“Destination store” (tạm dịch: cửa hàng tiêu điểm) là một thuật ngữ tiếp
thị. Trong bán lẻ, thuật ngữ này dùng để chỉ việc kinh doanh không cần
gần các công ty hay nhà hàng khác để thành công. Trong khi đa số cửa
hàng cần cộng dồn giá trị, một trung tâm mua sắm thu hút khách hàng thì
một cửa hàng điểm tự thu hút việc kinh doanh.
Hãy xem Ikea. Ikea
là cửa hàng tiêu điểm điển hình. Hệ thống này đưa ra các sản phẩm độc
đáo. Ikea đóng góp nhiều hơn với dịch vụ và café của mình (cùng thịt
viên tuyệt ngon) so với các đối thủ. Điều quan trọng nhất, Ikea tọa lạc
tại nơi Ikea muốn, và, dù nơi ấy ở đâu, khách hàng sẽ lũ lượt kéo tới
bởi lẽ điều mà Ikea đưa ra đáng với công đi xe bất kể xung quanh mình đã
có cửa hàng nào khác chăng nữa.
Nghề diễn xuất cũng vận động
theo cách tương tự. Tại bất cứ thời điểm nào luôn có một vài diễn viên
chọn lọc, cực kỳ tài giỏi và làm chủ nghề nghiệp của họ đến mức khán giả
có nhu cầu xem bất cứ bộ phim nào có mặt họ. Bộ phim mà họ thực hiện
không cần phải là phim bom tấn, nhưng phải luôn có chất lượng cao.
Jimmy Stewart và Cary Grant thống trị thập niên 1950
Không có kế hoạch chi tiết cho việc làm sao để trở thành diễn viên tiêu
điểm. Điều quan trọng nhất là trở thành người xuất sắc nhất trong công
việc mà bạn đang làm: phim tâm lý, hài, hành động hay các thể loại khác,
trong thời gian dài. Ngược dòng thời gian, dễ dàng điểm ra các diễn
viên tiêu điểm trong bất cứ thập kỷ nào.
Jimmy Stewart và Cary Grant thống trị thập niên 1950, để lại các bộ phim để đời như Rear Window và North by Northwest.
Họ có thể đều gắn sự nghiệp của mình với Alfred Hitchcock trong những
năm 1950, tuy nhiên, đừng nghi ngờ dù chỉ trong một thoáng, đây là mối
quan hệ qua lại giữa đôi bên.
Thập niên 1960 là thời của “Vua
lạnh lùng” Steve McQueen và vẻ trang trọng huyền bí của Sidney Poitier.
Thập niên 1970 thuộc về Al Pacino với vai diễn Michael Corleone không
khoan dung cũng như cái nhìn chằm chằm của Clint Eastwood và chứng loạn
thần kinh chức năng của Jack Nicholson.
(Từ trái qua) Al Pacino, Robert De Niro và Tom Hanks
Robert De Niro ngự trị thập niên 1980. Tom Cruise có thể làm tốt hơn so
với việc bị bỏ xa ở vị trí thứ hai nếu không có tội ác chống lại nhân
loại trong Cocktail.
Tom Hanks cai quản thập niên 1990: từ phim tâm lý (Philadenphia) đến phim lãng mạn (Sleepless in Seattle), từ phim chiến tranh (Saving Private Ryan) đến phim thiếu nhi thân thiện (Toy Story I và II). Bạn cùng diễn với anh trong Philadelphia, Dezel Washington, cũng có sức mạnh tự bản thân mình với các vai diễn định hình sự nghiệp trong Malcolm X và Crime Tide.
Còn
thập niên vừa qua thì sao? Phải là ai đây? Có một số diễn viên có tính
tiêu điểm để chúng ta quyết định, song đáng chú ý nhất phải là hai ngôi
sao nhí một thời, Leonardo DiCaprio và Christian Bale. DiCaprio trội hơn
về phim hành động – tâm lý, còn Hiệp sĩ Áo choàng Christian Bale là bởi
anh luôn đẩy giới hạn của mình vượt xa chừng mực mà chúng ta có thể
đoán trước.
Chúng ta đã sống những năm tháng niên thiếu vào những
năm 2000 đủ để bắt đầu suy nghĩ về vấn đề: ai sẽ là diễn viên tiêu điểm
của thập kỷ này? Điều này rất đáng xem xét. Nếu bây giờ bạn suy nghĩ
đúng, điều đó có nghĩa một thập kỷ say mê bao gồm những màn trình diễn
với từ ít tới không có sự thất vọng nào giữa đó.
