Giải thưởng - LHP

Cành cọ vàng Cannes 2013 về tay Blue Is the Warmest Color

27/05/2013

Nước sở tại lần này đã thắng lớn tại Liên hoan phim Cannes vào đêm chủ nhật 26/5 khi Blue Is the Warmest Color ra về với Cành cọ vàng.

Trong một bước đi bất thường, chủ tịch ban giám khảo Steven Spielberg công bố rằng giải thưởng được trao cho không chỉ đạo diễn Abdellatif Kechiche (The Secret of the Grain), như truyền thống, mà còn cho hai diễn viên chính Adèle Exarchopoulos và Léa Seydoux. Cả hai nữ diễn viên trào nước mắt khi bước lên sân khấu.

Đạo diễn người Pháp gốc Tunisie Abdellatif Kechiche (giữa) trên sân khấu với Cành cọ vàng, cùng hai nữ diễn viên Pháp Lea Seydoux (trái) và Adele Exarchopoulos [Ảnh: Valery Hache/AFP/Getty Images]

Câu chuyện tình dục công khai của một phụ nữ trẻ khám phá ham muốn và bản thân, Blue được giới phê bình tán thưởng nhưng có nhiều ý kiến khác nhau ở những nước nói tiếng Anh, cho rằng đây là một bộ phim hoàn toàn đi từ sự tò mò tính dục đến chuẩn mực vàng cho chuyện tình đồng giới nữ đến một phim Sundance dài ba tiếng ở Pháp. Hay có lẽ là tổng hòa của cả ba điều này. Có tựa tiếng Pháp là La Vie d'Adèle, bộ phim sẽ được Sundance Selects của kênh truyền hình IFC phát hành ở Mỹ.

Trong một năm không có phim nào nổi bật thì tối chủ nhật vừa qua là một đêm cũng khá đẹp cho điện ảnh Mỹ. Hai phim Mỹ tham gia tranh giải đã thắng những giải chính, với Inside Llewyn Davis được Ethan và Joel Coen làm một cách sắc sảo đoạt Giải thưởng lớn, được coi là giải nhì của Cannes.

Nam diễn viên người Mỹ Oscar Isaac (trái) phát biểu nhận giải trên sân khấu thay mặt hai anh em đạo diễn Joel và Ethan Coen sau khi họ đoạt Giải thưởng lớn cho bộ phim Inside Llewyn Davis [Ảnh: Valery Hache/AFP/Getty Images]

Ngôi sao Oscar Isaac, thay anh em nhà Coen vắng mặt, lên nhận giải thưởng từ Kim Novak (“Wow, Kim Novak" là những từ đầu tiên anh thốt lên) đóng vai một ca sĩ thời kỳ tiền Bob Dylan năm 1961 trong dòng nhạc ‘folk’ ở New York làm một hành trình một tuần nhọc nhằn buồn dai dẳng và thất vọng tràn trề.

Cũng không có mặt là Bruce Dern của phim Nebraska (đạo diễn Alexander Payne đã nhận giải thay ông), đoạt giải nam diễn viên xuất sắc cho vai diễn một cư dân già của Billings, Mont., bị chứng mất trí tin rằng mình thắng 1 triệu đôla cá ngựa và sẽ không từ bỏ việc đến Omaha để nhận tiền thắng cược. Bộ phim đẹp tuyệt vời này pha trộn cái hài lập dị cay độc với yếu tố tâm lý của nỗi đau bất ngờ và sự ấm áp đạt hiệu quả xuất sắc.

Có lẽ người thắng giải bất ngờ nhất đêm qua là nữ diễn viên người Pháp Bérénice Bejo, từng đóng The Artist, đã đoạt giải nữ diễn viên xuất sắc cho vai diễn trong The Past, một phim Pháp được làm tại Paris do đạo diễn người Iran Asghar Farhadi thực hiện, ông chỉ đạo thông qua phiên dịch vì không nói được tiếng Pháp.

Nữ diễn viên Bérénice Bejo trong buổi chụp ảnh sau lễ trao giải,cô đã đoạt giải nữ diễn viên xuất sắc với vai diễn trong phim Le Passe (The Past) [Ảnh: Jean-paul Pelissier/Reuters]

Tương tự A Separation, tác phẩm đoạt giải Oscar của Farhadi, The Past thể hiện tài năng miêu tả hiện thực những tình huống cảm xúc mãnh liệt. Câu chuyện tập trung vào một người đàn ông Iran trở lại Pháp để cho vợ ông (Bejo) cuộc ly hôn mà cô muốn và chịu đựng những hậu quả tàn phá.

Bộc lộ rõ sự ngạc nhiên suýt nữa không rời khỏi ghế được, Bejo vẫn còn rất xúc động đến độ cô phát biểu nhận giải hầu như toàn bằng tiếng Anh. "Tôi không trông đợi có được giải thưởng này, tôi không ngờ," cô nói, trước khi mời Farhadi lên sân khấu cùng cô. "Asghar, tôi yêu ông quá, và tôi rất yêu bộ phim này, nhờ có ông."

Giải thưởng của ban giám khảo liên hoan thuộc về đạo diễn người Nhật Hirokazu Kore-eda

Đoạt giải thưởng của ban giám khảo là Like Father, Like Son của đạo diễn người Nhật Hirokazu Kore-eda, về một đề tài nếu vào tay người khác thì sẽ thành một phim thống thiết (melodramatic): Hai gia đình ở hai hoàn cảnh khác nhau phát hiện ra hai đứa con trai 6 tuổi của họ đã bị hoán đổi nhau lúc sinh ra và rằng người này đang nuôi con của người kia.

