Gần một khu vực đông đúc của thủ đô nhộn nhịp, nhà làm phim Christopher 
McQuarrie ngồi trong một phòng chiếu, tranh luận về những cảnh từ bộ 
phim mới Mission: Impossible - Rogue Nation.
        
            
            
Trong một cảnh, Ethan Hunt của Tom Cruise lướt chiếc BMW, kiểu 
Formula One, qua những đường phố chật hẹp ở Morocco và, một cảnh khác, 
bị treo lủng lẳng mình trần nhăn nhó lãnh những cú đấm tàn bạo. 
McQuarrie ghi chú trong đầu khi ông suy ngẫm về bộ phim lớn nhất từ 
trước đến nay của ông và là một trong những phim nổi bật nhất hè năm nay
 khi mở màn vào ngày 31/7.

Ethan Hunt của Tom Cruise trong pha mạo hiểm bám cánh máy bay
 đang cất cánh trong Mission: Impossible – Rogue Nation
Xoay quanh việc tổ chức IMF của Hunt truy theo một siêu tổ chức khủng bố có tên gọi Syndicate, 
Rogue Nation cần một đòn tổng lực của một phim phiêu lưu-hành động tháng 7 đồng thời hoàn thành nhiệm vụ bất thành văn này của 
Mission: kể chuyện mượt, hài thú vị và — đây là điều then chốt mà 
Mission được chằm hằm ở bất cứ đâu — những điệp vụ nhiều kỳ.
McQuarrie
 từng nhiều lần giữ vai trò trung tâm trong những cảnh đó, và ông đã 
nghiên cứu cẩn thận về những sắc thái mà tất cả những người còn lại 
trong số chúng ta không nhận ra: thiết kế âm thanh, giọng điệu chính 
trực, kể cả ảnh hưởng mang dấu vân tay của ông. "Tôi đã xem 
The Man Who Knew Too Much
 của Hitchcock và nghĩ, 'Thể nào thiên hạ cũng bảo là tôi ăn cắp từ phim
 đó cho mà xem,' ông nói khi thảo luận bối cảnh mở rộng của một cảnh ám 
sát trong 
Mission tại một nhà hát opera ở châu Âu.
Nghe 
nói đám đông không mấy ủng hộ — và phải chăng ông cứ nói là ông không 
thấy? — ông chợt lóe lên vẻ hoài nghi. "Tôi có thể nói vậy. Nhưng tôi 
không biết người ta có tin tôi không."
Ngay sau đó, McQuarrie — 
vuốt lại tóc, đeo kính râm vào — tự tin bước ra phố, người sẽ chọn con 
đường quanh co nhất ở Hollywood đương đại này tại một điểm đến bất 
thường trong sự nghiệp. Ông mở cánh cửa bật để bước vào một nhà hàng 
sang trọng, chỗ đám nhà báo tụ tập, một sự chào đón vương giả trong cái 
thành phố cách chỗ cuộc phiêu lưu của ông đã bắt đầu.

Đạo diễn Chris McQuarrie tại Sager + Wilde ở Hackney, London [Ảnh: Matthew Lloyd]
Đi xuốngNăm 1995, cuộc sống thật tốt đẹp với Chris McQuarrie. Ở tuổi 26 và chỉ mới chuyển đến Los Angeles vài năm ông đã viết 
The Usual Suspects,
 câu chuyện trinh thám này trở thành một chấn động văn hóa và đem lại 
cho McQuarrie một giải Oscar. Bryan Singer, đạo diễn bộ phim và là người
 bạn thời thơ ấu của McQuarrie từ New Jersey, tiếp sau đó đạo diễn 
X-Men và trở thành một đạo diễn đảm bảo tiền về ngân hàng ‘khủng’. McQuarrie dường như cũng trên cùng quỹ đạo đi lên đó.
Tuy
 nhiên, khi các đặt hàng đến, ông cảm thấy không thoải mái. Các hãng 
phim muốn một phim tội phạm nữa, chuộng thắt nút kiểu Keyser Soze (nhân 
vật chính trong 
The Usual Suspects – ND). "Mỗi lần tôi cố gắng 
viết một nhân vật phản diện cho vai chính diện của tôi thì hắn ta lại 
sống trong cái bóng của gã không có mặt đó. Và giờ đây tôi phải viết một
 gã có ở đó."
McQuarrie tìm gặp Singer. Đạo diễn 
Suspects đang
 sẵn sàng làm phim siêu anh hùng — sắp định vị sự nghiệp, ông tin vậy. 
"Nhưng chúng ta không phải là những tay làm phim truyện tranh," 
McQuarrie bảo Singer, hơi ngãng ra. Thay vào đó ông quyết định làm một 
phim về Alexander Đại đế. Ông là người ái mộ lịch sử và bị nhân vật đã 
chinh phục rất nhiều ở tuổi đời rất trẻ này mê hoặc — một sự tương đồng 
với McQuarrie — và mất ở tuổi 32.
McQuarrie mất nhiều năm cố gắng
 làm phim Alexander, bay tới Seattle gặp gỡ biên kịch Peter Buchman lúc 
đó còn chưa có tiếng tăm. "Chris quyết định ông muốn làm gì thay vì để 
Hollywood ra lệnh cho ông phải làm gì," Dana Goldberg, người bạn lâu năm
 sau này trở thành nhà sản xuất 
Rogue Nation, nói.