Danh sách mười
người xuất sắc nhất có vẻ được sắp xếp theo thứ tự. Mục đích ư? Xếp hạng
các đối thủ tiềm năng nhất nhằm mang lại cho bạn, tôi, và tất cả mọi
người cơ hội tuyệt vời nhất để làm được công việc vô cùng khó khăn này,
ít nhất là cho tới năm 2020.
- Những người đáng kính trọng và không đáng kính trọng
(Từ trái qua) Evan McGregor, Brad Pitt và Will Smith
Ewan McGregor
Nói về Ewan McGregor thì… anh làm nhiều phim
dở. Những vai diễn tốt của anh có thể xuất sắc và anh cũng tỏa sáng
ngay cả trong những bộ phim nhỏ hơn. Vấn đề là gần đây anh cho ra nhiều
tác phẩm đáng quên lãng hơn là những bộ phim đáng nhớ.
Brad Pitt
Trái
ngược với Ewan McGregor, Brad Pitt hiếm khi làm một bộ phim dở hết chỗ
nói. Tuy vậy, vấn đề của anh có vẻ không thể tránh được. Danh tiếng và
sức hấp dẫn của Pitt vượt lên trên tài năng diễn xuất thực sự của anh.
Các bộ phim của anh có xu hướng lửng lơ giữa thú vị và thực sự thú vị
nhưng chưa bao giờ hơn. Những bộ phim đáng chú ý nhất gần đây của anh (The Tree of Life, Inglourious Basterds)
nổi tiếng chủ yếu nhờ những nguyên nhân khác ngoài anh. Anh giống như
thịt viên Thụy Điển ở Ikea: Thật ngon miệng và tăng thêm trải nghiệm cho
bạn, nhưng hiếm khi là lý do để bạn đi đến Ikea thưởng thức chúng.
Will Smith
Cây
hái ra tiền: Nhận thức tương đối về khả năng một mình làm cho bộ phim
sinh lời của một diễn viên. Will Smith là cây hái ra tiền. Anh không
phải là một diễn viên tiêu điểm. Đã có nhiều minh chứng trong thập kỷ
qua về khả năng kỳ lạ của Smith trong việc sản xuất một loạt phim liên
tục đạt doanh thu trên 100 triệu USD, song tìm kiếm diễn viên tiêu điểm
là về nhìn về sự ghi nhận của công chúng, và thay vì tập trung vào tác
phẩm hiện thời mà một diễn viên đang thực hiện.
Phải nói rằng Will Smith làm những bộ phim dở. Men in Black II, Shark Tale I, [/i]Robot[/i], Hitch, The Pursuit of Happiness, I Am Legend, Hancock, và Seven Pounds
là chín bộ phim chính gần đây của anh. Trong số đó chỉ có bốn phim nhận
được đa số phê bình tích cực, và hầu hết mọi người không miêu tả ngay
cả bộ phim hay nhất trong số đó bằng một tính từ khá hơn so với từ
“được”.
- 10. Đồng hạng: Leonardo Di Caprio, Christian Bale, và George Clooney
(Từ trái qua) Leonardo DiCaprio, Christian Bale và George Clooney
Trong thể thao, người ta nói đừng bao giờ coi thường những nhà quán quân
đang ngự trị. DiCaprio, Bale, và Clooney là những diễn viên giỏi, rất
giỏi. Tuy nhiên, lịch sử chỉ ra rằng với một diễn viên tiêu điểm, danh
tiếng và thành công cuối cùng lại dẫn tới sự thụt lùi. Khi bạn ở trên
đỉnh của tất cả mọi thứ trong một khoảng thời gian thì sẽ có chuyện xảy
ra. Có thể không khí trên đó loãng hơn, nhưng, dù sao chăng nữa, cuối
cùng dường như khả năng suy xét tệ đi.
Không phải là nói họ sẽ
không làm được bộ phim chất lượng nào nữa. Chỉ xem xét lịch sử, và lịch
sử nói rằng không có ai giữ được thương hiệu cá nhân ở vị trí diễn viên
tiêu điểm mãi mãi. Đừng bỏ qua những người này, tuy nhiên hãy xem xét
các dự án mới của họ một cách thận trọng vì họ có thể không giữ nguyên
phong độ.
