Đây không chỉ là phim Trung Quốc duy nhất được mời dự Liên hoan phim
Cannes, mà đợt tranh đấu kéo dài nửa năm với giới có thẩm quyền để có
thể ra mắt một phiên bản phù hợp với Trung Quốc Đại lục cũng thu hút
nhiều sự chú ý.
Áp phích phim Phù thành mê sự
Nhưng sau khi phim ra mắt, nhiều rạp ở Bắc Kinh chỉ cho hai suất chiếu,
và nhiều cư dân mạng đã phàn nàn rằng các rạp ở những thành phố khác như
Trùng Khánh và Trường Xuân thậm chí còn không chiếu.
Dù nhiều người hâm mộ cảm thấy
Phù thành mê sự
đáng thất vọng so với các tác phẩm trước của ông, đây vẫn là một trong
những phim Trung Quốc có chất nhất năm 2012, đề cập đến các vấn đề cá
nhân và xã hội.
Nhân thân képPhim mở đầu bằng một
tai nạn xe hơi. Sinh viên đại học Hiểu Mẫn (Trương Phương Nguyên thủ
vai) bị xe hơi do Vưu Gia Minh, con trai của một tài phiệt, đâm chết khi
anh này vừa đua xe vừa bông đùa với gái. Nhưng câu chuyện này không đơn
giản chỉ về cậu ấm cô chiêu đua xe, là chủ đề đang thịnh ở Trung Quốc
trong những năm gần đây. Các câu chuyện sâu xa hơn phía sau vụ tai nạn
được hé lộ.
Câu chuyện chính xoay quanh người phụ nữ nội trợ Lữ Khiết (Hác Lôi thủ
vai) sống an bình và vui vẻ cùng đứa con gái nhỏ và người chồng thành
công tốt bụng Kiều Vĩnh Triệu (Tần Hạo thủ vai).
Một ngày, Lữ
Khiết gặp Tang Tập (Tập Kỳ thủ vai), mẹ của cô bạn cùng trường với con
gái cô, sau đó người này mời Lữ Khiết đi uống nước. Tang Tập tâm sự với
Lữ Khiết, hiện cô đang buồn bã khi khám phá ra chồng mình đang ngoại
tình. Khi an ủi Tang Tập, Lữ Khiết nhận ra người đàn ông cô này chỉ qua
cửa sổ đang vào khách sạn với một phụ nữ trẻ (sau này xác định chính là
Hiểu Mẫn) thực ra là chồng mình Kiều Vĩnh Triệu.
Lữ Khiết hận ra
rằng người chồng gần như hoàn hảo của mình có đời sống hai mặt và một
gia đình khác với Tang Tập. Lữ Khiết lên kế hoạch giành lại chồng mình.
Sự thực xã hội
Phù thành mê sự được chuyển thể từ một bài viết trên hệ thống
BBS, ở đó một phụ nữ miêu tả việc mình đấu tranh với chồng và nhân tình
của người chồng. Không cần thêm hoàn cảnh, mọi người có thể lập tức
thông cảm với người vợ và tức giận với người chồng không chung thủy.
Nhưng
câu chuyện của Lâu Diệp làm khán giả khó căm giận một nhân vật cụ thể
nào – mọi người đều là nạn nhân, và việc xảy ra là không tránh khỏi. Đạo
diễn dành cho khán giả không gian để tự hình thành cách hiểu của riêng
mình.
Ví dụ, bản chất kép của Kiều Vĩnh Triệu được hé lộ qua các
mảnh đời của anh. Phim ngụ ý rằng anh thành công trong việc kinh doanh
với sự giúp đỡ của Lữ Khiết và sống trong một gia đình do cô làm chủ.
Anh hòa nhã và chịu đựng cô, che giấu sự tức giận của mình.
Nhưng
để tự giải thoát mình khỏi cơn tức giận và bất mãn, anh đã qua nhiều
mối tình một đêm với các phụ nữ dễ tổn thương và chìm vào nghiện ngập.
