Cùng khoảng thời gian Tổng thống Obama đọc Thông điệp liên bang cuối cùng của ông, bộ phim 13 Hours
về cuộc tấn công ở Benghazi năm 2012 có buổi chiếu ra mắt tại New York.
Không rõ thông điệp nào đem lại những lời lẽ được vỗ tay khen ngợi
nhiều hơn.
Cảnh báo: Bình luận phim là hạng mục khó đọc nhất trên Quái vật Điện ảnh, thường dễ gây hiểu lầm là dịch Google, được chọn dịch từ những nguồn bình luận phim đặc biệt cảm tính, đầy tính áp đặt với cách viết chẳng mấy dễ chịu và không bàn đến khía cạnh kỹ thuật của bộ phim. Nếu bạn thích đọc kiểu bình phim mướt mát gần giống với bài PR, hoặc nếu bạn tìm kiếm kiểu bình phim "khoe chữ" phân tích góc máy, cảnh quay, âm thanh, ánh sáng, kỹ xảo, cao trào... thì có thể dừng đọc và tìm đến các trang web khác.
|
Mặc dù đạo diễn Michael Bay không hề thể hiện vấn đề nghị sự cụ thể nào –
ngoài sự sùng bái ông dành cho những người hùng cơ bắp chống lại hỏa
lực mạnh hơn –
13 Hours liên quan đến chính trị ngoại giao gần đây, và cuộc tấn công đẫm máu xảy ra trong thời gian Hillary Clinton là Ngoại trưởng Mỹ.
Thế nên đây là một bộ phim sẽ bị bình phẩm rất nhiều năm nay – hầu hết bởi những chuyên gia chính trị và ứng viên đảng Cộng hòa.
Thực
tế, phim không hề đề cập đến bà Clinton. Phim dành phần lớn sự ghê tởm
cho những kẻ ẩn danh, được cho là các quan chức CIA và Lầu Năm Góc bạc
nhược; thảm họa ở Libya này, theo phim gợi ý, là thất bại do giận dữ,
chứ không phải do chính sách. (Như mọi phim chiến tranh bảo thủ của
Hollywood kể từ
The Green Berets, cho rằng lính Mỹ có thể chiến thắng bất cứ xung đột nào chỉ cần các sếp lớn và nhân viên bàn giấy chịu nỗ lực hành động.)
Thực
ra, với một phim chống chính trị gia, bàn luận chính trị chẳng thú vị
chút nào. Chúng ta không biết Libya vỡ nợ thế nào, hay lịch sử lâu đời
của khu vực này hay thậm chí tại sao người Mỹ có mặt ở đó. "Đất nước của
anh phải phối hợp (hành động)," một người Mỹ đốp chát với một người
Libya ở cuối phim – như thể một kẻ quan sát bàng quan người Mỹ nào đó
đột nhiên bị lôi vào chuyện này.
Những màn đấu súng sáng lòe trời đêm
Phim của Bay sẽ vẫn có vai trò trong cuộc đua tranh cử tổng thống Mỹ năm
nay, đặc biệt vì ngày phát hành của nó. Nhưng ngoài yếu tố quân sự
chuyên nghiệp quen thuộc,
13 Hours (tít phụ trên poster, "Những
người lính ngầm Benghazi" không xuất hiện trong phần ‘credit’ đầu phim)
tránh né hầu hết tranh cãi liên quan đến bà Clinton để tập trung vào
điều Michael Bay thực sự quan tâm.
Là làm một phim Michael Bay.
Không
phải thứ dễ làm giả, như bạn biết nếu từng xem một phim của Peter Berg.
Mọi người đều biết phép ẩn dụ – một lá cờ Mỹ tung bay đâu đó, những cái
cười toe toét, những cảnh ánh mặt trời vàng. Phim của Bay thảy đều được
thiết kế để trông hoành tráng, như những phim quảng cáo nước ngọt Coke
kiểu cũ, nhưng với những cảnh xe cộ nổ tung và va đụng.
Tuy nhiên, Bay làm điều đó vẫn hay nhất. Vì Bay vẫn tin tưởng.