Tom Hardy là gương mặt được chú ý nhiều nhất trên màn ảnh ở Hollywood
hiện tại, song đó là lý do vì sao khó đưa anh lên vị trí cao hơn. Hardy
có tất cả các phương tiện để trở thành một diễn viên tiêu điểm, tuy
nhiên sự nghiệp của anh chưa có thời gian phát triển. Anh được chú ý
nhiều trên màn ảnh vì không ai cho anh cơ hội đóng vai chính trong một
bộ phim lớn như Inception.
Anh có thể sánh với bất kỳ ai
trong danh sách này về tài năng vào thời điểm này, song để trở thành
một diễn viên tiêu điểm bạn cần nhiều hơn tài năng. Bạn cần cơ hội để
tỏa sáng. Rồi Hardy sẽ có những cơ hội đó nhưng giờ đây anh còn xa mới
trở thành diễn viên tiêu điểm ở tương lai gần. Hy vọng anh sẽ là một thế
lực trong cuộc trao đổi năm 2020.
James Franco là một diễn viên quá tuyệt vời. Anh muốn có mặt trong các
bộ phim nặng ký. Anh muốn thực hiện những tác phẩm có ý nghĩa. Anh còn
thành công trong việc góp mặt trong những bộ phim xuất sắc, song có vẻ
chẳng có gì liên quan giữa những điều anh muốn làm và những điều anh đã
làm.
Dù gần đây anh đã tham gia những tác phẩm tuyệt vời, có quá nhiều bộ phim dở ngăn cản anh: Flyboys, Eat, Pray, Love, Your Highness,
vân vân. Không nhiều phim dở như Ewan McGregor, nhưng nếu bạn muốn trở
thành một diễn viên tiêu điểm bạn phải loại bỏ những phần thừa thãi ra
khỏi sơ yếu lý lịch của mình. Cho tới khi anh có thể tìm được giải pháp
cho sự không nhất quán của mình, James Franco sẽ tiếp tục giống như một
cửa hàng tiêu điểm được quản lý theo vùng không đồng nhất. Tại các cửa
hàng được quản lý tốt, mọi thứ đều rất tuyệt, nhưng với số ít cửa hàng
bị quản lý tồi, bạn đã tự mình lấy đá ngáng chân mình và làm cho chính
mình khó lòng gắng sức để quay lại.
Về mặt định nghĩa, một diễn
viên tiêu điểm phải bồi đắp niềm tin trong khán giả. Dù bộ phim có vẻ
điên khùng ra sao, mọi người cần có niềm tin rằng tất cả sẽ ổn bởi lẽ
diễn viên tiêu điểm đã gắn cái tên của anh ta lên đó. Những hoài nghi
lúc đầu về Rise of the Planet of the Apes cho thấy Franco chưa đạt đến đẳng cấp ấy và có thể không bao giờ làm được điều đó.
Trong vô vàn các diễn viên nổi tiếng, Paul Rudd có vẻ hơi giống cá trên
cạn. Những người chỉ trích anh không phải không có điểm tốt. Anh chắc
chắn sẽ phất lên hoặc là một sự lựa chọn tồi tệ, nhưng hiện giờ anh là
“chàng trai cuốn hút” trong phim hài. Nếu anh khai thác triệt để vị thế
một người vui tính có khả năng diễn xuất và trở thành một diễn viên hài
hước, chúng ta sẽ chứng kiến điều gì đó thật đặc biệt.
Một thực
tế ở đây là có một lý do khiến “chàng trai cuốn hút” trong phim hài
không bao giờ bứt phá được. Khi bạn là một diễn viên hài có tài, nhà nhà
viết phim dựa trên phong cách diễn hài của bạn. Mọi người sẽ đến xem
những phim đó. Bạn kiếm được nhiều tiền, cuối cùng câu chuyện cười trở
nên cũ rích và những câu chuyện na ná nhau không còn thành công như
trước. Nếu Paul Rudd tiếp tục bước đi trên con đường hoa hồng trải rộng
trước mắt anh thì bạn không cần phải căng mắt dõi theo sự nghiệp của anh
sẽ tiến tới đâu: Ben Stiller, Will Farrel, và Adam Sandler đều đã ở đó
trước.
Mặc dù những diễn viên hài ấy không bảo vệ được thương
hiệu của mình, rốt cuộc tất cả họ đều chỉ ra cho chúng ta một điều. Họ
biết diễn. Mỗi người trong số họ gần đây xuất hiện hay đóng vai chính
trong những phim mà họ thể hiện trình độ và sắc thái thực sự trong vai
diễn. Luôn là quá muộn để thay đổi chiều hướng sự nghiệp của họ, tuy
nhiên Paul Rudd vẫn còn cơ hội.