Nhưng Kore-eda (After Life, Nobody Knows) không chỉ là bậc thầy làm việc với trẻ em, ông còn là một đạo diễn có khiếu cảm thông với phong cách cực kỳ tự nhiên, và bộ phim này đã làm được cái việc dịu dàng êm ái trong khi đặt ra những câu hỏi nhức nhối và bản chất gia đình.

Đạo diễn Giả Chương Kha (A Touch of Sin) cùng nữ diễn viên Triệu Đào sau khi nhận giải kịch bản xuất sắc

Một đạo diễn-biên kịch châu Á khác, Giả Chương Kha của Trung Quốc, nhận giải kịch bản xuất sắc cho tác phẩm A Touch of Sin. Là một phim nhiều tầng, Sin cung cấp một miêu tả sự hủy hoại dần mòn của Trung Quốc Mới, một xã hội cái gì-cũng-để-bán vẫn đang tìm cách đương đầu với tác động làm mất nhân tính của chủ nghĩa tư bản không kiểm soát.

"Trung Quốc đang thay đổi quá nhanh," nhà làm phim này phát biểu bằng tiếng Anh trong lúc nhận giải. "Điện ảnh là phương cách tốt nhất để tôi tìm kiếm tự do."

Đạo diễn Amat Escalante (trái), đoạt giải đạo diễn xuất sắc với bộ phim Heli, mừng chiến thắng trên sân khấu cùng diễn viên Forest Whitaker [Ảnh: Yves Herman/Reuters]

Được vinh danh đạo diễn xuất sắc là Amat Escalante của Mexico, bộ phim Heli của ông là một cái nhìn đáng ngại về một xã hội tràn ngập bạo lực cực độ liên quan đến cuộc chiến ma túy. Giải Camera vàng của liên hoan, dành cho phim đầu tay xuất sắc, thuộc về Ilo Ilo của Anthony Chen từ Singapore, giải thưởng Cannes đầu tiên cho quốc gia này.

Đạo diễn Anthony Chen, thắng giải Camera vàng với phim Ilo Ilo [Ảnh: Eric Gaillard/Reuters]

Không nhận được giải thưởng nào là The Great Beauty của Paolo Sorrentino, một ảo ảnh điện ảnh được làm với phong cách bùng nổ. Là bản cập nhật của La Dolce Vita, phim có sự tham gia của nam diễn viên vĩ đại người Italia Toni Servillo trong vai một biên niên sử gia La Mã kỳ cựu bên bờ vực của sự tuyệt vọng.

Hai phim Mỹ nhận giải thưởng ngoài hạng mục cạnh tranh chính. Bi kịch báo thù Blue Ruin của Jeremy Saulnier nhận giải FIPRESCI tức là giải của giới phê bình điện ảnh quốc tế ở hạng mục Directors Fortnight, và bộ phim từng thắng giải ở Sundance Fruitvale Station của Ryan Coogler đoạt Prize of the Future ở hạng mục Un Certain Regard.

Trong số những gương mặt nổi bật ngoài hạng mục cạnh tranh chính là hai phim lấy chất liệu từ thể loại âm nhạc dân gian.

Grand Central của Rebecca Zlotowski là một kiểu phim 'neo-noir' trình bày chi tiến một cách thành thạo một cơn say tình giữa một công nhân không gốc gác và một người trông giống Lana Turner, đặt trong bối cảnh độc hại của một trong những nhà máy điện hạt nhân của Pháp.

Lấy bối cảnh tương phản trong những giờ phút cuối cùng trước sứ mạng đầu tiên có người điều khiển đến sao Hỏa, trong The Last Days on Mars của Ruairi Robinson, Liev Schreiber và Olivia Williams là các thành viên phi hành đoàn phải đối phó với một dạng virus của sinh vật ngoài không gian. Quen thuộc nhưng hấp dẫn một cách không phủ nhận được, Mars là một phim hạng B tốc độ nhanh, sắc sảo cho thấy phim khoa học viễn tưởng với kinh phí có hạn cũng có thể làm nên chuyện.

Toàn cảnh những người thắng giải trên sân khấu [Ảnh: Valery Hache/AFP/Getty Images]

Khó xếp loại hơn là All Is Lost, bộ phim phiêu lưu và hấp dẫn của J.C. Chandor ăn theo Margin Call. Với sự tham gia không nói câu thoại nào của Robert Redford và không còn ai khác nữa, đây là câu chuyện về một thủy thủ đơn độc cố gắng để sống còn trên chiếc du thuyền dài 39 bộ khi mọi việc đều hỏng hết cả.

Bất chấp không tránh khỏi tập trung vào phim mới, khía cạnh đáng nhớ nhất của một liên hoan phim thường là sự kết nối giữa quá khứ và hiện tại trong hạng mục Cannes Classics, và năm nay cũng vậy.

Không chỉ có một bản phục chế có màu bộ phim cuối cùng của bậc thầy người Nhật Yasujiro Ozu, An Autumn Afternoon năm 1963, một bản phục chế hoàn chỉnh, phim còn được giới thiệu một cách cảm động bởi hậu sinh Kore-eda, tiết lộ rằng ông viết tất cả các phim của mình ở cùng khu nhà nghỉ trên núi mà Ozu đã từng sử dụng. "Nếu các bạn đang xem phim này lần đầu," ông nói với đám đông chật ních, "tôi ghen tị với các bạn đó."

Dịch: Yên Khuê @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Los Angeles Times


Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên Facebook của chúng tôi