Valérie Lemercier (thứ ba từ phải qua) cùng dàn diễn viên Aline ở Cannes 2021
|
Liên hoan phim Cannes là ngôi đền điện ảnh, nơi dành cho những tác
phẩm nghiêm chỉnh của những đạo diễn được kính trọng nhất ra mắt lần
đầu. Nhưng rất thường xuyên sẽ có gì đó bất thường lọt vào, một phim
không giống ai ở Cannes đến nỗi cảm giác nó lạc lõng… nghĩa là, cho đến
khi nó dẫn dắt người ta vào những điều lập dị mà không hiểu sao lại khiến nó bật được trở về lĩnh vực phim đẳng cấp tác gia.
Những phim khác thường này
thường trở thành trải nghiệm yêu thích của người viết tại Cannes, và đó
là lý do phải kể cho bạn nghe bộ phim tiểu sử ngông
cuồng về Celine Dion có tựa đề
Aline được chiếu ở Cannes và làm khán giả cười khúc
khích. Nói rõ ngay và luôn: người viết vẫn đang choáng với quyết
định của nữ diễn viên kiêm đạo diễn 57 tuổi
Valérie Lemercier là đóng vai Celine Dion ở mọi độ tuổi của
cô ấy, gồm cả cô bé 5 tuổi.
Ở Cannes tha hồ mà thấy những chuyện táo tợn, nhưng chắc chắn phim này là táo tợn nhất.
Aline bắt đầu với một chút tuyên bố từ chối trách nhiệm, khi
dòng nhan đề mở đầu nói: “Bộ phim này lấy cảm hứng từ cuộc đời của
Celine Dion. Tuy nhiên, đây là một tác phẩm hư cấu.” Đó là lý do tại
sao, mặc dù câu chuyện tuân theo gần như mọi yếu tố trong cuộc sống của
Dion, nhưng nhân vật chính lại được đặt tên là Aline Dieu và hầu hết các
bài hát nổi tiếng nhất của Dion đều không thể có được bản quyền.
Giống
như Dion, Aline sinh ra trong một gia đình Quebec đông con, cô là con
út trong gia đình có 14 người con. Lần ra mắt công chúng của cô với tư
cách là một ca sĩ đến sớm: Năm 5 tuổi, Aline bước lên sân khấu trong đám
cưới của anh trai cô và thả hồn với một giọng hát mạnh mẽ lạ thường.
Dion đã làm vậy, nhưng người viết đoán rằng có một khác biệt quan trọng
trong đời thực: Khi Celine 5 tuổi hát trong đám cưới đó, cô ấy không có
khuôn mặt của một người lớn đủ tiêu chuẩn nghỉ hưu ở Mỹ.
Danielle Fichaud, trái, Valérie Lemercier (vâng, đạo diễn) và Sylvaine Marcel trong Aline
|
Bị thu nhỏ về kích thước người Hobbit và sử dụng ứng dụng chỉnh sửa ảnh
Facetune đã gần như bị lãng quên, Lemercier vụt qua, tạo dáng và bất
chấp. Chưa từng thấy bất cứ gì như thế này: Không phải phim bộ truyền
hình
PEN15, không phải John C. Reilly ở phần đầu của
Walk Hard, thậm chí không phải Martin Short hoàn toàn trưởng thành vào vai một đứa trẻ 10 tuổi bị loạn thần trong
Clifford.
Là một sự hiện diện trong điện ảnh, Aline-Nhi-Đồng trông giống nhân vật
chính của chúng ta thì ít mà trông như cô sẵn sàng dọa chết Vera
Farmiga trong phim
Conjuring tiếp theo thì đúng hơn.
Tại
sao họ không chọn một đứa trẻ thực sự? Người viết được bảo cho biết
rằng với tư cách là một diễn viên hài người Pháp, Lemercier thường đóng
vai trẻ em, nhưng
Aline đã đầy chuyện này đi quá xa: Bộ phim giống như
Bohemian Rhapsody
nếu họ thu nhỏ Rami Malek lại và bắt anh ta tự lo cái hàm răng của anh
ta. Bạn đã thấy những lời nhắc trên Twitter yêu cầu bạn tưởng tượng lại
một bộ phim kinh điển với nhân vật được thay thế bằng Muppet chưa?
Aline nhắc
nhở về điều đó, ngoại trừ nhân vật chính là con rối Muppet và thay vì
bằng nỉ, cô ấy được tạo ra từ những cơn ác mộng của bạn.