Điều gì khiến anh khác biệt?
Không nhiều lắm. Mỗi diễn viên được dẫn ra ở trên tỏ ra thành công như
nhau. Đa số là những tên tuổi lớn trong mắt công chúng. Với Rudd, cơ hội
tốt nhất của anh để tránh bị đóng khuôn vai diễn quá nhiều là đầu óc
và, hy vọng, khả năng học hỏi từ những người như anh. Liệu có thể nào?
Không. Vì thế anh ấy xếp thứ bảy.
Một người khó đánh giá. Matt Damon diễn nhiều phim hay. Nếu so sánh sự
nghiệp của anh với bất kỳ diễn viên tiêu điểm nào khác, có lẽ đó là Cary
Grant. Nhiều thành công trong một thời gian dài. Quá nhiều thành công,
thực ra, lại dẫn tới khó chỉ ra một thời đại hoàng kim thực sự. Với
Grant, thập niên 1960 nổi bật vì tràn ngập các bộ phim kinh điển. Tương
tự, Damon là một diễn viên tiêu điểm “vùng ven” từ cuối những năm 1990,
nhưng anh đã có một thời gian thành công dày đặc với diễn xuất tuyệt vời
như các diễn viên tiêu điểm.
Thập niên 2000 là thời của những
vai diễn thú vị của Damon bao gồm một trong những loạt phim hành động
hay hơn cả trong nhiều năm – bộ ba phim Bourne. Tuy nhiên, ngoài vai diễn Jason Bourne, những bộ phim đình đám khác của anh như loạt phim Ocean’s Eleven, The Departed, và True Grit
cho thấy anh chỉ là một phần trong dàn diễn viên, không phải ngôi sao
chính. Nếu anh có chút mê hoặc của Cary Grant, đã đến lúc đặt anh vào
tâm điểm của sự chú ý.
Cho tới nay, Robert Downey Jr. chỉ có một khiếm khuyết, ấy là khả năng
tiếp thị. Người đàn ông này quá “đắt hàng”. Anh là một diễn viên có tài
năng thiên bẩm, vui tính, điển trai và lôi cuốn nhất trong ngành hiện
giờ. Nhà sản xuất nào cũng muốn có anh trong phim của mình và sẵn sàng
trả khoản tiền kếch xù để có được anh. Khó mà gạt bỏ những vai diễn hào
nhoáng đó cho dù chúng thường kết thúc kiểu cách và chiều lòng khán giả
hơn thực chất.
Với một người đã từng dù ít dù nhiều phá hủy toàn
bộ sự nghiệp của mình cùng tất cả mọi thứ kèm theo với rượu và thuốc
lá; ắt hẳn anh không hề xem nhẹ cơ hội thứ hai để trở nên nổi tiếng và
giàu có. Anh không nằm trong danh sách này vì những nỗ lực gần đây của
mình. Tất cả chứng tỏ vị trí đỉnh cao của anh hiện nay. Anh được chọn
bất cứ dự án nào anh muốn, và Robert Downey Jr. đã chọn không gây ấn
tượng cho tới giờ. Anh ở trong top 5 vì tài năng hoàn hảo có thể đảm
trách hầu như bất cứ bộ phim nào, ngay cả Iron Man 2, và vì anh có thể xử lý số ít kịch bản khó nhằn. Trong mười năm tới, sẽ khó lòng xem anh theo cách nào khác ngoài một tiêu điểm.
Trẻ trung, có kinh nghiệm, tài năng, và nổi tiếng. Một công thức tuyệt
vời để thành công. Những tác phẩm đầu tiên của anh hầu như không khác so
với những năm đầu của Tom Hanks. Họ không làm cùng kiểu phim, nhưng
khuynh hướng thì giống nhau. Thành công vừa phải ở phòng vé và nổi tiếng
nhanh chóng với khán giả. Hanks hồi đó và McAvoy bây giờ chỉ bị kìm hãm
bởi kịch bản hoặc đạo diễn nhàn nhạt, song với hai bộ phim viễn tưởng Atonement và The Last King of Scotland cùng bộ phim đình đám thuộc dòng phim trào lưu – X-men phần mới, McAvoy có vẻ sẵn sàng tiến lên.