Cảnh trong phim The Usual Suspects, bộ phim đã đem lại cho
 Christopher McQuarrie giải Oscar Kịch bản xuất sắc
McQuarrie và Buchman nhiều đêm miệt mài làm phim Alexander, rồi đi gặp 
gỡ khắp Hollywood. McQuarrie làm nổ tung những cuộc gặp đó bằng âm nhạc 
mà ông mường tượng ra. 
Usual Suspects trở thành tấm vé để ông đến với sử thi của David Lean.
Nhưng Alexander là một sự mạo hiểm tốn kém, và không rõ liệu có ai muốn làm bộ phim này không.
Bước rẽ Thế chiến thứ IICâu
 trả lời là không. Đầu tiên Warner Bros. và những người khác không muốn 
giao một phim kinh phí lớn cho một đạo diễn đầu tay. Rồi một hãng không 
bật đèn xanh cho bộ phim dù có Martin Scorsese và Leonardo DiCaprio. Khi
 Oliver Stone nhảy cừu bỏ qua nó để đến với một dự án đối thủ, Alexander
 của McQuarrie chết ngỏm. (Phim của Stone cũng tịt, nhưng đó là một câu 
chuyện khác.)
Báo chí nện McQuarrie tơi bời. "Khi anh đoạt một 
giải Oscar kịch bản ở cái tuổi mà anh nghĩ mình muốn làm gì thì làm," 
Buchman nói. "Và rồi anh nhận ra là không thể, thì đó là một đòn choáng 
váng."

Benicio Del Toro trong phim The Way of the Gun, phim đạo diễn đầu tay của McQuarrie năm 2000
"Dù trong những thời khắc đen tối nhất của mình Chris có một kiểu hài 
hiểm ác, và khả năng đòi hỏi một chỗ bằng cách kể những câu chuyện ngay 
tại chỗ, những câu chuyện có cấu trúc và tưởng thưởng kịch bản xuất 
sắc," biên kịch Tim Talbott, người bạn mà sau này McQuarrie đã giúp đỡ 
để bộ phim 
The Stanford Prison Experiment thập niên 1970 được cất cánh.
McQuarrie cuối cùng đã có tác phẩm đạo diễn đầu tay với 
The Way of the Gun
 năm 2000, một phim tâm lý bạo lực cốt truyện xoay quanh vụ bắt cóc một 
người mẹ đẻ thuê. Bộ phim tắt tịt. Nhà bình luận quá cố của 
Time Richard
 Corliss châm biếm, "McQuarrie … sáng tác ra một trận đấu súng hai tiếng
 đồng hồ bị cắt ngang bằng những câu hỏi về tình phụ tử."
Nếu 
McQuarrie không tìm ra đường cho mình ở Hollywood thì giờ ông đã văng 
rồi. Cái tiếng tăm cứng đầu với các nhà điều hành của ông chẳng ích lợi 
gì. Nhưng ông làm hết sức suốt một thời gian dài, hy vọng câu chuyện sẽ 
chinh phục tất cả, như các biên kịch trẻ nói, khi người ta đọc những 
thành tích như thế. Ông viết kịch bản lịch sử, trong đó có một kịch bản 
ám sát Hitler — loại phim mà những hãng lớn ngày nay không nhúc nhích dù
 có ngoại lực tác động.
Ở Seattle, nhà làm phim này đánh bạc với 
những nhà điều hành thành công của Microsoft. Họ đề nghị nhà biên kịch 
đoạt giải Oscar này làm điều mà ông đang làm, ông bảo họ vậy, một năm 
sau họ lại hỏi, ông sẽ lầm bầm gì đó về một dự án khác nữa.