Anh hành xử thô bạo khi sống với Tang Tập. Anh bạo hành cô cả bằng ngôn
từ và hành động, xé quần áo cô và buộc cô làm tình với mình.
Khán giả có thể thấy anh hối hận vì hành động của anh. Anh tự đánh mình
nhưng không có khả năng tìm thấy lối ra. Anh thấy căng thẳng từ nhân
thân và cuộc đời kép phức tạp của mình.
Theo trang Sina Weibo
chính thức của phim, đạo diễn phim cho biết dạng đời sống kép này có thể
tồn tại ở bất cứ ai, bất cứ nhóm người nào và thậm chí ở bất cứ nước
nào.
Khán giả đồng cảm với những cảm xúc đó. “[Tôi thấy] đây
không chỉ là câu chuyện về người khác, mà là phản ánh cuộc sống của
chính chúng ta,” một khán giả nam họ Cao bình luận sau khi xem phim.
Lâu
Diệp kết nối phim với các sự kiện xã hội có thực trong xã hội Trung
Quốc đương đại, như ở đầu phim, con trai của một tài phiệt cán một cô
sinh viên trẻ. Cậu này được phóng thích sau khi cha cậu trả một khoản
tiền cho mẹ nạn nhân và mua cho bà một căn nhà.
Dù sau này cảnh
sát có khám phá ra vết thương trên đầu Hiểu Mẫn, cho thấy đây không chỉ
là một tai nạn xe hơi, họ cũng ngó lơ không điều tra thêm khi mẹ cô đã
chấp nhận khoản bồi thường.
Phong cách nổi bật
Lâu Diệp, đạo diễn 47 tuổi của
Phù thành mê sự, ít khi bước vào
làm phim lớn, vì phần lớn các tác phẩm của anh đều độc lập và vì vậy
không phổ biến ở thị trường phim Trung Quốc.
Các phim trước đây gồm có
Tô Châu hà (2000),
Tử hồ điệp (2004) và
Xuân phong trầm túy đích vãn thượng (2009) đều là các phim tăm tối dạng phim tài liệu, có tình dục, bạo lực và cái chết. Phong cách riêng này tiếp tục trong
Phù thành mê sự, tách biệt phim với đa số các phim khác được chiếu ở Trung Quốc.
Các
diễn viên trong những phim này đều không nổi tiếng, và diễn viên nữ ít
trang điểm. Máy quay chuyển động chậm có mục đích. Các cảnh trong mưa
nặng hạt và khung cảnh ảm đạm chứa đựng tâm trạng thảm não.
“Nhiều
người xem phim chỉ là giải trí có thể không thích phim này,” Ngụy Hoàn,
một nhân viên văn phòng ở Bắc Kinh nói sau khi xem phim. “Phim gợi lên
những ý tưởng cần thời gian mới vượt qua được. Nghĩ về những vấn đề xã
hội này mệt mỏi lắm, đặc biệt với người vừa đi làm về.”
“Lâu Diệp chuyển một câu chuyện tình đơn giản thành một phim hồi hộp
phức tạp, có vài cảnh nhất định giống với các phim tội phạm Hàn Quốc,”
Lý Trung, một nhà phê bình ở Vân Nam nhận xét. “Các nhân vật diễn xuất
tuyệt vời và tạo đúng ‘tông’ cho phim.”
Nhưng Lý Thời Phong, một
nhà phê bình phim khác không đồng tình. “Kịch bản khá cạn… và không thu
hút khán giả. Thật tiếc. Đây là một phim ba sao thôi,” ông viết trên
trang Sina Weibo của mình.
Một số người hâm mộ của Lâu Diệp cũng thấy thất vọng. “Đã xem
Di Hòa viên của Lâu Diệp thì thấy
Phù thành mê sự thật đáng thất vọng,” một nhân viên ngân hàng ở Bắc Kinh nói. “Phim có khởi đầu tốt nhưng kết không mượt.”
Dịch: © Mai Khanh @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Global Times
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook của chúng tôi