Hầu hết chuyên gia dự đoán cuối tuần rồi là chen vai thích cánh, với quán quân tuần trước, phim kinh dị
Annabelle: Creation, và phim hành động hài mới nhập cuộc
The Hitman's Bodyguard đều được kỳ vọng kết thúc ở khoảng 15 triệu đôla. Sau khi hốt đậm 35 triệu ở tuần mở màn,
Annabelle đươc coi là nhỉnh hơn
Hitman, dù dự kiến sẽ giảm 55%.
Tuy nhiên,
Hitman đã bất ngờ thắng lớn, mở màn với 21,6 triệu. Như vậy là tốt hơn mở màn gần đây của những phim hành động được trông đợi như
The Dark Tower (19,2 triệu) và
Atomic Blonde (18,3 triệu).
Trong khi đó, phim hài đánh cướp
Logan Lucky
mở màn về ba với chỉ 8,1 triệu. Đó là ở mức cuối dãy số kỳ vọng, quá khiêm tốn cho một khởi đầu. Dù vậy, thật đáng tò mò khi
Logan Lucky không được xem là đối thủ mạnh của
Hitman. Cả hai đều có dàn diễn viên toàn sao, cả đều đi giữa lằn ranh hành động và châm biếm, nhưng
Logan còn có đạo diễn tên tuổi (Steven Soderbergh từng đoạt Oscar) và bình luận xuất sắc (93% "tươi" trên Rotten Tomatoes).
Vậy thì, tại sao
Hitman vượt kỳ vọng và lấy được chiến thắng dứt khoát ở phòng vé? Còn tại sao
Logan không đem lại bất cứ đe dọa nào? Có bảy lý do:
1. Quan trọng là sức mạnh (và sự ăn ý) của các ngôi sao
Khán giả kéo nhau đi xem gói ‘combo’ Jackson và Reynolds có vẻ hấp dẫn hơn
|
Hitman lẫn
Logan đều có dàn diễn viên ấn tượng.
Hitman thể hiện Deadpool (Ryan Reynolds) và chính Nick Fury, Samuel L. Jackson, cùng Salma Hayek. Dàn đồng diễn của
Logan gồm Channing Tatum, Adam Driver, và Daniel Craig. Nhưng có cả đống tên tuổi hạng A trên áp phích thôi chưa đủ.
Hitman khơi
lên sức mạnh từ sự tương tác cặp đôi đũa lệch giữa Reynolds và Jackson,
cả hai đều có danh tiếng trong lòng khán giả vì sự lém lỉnh, khiếu hài
hước loại R của họ. Trong khi đó,
Logan yêu cầu khán giả tin
rằng Tatum, Driver, và Riley Keough là anh chị em. Không phải sự kết hợp
đa dạng đó không hiệu quả, nhưng không phải là hiển nhiên có hiệu quả,
trong khi cặp đối tác Reynolds-Jackson lập tức cho người xem có cảm giác
ngay từ trailer. Còn nữa, cả hai phim đều nhắm cùng đối tượng khán giả
trưởng thành – và họ đã kéo nhau đi xem gói ‘combo’ Jackson và Reynolds
có vẻ hấp dẫn hơn là dàn đồng diễn có vẻ chệch choạc của
Logan Lucky.
2. Ngay cả một đạo diễn cỡ như Soderbergh cũng có những hạn chế
Steven Soderbergh trên trường quay Logan Lucky
|
Soderbergh là nhà làm phim có nhiều thế mạnh; thực vậy, anh thường tự
viết kịch bản, tự quay phim, và tự biên tập phim của anh. Tuy nhiên, lần
này anh còn kiêm luôn công việc phát hành và marketing cho bộ phim –
những thứ việc anh từng có lần thử sức trước đó, với những kết quả lúc
này lúc khác.
Hồi năm 2006, bộ phim
Bubble của
Soderbergh là một thử nghiệm không chỉ về kể chuyện mà còn trong kiểu
phát hành; đó là nỗ lực đầu tiên phát hành một phim ra rạp và qua
video-theo-yêu cầu cùng ngày.
Bubble thất bại (phim quá kỳ quái
cho một thử nghiệm), nhưng phát hành rạp-và-VOD cùng ngày thì giờ không
chỉ là tiêu chuẩn mà còn là tối cần đối với phim độc lập, vì thị trường
rạp chiếu thảy đều đóng sập với phim độc lập.
Đối với
Logan, Soderbergh cố gắng thử chuyện gì khác nữa. Anh huy động vốn làm
Logan bằng
cách bán trước cho thị trường nước ngoài, và anh thuê nhà phát hành độc
lập Bleecker Street theo một cơ sở hoa hồng bất thường (thay vì ăn chia
một tỷ lệ phần trăm trên doanh thu, Bleecker Street lấy phí phát hành
khoán trước chưa đến 1 triệu đôla, và sẽ được trả một tỷ lệ phần trăm
nào đó của doanh thu phát hành rạp lẫn phát hành video gia đình chỉ khi
Logan đạt
một mốc chuẩn so sánh nhất định nào đó ở phòng vé – mà không có khả
năng là đạt). Anh còn trông nom cả việc marketing, mà hóa ra là không
khôn ngoan, vì...
Channing Tatum, Adam Driver, và Daniel Craig (trái) - dàn diễn viên toàn sao của Lucky Logan
|
3. Muốn kiếm tiền thì phải chi tiềnHitman lẫn
Logan đều có ngân sách 29 triệu đôla để sản xuất. Nhưng Lionsgate chi 30 triệu đôla để marketing
Hitman, trong khi Soderbergh riết róng với chỉ 20 triệu chi cho marketing
Logan,
một kinh phí tiếp thị hạn chế bởi những gì anh ky cóp được từ bán trước
phi-chiếu rạp. Thật không may, nhiêu đó không đủ để tạo nhận thức trên
thị trường.