Phim
có bốn trong số năm đại cảnh hành động là những màn trình diễn, và được
quay một cách hứng khởi, nếu có phần rối rắm – xe rượt đuổi điên cuồng
trên những đường phố Bắc Phi ngoằn ngoèo, những màn đấu súng sáng lòe
trời đêm, lực lượng dân quân bò trườn đột kích rùng rợn. (Có lúc, cách
dàn dựng rối rắm điển hình của Bay phục vụ cho câu chuyện, nhấn mạnh
rằng không ai biết ai là kẻ xấu thực sự, hay từ đâu ra.)
Không ai biết ai là kẻ xấu thực sự, từ đâu ra
Phim cũng ca ngợi, như hầu hết phim của Bay đều thế (kể cả
Pain & Gain
bị đánh giá thấp) tình đồng đội của những chàng trai gan góc. Hầu hết
chuyên viên an ninh trong phim là cựu quân nhân, những người kỳ cựu cùng
chia sẻ những chuyến phiêu lưu và sự hy sinh. Đáng lẽ không phải đến
Libya để chết vì đất nước mình, nhưng họ sẵn sàng sống chết vì bạn bè.
Và khi phim bám sát những nhân vật giản dị này, và những màn bạo lực đột ngột bùng nổ, là lúc phim hay nhất.
Thật
không may trong khi Bay có con mắt nhà nghề, ông lại không có cái tai
nhà nghề, và kịch bản của Chuck Hogan đầy rẫy những thứ vớ vẩn, lời
thoại đao to búa lớn dường như chỉ nhằm khen ngợi rẻ tiền. ("Tôi cần một
bị đầy tiền và một chyến bay tới Benghazi," một người hùng vênh váo gầm
gừ. "Ông đừng ra lệnh nữa, ông đi mà làm," một nhân viên an ninh khác
nạt nộ ông sếp CIA bạc nhược.)
Tuy nhiên, ít ra Bay cũng cưỡng
lại được thôi thúc thông thường của ông là dành những lời thoại đó cho
những diễn viên như Mark Wahlberg hay Dwayne Johnson mà đã chọn những
diễn viên thực thụ.
John Krasinski trong vai Jack
John Krasinski là một ngôi sao giỏi chưa mấy nổi tiếng vào vai Jack, một
tân binh mà chúng ta sẽ theo sát trong sứ mệnh kinh hoàng này; James
Badge Dale và Pablo Schreiber là hai trong số các chuyên viên trong
nhóm. Tất cả đều hay, và hầu hết là những gương mặt chưa quen thuộc bổ
sung vẻ hiện thực và căng thẳng cho bộ phim. Chuyện gì cũng có thể xảy
ra với bất cứ ai, bất cứ lúc nào.
Và thường là thế.
Xin nhắc lần nữa, đây không phải là một phim – như
Zero Dark Thirty, hay
Black Hawk Down hay
Jarhead
– có quan điểm phức tạp về chính sách ngoại giao của nước Mỹ, và người
đã ra lệnh tiến hành. Ngoài việc không tin tưởng Washington và các đồng
nghiệp nói chung, và sự ngưỡng mộ dành cho trung tâm và những người lính
thực địa, mục tiêu rõ ràng nhất của
13 Hours là làm một phim hành động về một trận chiến Alamo* thời hiện đại.
Nhưng
trong lúc chúng ta theo dõi những con người này, Bay đảm bảo chúng ta
sẽ không thể nhìn ngó đâu khác. Hay là thôi nhấp nhổm – dù chúng ta đều
đã biết kết cuộc khủng khiếp – mong rằng tất cả bọn họ cuối cùng sẽ sống
sót trở về nhà.
Dù đã biết kết cuộc khủng khiếp, chúng ta đều mong tất cả họ sống sót trở về
Lưu ý phân loại: phim có ngôn ngữ thô tục, bạo lực và máu me.
13 Hours: The Secret Soldiers of Benghazi (phân loại R) phát hành ở Việt Nam với tựa
13 giờ: Lính ngầm Benghazi (thời lượng 144 phút)
Đạo diễn Michael Bay. Với các diễn viên chính: John Krasinski, James Badge Dale, Pablo Schreiber
Đánh giá: ★ ★ ½
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: The Star-Ledger
* Cuộc chiến Alamo, Texas năm 1836 giữa Mỹ và Mexico, dẫn đến tách Texas ra khỏi Mexico, sáp nhập vào nước Mỹ. (ND)