Nếu
khôn khéo hơn có lẽ tôi sẽ xem xét đặt anh ấy ở vị trí cao hơn. Anh ấy
được công chúng yêu thích, không bao giờ làm mất lòng ai, nhưng sức hấp
dẫn của anh đối với quần chúng thân mến khiến người ta lo ngại. X-Men: First Class và Wanted (dù ở mức độ ít hơn) là những bộ phim hay, song đó là loại vai biến bạn thành Hugh Jackman hay Christian Bale.
Sidney Poitier, Jack Nicholson, Robert De Niro, và Tom Hanks có điểm
chung nào ngoài việc là diễn viên tiêu điểm? Mỗi người họ đều giành được
một giải Oscar trong nửa đầu thời kỳ là diễn viên tiêu điểm. Colin
Firth đã thoát khỏi tình trạng được đề cử hết lần này đến lần khác khi
đề cử cho vai diễn trong The King’s Speech mới đây rốt cuộc đã
mang về cho anh giải Oscar. Với giải thưởng đáng chú ý này, anh đang ở
một trong những vị thế tốt nhất đối với bất kỳ diễn viên nào để nhận
được những vai diễn hay đưa anh tới tương lai có thể dự đoán trước.
Firth
cũng có thể tương tự như Tom Hanks. Thậm chí còn hơn James McAvoy.
Trong bước đầu sự nghiệp của Firth, anh chuyên về phim hài lãng mạn nhẹ
nhàng. Thể loại thường cho thấy anh tỏa sáng trong một căn phòng tối
khác. Với Hanks, Philadenphia đã nâng anh ra khỏi việc bị đóng
khung vào các vai hài xưa cũ giống nhau trong suốt sự nghiệp. Bộ phim
đem lại cho anh sự tín nhiệm để vươn tới những vai diễn thử thách hơn mà
anh bị từ chối lúc ban đầu. Firth gần giống Hanks cả về sự lôi cuốn –
yếu tố chính làm nên sự nổi tiếng của anh – và tài năng.
Có vẻ đã
tới lúc làm rõ khái niệm diễn viên tiêu điểm. Đây không phải là vùng
cao nguyên Scotland. Có thể (và thường là) có nhiều hơn một diễn viên
tiêu điểm, và với tình trạng sự nghiệp hiện giờ Colin Firth có thể là sự
đặt cược an toàn nhất cho việc trở thành một diễn viên tiêu điểm của
thập kỷ này...
Nhưng ai cũng biết Firth là một ngôi sao. Khó mà bỏ qua anh nếu tiềm
năng của anh tỏa sáng. Danh sách này nhằm hướng dẫn khán giả xem rạp
hiểu biết, những người không muốn bỏ lỡ gương mặt lớn tiếp theo sẽ tới
ngay sau đây. Các bạn, những người hiểu biết, chỉ cần biết một cái tên
thôi – Michael Fassbender. Michael Fassbender sẽ trở nên vĩ đại, vô cùng
vĩ đại. Bất kỳ ai từng gặp anh có thể nói anh sẽ là một thế lực phải kể
đến trong nghề diễn xuất những năm tới đây.
Từ màn khắc họa vững
vàng nhà hoạt động chính trị Cộng hòa Ireland cuốn hút đầy khao khát
trong bộ phim đầu tay ấn tượng của Steve McQueen III Hunger tới diễn xuất nổi bật trong vai Magneto thời trẻ trong X-Men: First Class
năm nay, Fassbender gây ấn tượng với bất kỳ ai và tất cả mọi người từng
ngừng lại để dành thời gian ca tụng cái tên kỳ lạ của anh, song điều
ngăn cản siêu tài năng Michael Fassbender giành vị trí thứ nhất trong
danh sách này là kẻ thù tồi tệ nhất của bất kỳ ai: thời gian.
Fassbender
không phải là loại xuất sắc trong thời gian trên màn ảnh có hạn của
mình. Chúng ta biết anh chắc chắn sẽ làm nên những điều to tát, nhưng
chỉ với số ít phim trong tay và khá ít sự ghi nhận của công chúng cho
tới thời điểm này, khó mà nghĩ rằng anh nhận được cùng số cơ hội mà
những người khác trong danh sách này chắn chắn sẽ nhận được.
Song
ngay cả những cơ hội hạn chế cũng không thể làm chậm sự vụt sáng rõ
ràng của Fassbender. Anh quá xuất sắc trong mọi tác phẩm mà anh góp mặt
cho tới nay. Bộ phim tiếp theo của anh có thể do M. Night Shyamalan đạo
diễn và người viết bài này vẫn sẽ đi xem tác phẩm đó ở rạp. Chà, nghĩ
lại, có thể tác giả bài viết sẽ mướn đĩa về xem, hay, tốt hơn là, chờ
xem trên truyền hình cáp.