Lẽ ra anh có thể làm được nếu bắt đầu sớm hơn (ba
tuần trước khi phim phát hành, anh chỉ chi 15% ngân sách marketing, so
với mức chuẩn 40% vào thời điểm đó trong chu kỳ phát hành) hoặc đưa phim
vào một liên hoan mùa xuân. Anh còn trì hoãn thúc đẩy phim mãi đến tận
cách ngày phát hành chỉ một tuần, đến với khán giả mục tiêu.
4. Lùa ‘fan’ thể thao đến phòng véHitman bẩy
lên tình huynh đệ bằng việc chiếu sớm cho một số đối tượng có tầm ảnh
hưởng quan trọng: vận động viên chuyên nghiệp và đại học, bao gồm những
thành viên của đội Denver Broncos, Chicago Bears, Cleveland Browns, Los
Angeles Rams, Miami Heat, và UCLA Bruins, cùng những cá nhân ngôi sao
thể thao như Ray Allen, Anthony Davis, và Clay Matthews.
Logan lấy bối cảnh một phần đường đua NASCAR và có rất nhiều
tay đua NASCAR thật đóng chính mình. Soderbergh lợi dụng điều này bằng
cách quảng cáo ở quê hương NASCAR (miền Trung Tây và Nam nước Mỹ) trong
khi hầu như tránh né những thành phố lớn còn lại. Tuy nhiên, ngoài nỗ
lực bằng một video lan truyền thể hiện Tatum tham gia một cuộc đua,
chẳng thấy có nỗ lực nào để tiếp thị bộ phim chuyên biệt đến ‘fan’
NASCAR.
Chuyện gì cũng có giá của nó, chiến lược đó đem lại cho phim này một lượng khán giả 70% là da trắng. Tuy nhiên,
Hitman nhắm
vào người Mỹ gốc Phi và gốc Latinh, và họ đã kéo đến với số lượng lớn
hơn tỷ lệ của họ trong dân chúng nói chung. Khán giả của
Hitman chỉ có 49% da trắng, 21% gốc Latinh, và 16% Mỹ gốc Phi.
5. Không phải lúc nào mạng xã hội cũng biến một phim thành đình đám được đâuMạng
xã hội đã chứng tỏ ngày càng quan trọng cho việc tạo sự bàn tán trong
khán giả tiềm năng, vốn là một lý do nữa của việc tại sao sức mạnh ngôi
sao lại quan trọng. Tổng cộng lượt theo Tatum trên Instagram, Facebook,
và Twitter chừng 43 triệu, nhiều hơn cả Reynolds, Jackson, và Hayek cộng
lại.
Nhưng thông điệp sử dụng phải rõ ràng, và theo hãng theo dõi mạng xã hội RelishMix, thông điệp của
Logan không
rõ. Khi ngày phát hành đến gần, bàn luận trên mạng cho thấy sự nhầm lẫn
không hiểu liệu phim này chủ yếu là hành động hay là hài. Trailer quảng
cáo của phim, mà Soderbergh áp dụng luôn không qua thử với nhóm trọng
điểm, không làm rõ thể loại của bộ phim và tạp âm không rõ giọng như
quảng cáo của
Hitman đã làm được.
6. Bình luận vẫn quan trọng, nhưng... Đây
lại thêm một trường hợp nữa, bất chấp việc Hollywood rền rĩ về điểm
Rotten Tomatoes thấp làm giảm lượng khán giả, ngược lại vẫn đúng.
Hitman đạt 38% "thối" trên RT, trong khi
Logan những 93% "tươi". Vì cả hai đều nhắm khán giả trưởng thành, những người vẫn đọc bình luận phim, sự chênh lệch đó lẽ phải khiến
Logan được
ưu ái hơn chứ. Nhưng khán giả không đồng ý với giới phê bình, đánh giá
qua điểm CinemaScore. Đường cong trên CinemaScore thật là thẳng tuột,
nên B+ mà
Hitman nhận được có nghĩa là truyền miệng tốt, trong khi B mà
Logan đạt được chỉ ra khán giả kém hào hứng rất xa.
7. Thời điểm là quyết địnhVới hai phim hài hành động nhắm
cùng phân khúc khán giả, có nghĩa là một phim sẽ lãnh đủ, và phim nào
có kinh phí marketing lớn hơn và mô hình phát hành rộng hơn (3.377 rạp
chiếu cho
Hitman so với 3.031 cho
Logan) sẽ thắng.
Hơn nữa,
Hitman tận
dụng một mùa không cạnh tranh đặc biệt ở phòng vé. Cuối tháng 8 thường
là điểm chết ở cụm rạp chiếu, mà hè này thì chuyện đó còn dữ dội hơn bao
giờ hết. Cả mùa hè năm nay đã giảm khoảng 12% so với hè năm ngoái rồi,
và tổng thu cuối tuần rồi khoảng 95,2 triệu đánh dấu doanh thu cuối tuần
thấp nhất năm 2017 đến nay.
Với những số liệu như thế – và với một lịch trình phát hành cho phần còn lại của tháng 8 xem ra chẳng có gì đặc sắc –
Hitman có thể giữ vị trí đầu bảng đến tận Ngày Lao động (ở Mỹ là ngày thứ hai đầu tiên của tháng 9 - ND).
Dịch: © Hải Đăng @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Moviefone