Đạo dễn Christopher McQuarrie, phải, chỉ đạo trên trường quay The Way of the Gun
Vấn đề lên đến đỉnh điểm năm 2006, khi ông cùng gia đình đi nghỉ hè ở 
châu Âu. Lần đầu tiên trong bao nhiêu năm, ông không mang laptop theo 
cũng không nhận các cuộc gọi công việc.
"Vợ tôi bảo, 'Anh vui vẻ 
hơn bao giờ hết. Anh vui vẻ với các con hơn bao giờ hết. Hôn nhân của 
chúng ta hạnh phúc hơn bao giờ hết,'" ông nhớ lại. "Và tôi nghĩ, '10 năm
 rồi đây là lần đầu tiên tôi không nghĩ đến ai ở Los Angeles. Và tôi 
chợt nhận ra mình đã phát bệnh mà thậm chí còn không biết. Tôi đã làm 
việc quá lâu theo cái chuyện hoang đường rằng kịch bản hay sẽ đến tay 
bạn. Và đó là một lời nói dối."
Ông hỏi vợ mình, Heather: "'Em có
 phiền nếu anh sẽ không bao giờ viết kịch bản phim nữa và kiếm sống bằng
 cách nào khác?' Cô ấy bảo không, thế là tôi nghỉ."
Và đó là lúc Tom Cruise xuất hiện.
Kết nối quan trọng

Từ trái qua: Christopher McQuarrie, Bryan Singer và Tom Cruise
 tại buổi ra mắt Valkyrie ở Madrid, Tây Ban Nha
Năm 2006 Cruise ở vào giai đoạn trì trệ trong sự nghiệp. Nhiều vụ 
xì-căng-đang trên báo lá cải và bị sếp Sumner Redstone của Paramount sa 
thải có nghĩa là Cruise bị coi như tiêu trên toàn cõi Hollywood.
Nghe
 lỏm người ta viết cáo phó cho Cruise trong một nhà hàng ở Los Angeles, 
McQuarrie lấy làm ngạc nhiên. Cũng có một người khác thành công sớm và 
giờ đây bị cỗ máy nghiền thịt Hollywood nhả ra. Qua một mối quen biết 
ông liên lạc được với Cruise. Ngay sau đó, phần lớn vì tò mò, ông có 
cuộc gặp với đối tác sản xuất của Cruise, Paula Wagner, và rồi với 
Cruise.
Cả hai nhanh chóng tâm đầu ý hợp, cười phá lên về bộ phim 
The Verdict
 của Paul Newman — một bộ phim cả hai cùng thích — và nhiều phim kinh 
điển khác mà McQuarrie nghiên cứu kỹ. "Hôm đó khi McQ đến tôi nhìn thấy 
một tay quá sức tài ba và quá hiểu cấu trúc và cốt truyện điện ảnh, và 
nếu anh ta không bao giờ phát huy hết tài năng đó thì thật lãng phí biết
 bao," Cruise nói trong một phỏng vấn qua điện thoại.
Trong khi 
đó, Singer, không hay biết quyết định của McQuarrie, gọi điện thoại cho 
người bạn cũ về một kịch bản đề tài phát xít Đức, có tựa 
Valkyrie. Singer vừa mới đạo diễn 
Superman Returns
 và cần gột rửa khẩu vị. McQuarrie sắp sửa bán kịch bản đó lấy tiền. 
Nhưng một cuộc gặp với Cruise biến thành hai, rồi bốn cuộc gặp. Wagner, 
đang cùng Cruise làm cho công ty United Artists sống lại, hỏi liệu 
McQuarrie có muốn sản xuất bộ phim này không.

Tom Cruise, trái, trong phim Valkyrie
"Tôi muốn nói không, nhưng từ thoát ra khỏi miệng tôi là có," McQuarrie 
nói. "Và chống lại tất cả bản năng tự nhiên của mình, tôi làm nhà sản 
xuất bộ phim trị giá 70 triệu đôla đó với Tom Cruise và Bryan Singer."
Có
 rất nhiều khó khăn xuất hiện, như một tay nhà báo thích sung sướng trên
 đau khổ của người khác nhảy dựng lên với xuất phẩm của Cruise. Nhưng 
những tháng trên phim trường cho McQuarrie một quá trình đổ vỡ trong 
việc sản xuất phim. "Nếu đây là đấu cờ, bạn có thể nói rốt cuộc ông ấy 
đã có được tầm nhìn toàn cuộc diện ván cờ," quản lý lâu năm của ông, Ken
 Kamins, nhớ lại.
Valkyrie thu được 200 triệu đôla toàn 
cầu, khá đậm đối với một phim lịch sử. Quan trọng hơn, mối quan hệ với 
Cruise được tôi luyện. Ngôi sao này sẽ đưa McQuarrie vào việc đánh bóng 
kịch bản cho các phim của anh. McQuarrie cũng còn ý tưởng đạo diễn một 
phim sử thi. Một lần, sau khi Cruise tình cờ nghe ông nói về một bộ phim
 như thế, nam diễn viên đã quàng tay lên người McQuarrie và nói, về bản 
chất là tốt nhưng đau nhói, "Chúng ta phải tập trung vào bộ phim nào sẽ 
thực sự được làm."