Nữ diễn viên kiêm đạo diễn 57 tuổi Valérie Lemercier của bộ phim là
đóng vai Celine Dion ở mọi độ tuổi của cô ấy, gồm cả cô bé 5 tuổi
|
Bạn có thể nghĩ, “Chà, chắc chắn phần phim 5-tuổi điên rồ này không dài
lắm đâu.” Bạn nói đúng, bởi vì cuối cùng bộ phim cũng cho Aline già đi…
đến tuổi 12. Ở đây, Lemercier vào vai Aline là một người hướng nội nhút
nhát vụt nổi tiếng sau khi cô ký hợp đồng với người quản lý, Guy-Claude
Kamar (Sylvain Marcel). Nhân vật này dựa trên nhà sản xuất kiêm quản lý
của chính Dion, René Angélil, mà cô gặp khi mới mười tuổi và cuối cùng
kết hôn, và Lemercier coi việc cặp bồ-rồi-kết hôn có vấn đề đó là tham
vọng lớn nhất trong đời của Aline.
Thực tế mà nói, có nghĩa là
chúng ta đang xem một người 57 tuổi đóng vai cô gái 12 tuổi phải lòng
người quản lý 40 tuổi của mình. Không còn biết làm gì với bất cứ chuyện
nào trong số những chuyện này nữa! Mỗi lần mẹ Aline cố gắng chia uyên rẽ
thúy hai người họ, tuyên bố rằng Guy-Claude quá già so với Aline, người
viết cảm thấy như thể não mình bị đoản mạch.
Marcel và Lemercier trong một cảnh trong phim, khiến khán giả phải cười khúc khích
|
Có phải Lemercier đang cố gắng ủng hộ mối tình lãng mạn đó bằng cách tự
đóng vai Aline, cho thấy cô gái trẻ ấy đơn giản là một người già? Người
viết không chắc về điều đó, vì khi Aline đã trưởng thành (là khi cô ấy
và Guy-Claude cuối cùng đã kết thúc mối quan hệ của họ), Lemercier vẫn
thể hiện cô là một diva trẻ con, đáng yêu.
Cuối cùng, bạn phải đầu hàng trước sự ngớ ngẩn của
Aline,
và ít nhất cảm giác hài hước đó đôi khi xuất phát từ nơi ăn chốn ở,
chẳng hạn khi Aline bắt đầu sống ở Las Vegas và lạc lõng trong ngôi biệt
thự khổng lồ mà cô vừa mua. Sau khi câu chuyện tình lãng mạn trung tâm
của bộ phim được giải quyết trong một tiếng đồng hồ đầu tiên,
Aline chỉ
lướt qua cuộc đời trưởng thành của Dion thành các tập phim độc lập: Cô
ấy đang chọn một chiếc váy cho giải Oscar! Cô ấy đang điều trị khả năng
sinh sản! Guy-Claude để tóc đuôi ngựa!
Nhưng ngay cả những cảnh
kịch tính đơn giản hơn của bộ phim vẫn nhuốm chút điên rồ. Gần như không
thể tránh được chuyện đó: Sau khi bạn đã xem hết nửa giờ Aline Nhi
Đồng, không có gì thấy bình thường nữa.
Trong thời đại mà phim tiểu sử ca nhạc ngày càng trở nên xem một lần rồi vứt, chắc chắn Aline sẽ còn “will go on and on”
|
Và có lẽ đó là cách
Aline phải như vậy. Không có nhân vật văn
hóa nào trào lưu hơn Celine Dion, nhưng ngay cả fan gộc của cô cũng sẽ
thừa nhận rằng người phụ nữ này làm quá. Không thể giải thích được một
nửa các lựa chọn mà đạo diễn đưa ra trong
Aline, nhưng ít nhất chúng cũng ngốc nghếch và khác biệt đến mức nhiều năm nữa người viết cũng sẽ còn suy nghĩ về chúng.
Cành Cọ Vàng đi chết đi: Trong thời đại mà phim tiểu sử ca nhạc ngày càng trở nên xem một lần rồi vứt, chắc chắn
Aline sẽ còn “will go on and on”.*
Dịch: © Hải Đăng @quaivatdienanh.com
Nguồn: The New York Times
* Cố ý để nguyên tiếng Anh, là lời ca khúc nổi tiếng
My Heart Will Go On
của Celine Dion. Ở đây có thể hiểu câu này là: Trong thời đại mà phim
tiểu sử ca nhạc ngày càng trở nên xem một lần rồi vứt, chắc chắn [những
phim như]
Aline sẽ còn được làm nữa, làm mãi. (ND)