Giống như phiên bản Mỹ năm 1957, tác phẩm có các diễn viên kỳ cựu đóng
chính. Một điểm tương tự nữa là, nếu phiên bản Mỹ là phim truyện đầu tay
do Sidney Lumet đạo diễn, thì
12 Citizens là phim điện ảnh đầu
tiên của đạo diễn sân khấu Từ Ngang. Tác phẩm đoạt giải Marco Aurelio
Prize tại Liên hoan phim quốc tế Rome 2014. Nhiều người trong dàn diễn
viên là các diễn viên sân khấu giàu kinh nghiệm.
Trong khi
12 Citizens
duy trì cùng cốt truyện cơ bản và cấu trúc phòng xử án của bản phim
gốc, tác phẩm có những thay đổi để phản ánh sự khác nhau giữa hệ thống
luật pháp của Mỹ và Trung Quốc.
Áp phích phim 12 Citizens
Phim diễn ra trong một phòng xử án mô phỏng ở một trường luật tại Trung
Quốc. Thành viên ở đây là các sinh viên luật thi trượt, được trường yêu
cầu “xét xử” một vụ án, dựa trên một vụ án có thật về một người giàu có
giết cha.
Bồi thẩm đoàn bao gồm cha mẹ các sinh viên luật.
Sự
thay đổi này – trong bản phim gốc, các hội thẩm ở trong một phiên tòa
thật sự thảo luận về việc người đàn ông này có đáng bị tuyên án tử hình
vì tội giết người hay không – làm giảm những rủi ro và bỏ bớt nhiều căng
thẳng trong tác phẩm.
Trong khi đó, bộ phim hơi áp đặt trong nỗ
lực đem đến một câu chuyện ngụ ngôn cho xã hội Trung Quốc hiện đại qua
12 nhân vật chính gần như khuôn mẫu.
Một viên bồi thẩm là tài xế
taxi thô kệch có mối quan hệ tồi tệ với chính con trai mình khiến anh
kiên định ủng hộ việc tìm kiếm tội lỗi của “bị cáo”. Anh đại diện cho
những người vật lộn dưới đáy xã hội. Một người khác là chủ bất động sản
giàu có với gia tài khiến các thành viên bồi thẩm đoàn khác thèm muốn.
Anh tham gia bồi thẩm đoàn để giúp “con gái nuôi”, từ lóng chỉ tình nhân
ở Trung Quốc, và đại diện cho lớp nhà giàu mới nổi ở Trung Quốc.
Cảnh trong phim
Một viên bồi thẩm khác là kẻ lêu lổng có kiểu tóc kỳ dị và quần áo quái
lạ. Anh từng ngồi tù oan nên khăng khăng rằng công lý phải được thực
thi. Một nhân viên bảo vệ trường đại học mơ ước đến trường luật cũng ở
trong bồi thẩm đoàn. Anh đại diện cho những người thuộc tầng lớp thấp
hơn khao khát vươn lên nấc thang xã hội.
Vì phán quyết cuối cùng
rõ ràng đối với khán giả, sức hấp dẫn chính là theo dõi những nhân vật
khác nhau tranh luận. Tuy nhiên, biến cố cuối phim diễn ra vụng về,
khiến toàn bộ tác phẩm rốt cuộc là trải nghiệm không thỏa mãn.
Dưới đây là bình luận của một số khán giả.
Ren Kaiwen (21 tuổi, sinh viên):
“Tôi
nghĩ đây là một bộ phim nội địa xuất sắc. Tôi rất háo hức chứng kiến 12
diễn viên sân khấu kỳ cựu trong một bộ phim. Không có nhiều dựng cảnh.
Toàn bộ câu chuyện diễn ra trong một căn phòng kín, ẩm thấp. Tác phẩm
dựa hoàn toàn vào lời thoại. Tôi nghĩ chỉ có diễn viên sân khấu mới diễn
được. Tôi hy vọng sẽ có nhiều phim Trung Quốc chuyển thể từ các tác
phẩm kinh điển theo cách này.”
Cảnh trong phim
Li Huijie (22 tuổi, sinh viên):
“Tác phẩm thú vị hơn nhiều so với tưởng tượng của tôi. Có 12 người với 12 tính cách rõ ràng. Dù là bản chuyển thể của
Twelve Angry Men,
phim bao hàm nhiều vấn đề xã hội ở Trung Quốc, và rất chân thực. Phim
khuyến khích chúng ta suy nghĩ độc lập và theo đuổi sự thật, điều này vô
cùng quan trọng trong xã hội ngày nay.”
Xi Yuling (49 tuổi, nhân viên văn phòng):
“Tôi đã xem
Twelve Angry Men. So sánh hai bộ phim, tôi nghĩ khác biệt lớn nhất là biến cố cuối phim, ở bản phim gốc có vẻ tự nhiên hơn nhiều.”
Dịch: © Xuân Hoa @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Global Times