McQuarrie và Tom Cruise trên trường quay Jack Reacher
Phim đó chính là phim ly kỳ 
Jack Reacher của Cruise năm 2012. Dẫn đến một sự cộng tác lớn hơn nhiều nữa giữa McQuarrie-Cruise.
"Ở trên đường siêu tốc"McQuarrie
 sắp sửa ăn trưa xong. Người đàn ông này là một sự lai ghép phức tạp, cả
 chuyện trở lại lẫn chuyện cảnh báo, đã làm rất nhiều việc với 
Rogue Nation. Nổi tiếng kén cá chọn canh, ông làm công tác hậu kỳ mới cách chừng vài ngày. McQuarrie đạo diễn phim 
Mission thứ
 năm, từ Paramount và Skydance Prods., với một phong cách điện ảnh giữa 
thế kỷ pha trộn quy ước phim ly kỳ-công nghệ hiện đại, và điều đó vừa 
bảo đảm vừa cân bằng tốt đẹp.
Truyện phim có đủ thắt nút, lời 
thoại đủ ẩn dụ và một nữ gián điệp Anh (Rebecca Ferguson) đủ đáng ngờ để
 để có thể được nhận biết là từ biên kịch của 
The Usual Suspects, mà tháng tới đây là cách nay vừa đúng 20 năm.
McQuarrie
 và Cruise chủ yếu thiết kế cảnh hành động trước — họ cũng đưa vào một 
cảnh rượt đuổi mô-tô ở Morocco và cảnh dưới nước không nói nên lời — và 
rồi kết nối lại bằng cốt truyện. 
Cruise đã phải thuyết phục 
McQuarrie làm bộ phim này, "McQ nói, 'Ừ, có thể, tôi không chắc,'" 
Cruise cười to nhớ lại trên điện thoại từ phòng biên tập 
Mission tuần rồi. "Và tôi nói, 'Thôi nào, ông bạn, đừng nói nữa mà hãy làm đi.'"

Tom Cruise và Rebecca Ferguson trong một cảnh phim Mission: Impossible - Rogue Nation
Vậy là việc McQuarrie chịu trách nhiệm về một thế giới lớn lao này chừng
 có vẻ hơi kỳ lạ. Singer cũng thấy vậy. "Chúng tôi là hai thằng nhóc lúc
 nào cũng ở đường siêu tốc," Singer nói qua điện thoại từ phim trường 
làm phim 
X-Men mới nhất của ông ở Montreal. "Chúng tôi chưa bao
 giờ dám tưởng tượng bất cứ chuyện gì thế này lúc chúng tôi còn đang sử 
dụng pháo hoa để làm những bộ phim về Thế chiến II ở sân sau nhà."
Nhưng
 Singer đã làm phim hiện đại rất nhiều lần. Với McQuarrie, lần này là 
mới toanh, và là một tấm vải bạt còn lớn hơn tấm mà trước đó ông từng 
không thích. Không phải vì McQuarrie sống ở London, không ở Los Angeles 
đã gần hai năm: "Tôi chẳng nhớ nhung gì văn hóa đó. Tôi chẳng nhớ bầu 
không khí làm ăn ở đó."
Nhưng vị đạo diễn nói rằng, khi ông đã 
xuyên qua bụi rậm hãng phim hiện đại (ông cũng là một bác sĩ điều chỉnh 
kịch bản thượng hạng khi 
World War Z mắc cạn và giúp đảo ngược một kế hoạch để bắt đầu đưa Hunt vào sản xuất với 
Mission phần
 trước), ông đã dịu đi cái thái độ đơn độc chinh chiến của mình. "Đúng, 
bạn phải từ bỏ phần nào đó sự kiểm soát với một bộ phim như thế này. 
Nhưng nhìn theo một cách khác thì điều này chính là cộng tác," ông nói. 
"Khó khắn lớn nhất với tôi là liệu tôi có tin được chuyện làm phim hoang
 đường này không. Mà nói thẳng thắn là bịp…"

Christopher McQuarrie trong phòng biên tập Mission: Impossible - Rogue Nation
Nếu cách làm của McQuarrie giờ đã khác, tâm hồn ông không hề thay đổi, Goldberg nói.
"Ông
 giàu hiểu biết về làm phim và thông minh và cả chút tự kiêu, nhưng cuối
 cùng tất cả những gì ông muốn chỉ là làm được một bộ phim giải trí cho 
khán giả."
Lược dịch: © Ngân Mai @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Los Angeles Times