Bài học ở đây không phải là Michael
Fassbender có những giới hạn; không ai có thể cứu M. Night Shyamalan
khỏi chính bản thân anh ta, ngay cả Michael Fassbender, nhưng với bất kỳ
dự án nào khác, ta không phải mong chờ bàn tay của vua Midas chạm vào.
Fassbender là vàng.
Có một bộ phim đã khiến mọi người đánh giá thấp Ryan Gosling trong gần một thập kỷ, đó là The Notebook. Bộ phim cảm động và công thức. Phụ nữ thích, còn đàn ông thì ghét. Mọi người đùa vui về The Notebook, nhưng từ khi phim phát hành Gosling đã làm việc chăm chỉ với kỹ năng của mình.
Sự nghiệp điện ảnh của anh có nhiều điểm tương tự với Leonardo DiCaprio. Leo tham gia Titanic
hồi những năm 1990. Tác phẩm này khiến anh cực kỳ nổi tiếng với một
trong những đám đông xem phim lớn nhất – bao gồm thiếu niên và thanh
niên. Tuy nhiên, anh ghét ảnh hưởng của bộ phim đối với sự nghiệp của
mình. Trong năm năm, anh hiếm khi diễn vì chỉ được mời những vai diễn
tình cảm lãng mạn cùng kiểu với bộ phim bom tấn siêu khủng do James
Cameron đạo diễn. Số ít bộ phim anh tham gia nhỏ và không mấy triển
vọng.
Anh còn tư tưởng kén chọn và từ chối đóng những vai rập khuôn. Tới năm 2000, Leo có được những cơ hội mà anh đang chờ đợi với Catch Me If You Can và Gangs of New York. DiCaprio không bao giờ nhìn về quá khứ. Giờ đây Gosling cũng đang làm điều tương tự.
Hai năm qua đánh dấu sự nổi lên chớp nhoáng và hoành tráng của Gosling. Anh chứng tỏ mình trong làng phim độc lập từ The Notebook, và bắt đầu hưởng lợi từ đó. Năm ngoái anh gây chú ý ở Oscar với vai diễn trong bộ phim tình cảm lay động mạnh mẽ Blue Valentine. Tháng 9 vừa qua, anh ăn mừng bộ phim hành động nghệ thuật Drive,
bắt đầu phát hành rộng rãi chưa từng thấy. Gosling có thể không có
nhiều lời thoại nhất trong bộ phim đó, tuy nhiên anh được so sánh với
những người như Clint Eastwood và Steve McQueen vì sự khắc họa thú vị
một tài xế đóng thế vô danh.
Cuối năm, thử thách thực sự sẽ đến.
Chúng ta chỉ có các đoạn phim xem trước và số lượng hạn chế những bài
bình luận để dõi theo, nhưng The Ides of March không nghi ngờ gì sẽ là điểm tới hạn trong sự nghiệp của Ryan Gosling theo cách này hay cách khác. Mặt khác, Ides
có thể không gây được ấn tượng. Một màn trình diễn nổi bật có thể chìm
khuất trong một bộ phim không ấn tượng khác, hay (và tôi không cho là
điều này sẽ xảy ra) diễn xuất của anh không thể nổi bật, và có lẽ cuối
cùng anh chỉ là một diễn viên bình thường trong dàn diễn viên phim quảng
cáo đồng hồ Rolex.
Mặt khác, nếu bộ phim thành công chúng ta có
thể chứng kiến anh nổi lên như một đỉnh cao bất ngờ của mùa giải thưởng.
Một màn trình diễn nổi bật trong dàn diễn viên ấn tượng và tất cả sự
cường điệu đằng sau nỗ lực viết kịch bản/đạo diễn/diễn xuất thứ hai của
George Clooney sẽ đúng là kỳ tích. Quan trong nhất là bộ phim này sẽ mở
ra những cánh cửa cho Gosling. Những cánh cửa sẽ làm nên những Raging Bulls, Saving Private Ryans, và Inceptions của tương lai gần. Ryan Gosling là người để bạn dõi theo ngay bây giờ - cho dù bạn không hay biết.
Dịch: © Xuân Hoa @Quaivatdienanh.com
Nguồn: WhatCulture!
Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên
Facebook
của chúng tôi