Tin tức

Hotel Artemis là sự trở lại khải hoàn với nghệ thuật làm phim hành động đã mất

13/06/2018

Hotel Artemis của Drew Pearce có lẽ là bộ phim thập niên 90 ly kỳ, nhịp nhặt nhất mọi thời đại, nhưng vì phát hành vào mùa hè năm 2018, đây sẽ là trải nghiệm hành động sảng khoái nhất mà bạn sẽ tìm thấy ở rạp.

Jodie Foster (trái) vào vai điều hành một bệnh viện bí mật dành cho bọn tội phạm và Dave Bautista là tay chân bộ hạ của cô

Bởi vì Hotel Artemis tỏ lòng tôn kính sát sao các tác phẩm kinh điển như The TerminatorRepo Man, phim không quan tâm đến việc tập hợp đội ngũ hoành tráng hay bất kỳ loại siêu năng lực nào. Và mặc dù bạn cũng có thể gọi đây là một phim khoa học giả tưởng hậu tận thế, phim dựa vào hành động thực tế và những câu chuyện cá nhân nhỏ hơn.

Hotel Artemis, ra rạp ở Việt Nam từ ngày 15/6 với tựa Khách sạn tội phạm, kể câu chuyện về nhân vật “Y Tá” của Jodie Foster điều hành một bệnh viện bí mật dành cho bọn tội phạm vào năm 2028 ở Los Angeles đen tối. Cô dẫn dắt một dàn diễn viên giỏi choáng ngợp bao gồm Dave Bautista trong vai Everest, tay chân bộ hạ của cô, cùng với Brian Tyree Henry, Sterling K. Brown, Sofia Boutella và Charlie Day vào vai các vị khách vào đêm các cuộc bạo loạn nổ ra trong thành phố về việc tư nhân hóa nguồn nước. Jeff Goldblum luôn vui vẻ đóng vai trùm tội phạm lớn nhất của thành phố cùng với Zachary Quinto trong vai đứa con trai hèn nhát chỉ chực làm vừa lòng của hắn. Các cuộc bạo loạn nói trên đẩy toàn bộ thành phố, kể cả Khách sạn Artemis, vào hỗn loạn toàn diện.

Đạo diễn Drew Pearce với Sterling K. Brown, nhân vật Waikiki của anh hoạt động như nhân vật chính trong Hotel Artemis

Đạo diễn Drew Pearce, với Mission: Impossible — Rogue Nation trong bảng thành tích và đồng biên kịch Iron Man 3, gọi tác phẩm đạo diễn đầu tay của mình là “khó hiểu một cách ngoan cố” trong phỏng vấn gần đây với Inverse. Và ý anh là theo cách hay nhất có thể.

Trong một mùa hè hầu như được định nghĩa bởi các bộ phim bom tấn như Avengers: Infinity WarSolo: A Star Wars Story nhắm mục tiêu làm hài lòng khán giả càng nhiều càng tốt, Pearce đã thực hiện một cách tiếp cận không biện giải để khắc họa Hotel Artemis – bộ phim thêm không khí tươi mới của tính chân thực vào phim hành động.

Jeff Goldblum (phải) đóng vai trùm tội phạm lớn nhất của thành phố cùng với Zachary Quinto vào vai đứa con trai hèn nhát của hắn

Thay vì xây dựng một vũ trụ điện ảnh khổng lồ và cố gắng kể những câu chuyện cá nhân bên trong đó, Pearce đã tiếp cận ngược lại, tập trung vào một đêm hành động và ám chỉ một vũ trụ lớn hơn đầy ắp công nghệ điên rồ. “Tôi muốn nó giống như những bộ phim tôi yêu thích lúc mới lớn,” Pearce nói với Inverse trong một phỏng vấn gần đây. “Giống Repo Man, Terminator đầu tiên, và những phim kiểu như thế. Có thể kể một câu chuyện tình cảm nhỏ và để cho nó trở thành lỗ khóa nhòm vào cho một loại vũ trụ lớn hơn.”

Pearce hoàn thành điều đó với rất nhiều át chủ bài, truyền tải các mối quan hệ quan trọng bằng cách kịch tính hóa lịch sử mặc nhiên. Chẳng hạn, khi nhân vật “Wolf King” của Goldblum cuối cùng cũng xuất hiện, tiếng tăm của hắn đi tới trước theo nghĩa đen. Chúng ta biết được rất nhiều về những nhân vật này chỉ bằng cách nghe họ nói chuyện về nhau như một cách mào đầu tự nhiên.

Sterling K. Brown và Brian Tyree Henry trong vai hai kẻ cướp nhà băng

“Những bộ phim nhỏ nhắc nhở bạn rằng chú ý đến từng chi tiết là tất cả,” Pearce nói. “Và cũng có thể đôi khi người ta khao khát cái gì có cảm giác thủ công và tự làm hơn một chút. Ngay cả khi khán giả không biết họ khao khát điều đó, thì nó vẫn có trong mã di truyền của họ.”

Giống như những bộ phim hành động yêu thích thập niên 80 và 90 của Pearce, thời lượng của Hotel Artemis chỉ trong vòng 93 phút, một thời lượng hầu như không còn nghe nói ở một bộ phim hành động mùa hè năm 2018. Sterling K. Brown và Brian Tyree Henry trong vai hai kẻ cướp nhà băng bị thương khi đến Khách sạn Artemis sau vụ cướp. Ở đó, họ gặp phải nhân vật sát thủ ác chiến của Sofia Boutella và tay buôn vũ khí ngu như lừa của Charlie Day. Mỗi nhân vật chọn một mã tên tương ứng phòng họ ở. Brown là Waikiki, Henry là Honolulu, Boutella là Nice, và Charlie Day là Acapulco.

Sofia Boutella (trái) và Charlie Day trong phim

Chúng ta hầu như không biết gì về cuộc sống thực của những nhân vật này, một thủ pháp trêu ngươi thiên tài sẽ khiến người xem muốn nhiều hơn và thậm chí xem lại Hotel Artemis. Thông tin nhỏ mà chúng ta biết được là quá khứ bi thảm của Y Tá — sẽ không tiết lộ ở đây — và làm sao cô lại ra nông nỗi điều hành công việc kinh doanh điên rồ này. Toàn tội phạm, nhưng họ không phải là kẻ xấu. Họ là con người có những bản sắc cá nhân sinh tồn trong một thế giới độc ác đã đi đến chỗ diệt vong.

Những bài phê bình tiêu cực dành cho Hotel Artemis có lẽ sẽ phàn nàn về việc không hiểu nổi phát triển nhân vật hoặc câu chuyện nền hoặc nhá hàng có phần tiếp theo, nhưng phong cách làm phim kiểu cũ quan tâm đến tính giật gân thú vị của trải nghiệm xem phim hơn là thỏa mãn nhu cầu kết cuộc của người xem.

Toàn tội phạm, nhưng họ không phải là kẻ xấu

Kiểu kể chuyện này là một nghệ thuật đã bị đánh mất mà Pearce đang cố gắng hồi sinh khi anh xây dựng sự căng thẳng trong Hotel Artemis một cách tự nhiên cho tới khi chúng ta đến được màn cuối bùng nổ. Chúng ta thậm chí không biết cuối cùng số phận của nhiều nhân vật này ra sao bởi vì cho đến phút chót, đây là việc theo cùng với chuyến đi hơn là biết điều gì xảy ra tiếp theo.

Dịch: © Xuân Phong @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Inverse