony trên sân khấu Broadway), trong đó Roberts đóng vai con
gái của Meryl Streep, thì “cô đang cho thấy lại tài năng của mình.”
Roberts nói cô không thay đổi tiêu chí chọn vai diễn.
“Tôi
chưa bao giờ là người làm việc thuờng xuyên. Có lẽ tôi chỉ làm mỗi năm
một lần trong 10 hay 12 năm qua. Những thứ thu hút tôi giống như điều
bản năng vậy – tôi có thể bỏ qua nhu cầu trả tiền thuê nhà, nhưng ngoài
chuyện đó ra, phương trình khá giống từ lúc tôi 20 tuổi cho đến giờ.”
Cô
dùng dè sẻn quyền chấp thuận của mình. “Năm 2011, cô nói đồng ý với
Meryl Streep và với tôi,” Murphy nói, anh sẽ hợp tác lại với Roberts
trong phim chính kịch
The Normal Heart, có bạn diễn là Mark
Ruffalo và khởi quay vào mùa thu. Anh gọi đó là vai diễn mạnh mẽ, đầy
cảm xúc. “Cô ấy vào vai một bác sĩ hồi đầu thập niên 80 là người duy
nhất nhận ra rằng điều mới phát hiện gọi là SIDA sẽ thực sự gậy hại cho
thế giới.”
Cảnh trong phim Mirror Mirror
Sau phim
Mirror Mirror, đứng chờ gần đó là
Snow White and the Huntsman
(ra rạp ngày 1/6), phiên bản u tối hơn của câu chuyện với Charlize
Theron trong vai bà hoàng độc ác và Kristen Stewart vai Bạch Tuyết. Một
sự trùng hợp kỳ lạ chăng?
“Không lạ đâu!” Roberts nói. “Điện ảnh giống như một chiếc rương: chúng xuất hiện thành từng cặp. Luôn luôn là như vậy. Phim
Capote, các phim
Freaky Friday,
lúc nào cũng có hai phim.” Và điểm khác biết là hiển nhiên, cô nói.
“Câu trả lời ngắn gọn là, trong phim của họ thì thợ săn do Thor (Chris
Hemsworth) đóng, còn trong phim chúng tôi, thợ săn do Nathan Lane đóng.”
Trong
một cảnh vui và dễ buồn nôn, nữ hoàng của Roberts tự mình trải qua quá
trình làm đẹp thường lệ đầy đau khổ sẽ làm các thí sinh của chương trình
Fear Factor phải quằn quại: ong chích môi, vật nhớp nháp không
giống sinh vật ở trên mặt, và bị giật mạnh trong cái áo nịt ngực cực kỳ
chật.
Phải chăng đây là sự mỉa mai về Suối hồi xuân của Hollywood, và tất cả vinh quanh được tiêm thuốc botox?
“Tôi
nghĩ thật buồn cười là Hollywood lại nhận trách nhiệm cho nỗi ám ảnh về
vẻ đẹp bề ngoài,” Roberts nói. “Điều đó phần nào giết chết chúng ta vì
chúng ta là những người thực sự bị ám ảnh khi quả thật đó là ngành công
nghiệp hàng tỉ đôla, dù đó là kem bôi mặt hay kem chống nắng.”
Mặc
kệ áp lực phải trông mãi trẻ trung, hay sự hoàn hảo chất lượng cao,
“Tôi nghĩ bạn phải biết mình là ai,” cô nói. “Đó là bước đầu tiên. Bất
kỳ kiểu khẳng định thật sự nào về sắc đẹp, là cuộc nói chuyện hoàn toàn
khác, đều bắt đầu với lời của mẹ.”
Collins gật đầu. “Khi tôi còn
nhỏ thì đó là lông mày. Đó là thứ khác biệt về tôi và các bạn ở trường,
từ Anh chuyển đến đây, tôi muốn hòa hợp, nhưng mẹ tôi thực sự khuyến
khích tôi đừng để ý khía cạnh bề ngoài và tập trung vào tính cách của
tôi.”
Giờ thì đôi lông mày đó là dấu ấn của cô.
“Thật kỳ quặc!” cô nói. Trong buổi họp báo, “họ tạo một tài khoản Twitter, ‘@lilyseyebrows’ hay gì đó. Rất lạ.”
Vậy một ngày kỳ diệu với hai người bên ngoài ánh đèn sân khấu như thế nào?
Collins cười: “Một điều không có trong thời gian biểu.”
“Hôm
qua tôi có một ngày kỳ diệu,’ Roberts nói. “Thật khó tả. Và phần hay
nhất thì không ghi ra được.” Cô cười toe. “Hôm qua, bọn trẻ và tôi làm
món quà sinh nhật cho một người bạn có sinh nhật hôm nay (ngày 27/3).
Chúng tôi ngồi quanh bàn ăn và làm món quà này. Tôi thích đóng góp của
bọn trẻ và mọi điều chúng phải nói và thứ bọn trẻ mang đến. Thật tuyệt
vời. Món quà giống như chiếc hộp châu báu vậy.”
Họ đứng dậy ra
về, và Roberts vọt ra chỗ cửa sổ để cảm ơn người làm vườn. Collins thì
thầm: “Anh chàng có lẽ vẫn đang ngồi ngoài đó lẩm bẩm: ‘Không, không
phải chứ, không phải cô ấy chứ.’ “
Dịch: © Minh Châu @Quaivatdienanh.com
Nguồn: USA Today
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi