Tin tức

Cần bao nhiêu phần não bộ để thưởng thức Lucy của Scarlett Johansson

07/08/2014

Tác giả bài này đoán (hy vọng?) rằng bạn đủ thông minh để biết rằng tiền đề cho bộ phim hành động giật gân mới nhất của Luc Besson Lucy – nội dung về những con người chỉ dùng 10% não bộ – là một thứ vô nghĩa thuần Hollywood.

Scarlett Johansson (giữa) vào vai người vận chuyển ma túy cho một băng nhóm Đài Loan

Nhưng tại sao những thứ làm người ta khó chịu như sự thật khoa học và hiểu biết thông thường lại chen vào lúc vui vẻ chứ? Thế nên, hệt như Limitless (2011), Lucy đặt ra một thí nghiệm tư duy với ý niệm cao siêu: thử tưởng tượng ta có thể làm gì khi sử dụng 100% não bộ?

Scarlett Johansson vào vai một cô gái mang tên Lucy, sinh viên Mỹ ở Đài Bắc không hề biết rằng mình bị biến thành người vận chuyển ma túy cho một băng nhóm Đài Loan buôn lậu CPH4, một loại ma túy mới kích thích chức năng não (đúng, hệt như Limitless). Nhưng chính những kẻ xấu xa đó lại đá vào bụng cô rất nhiều lần, làm vỡ bọc hàng và biến Lucy trở thành siêu nhân siêu thông minh. Và đó là lúc mọi chuyện thực sự trở lên điên khùng.

Và bởi vì bất cứ bộ phim nào mà có một nhân vật nghe lén điện thoại di động với đôi bàn tay không chống đỡ rất cừ trước những chỉ trích, sau đây là chỉ dẫn giúp bạn tính ra cần bao nhiêu sức mạnh trí tuệ để thưởng thức tác phẩm khoa học viễn tưởng ngớ ngẩn một cách khác thường của Besson.

Bạn cảm nhận thế nào về Scarlett Johansson?

Bỏ qua những chi tiết khoa học vô nghĩa dễ dàng bị bóc mẽ, đây chính là phép thử giấy quỳ thực sự của bộ phim. Bởi dù Besson luôn có cách với các nữ anh hùng bá đạo, Lucy liệu có hiệu quả với bạn hay không trực tiếp dựa trên vai Johansson. Ta hẳn đã biết cô có thể đóng phim hành động, ta cũng biết cô là diễn viên đáng mặt giải thưởng, nhưng phải có kỹ năng hiếm thấy mới có thể thể hiện được cả hai cùng lúc. Và có lẽ phần khó tin nhất của Lucy đến từ cảnh mở đầu của Johansson với Mr. Jang (Choi Min Sik của Oldboy) và thấy rõ diễn xuất chân thực sự của cô, thay vì chỉ gọi ai đấy vào vai rồi trả tiền công. Thay thế cô bằng bất cứ ai khác thì Lucy sẽ không hay gần bằng, hoặc thậm chí có thể không hay tẹo nào. Nói cách khác, thật khó tưởng tượng diễn viên nào khác có thể bật ra một đoạn độc thoại liên tục về âm thanh của xương mình đang phát triển, hay nói với mẹ mình rằng cô có thể nhớ “hương vị của sữa mẹ trong miệng con.” (Và đúng thế, đó là một lời thoại trực tiếp.)

Liệu bạn có chấp nhận giá trị danh nghĩa ở bất cứ điều gì Morgan Freeman nói?

Nói cho công bằng, thanh điệu êm ái của người đàn ông này có thể làm cho chúng ta tin gần như bất cứ thứ gì, vì thế Besson khôn khéo kết nạp Freeman và sự nghiêm túc của ông vào để thủ vai chuyên gia khoa học của bộ phim, buộc ông phải thực hiện phần lớn những công việc nhọc nhằn của kịch bản trong suốt một bài giảng giải thích những sức mạnh siêu nhiên khác nhau (như điều khiển tâm trí) có thể đến từ việc giải phóng hơn nữa trí óc của chúng ta. Có nghĩa là Lucy cuối cùng cũng tiến tới bài trắc nghiệm xem chúng ta có thể chứng kiến Freeman lảm nhảm những điều vô nghĩa mà vẫn tin sái cổ. Cảnh báo: Chuẩn luôn, chúng ta sẽ tin.

Morgan Freeman (trái) và Scarlett Johansson

Bạn có muốn xem The Tree of Life được hình dung lại thành một phim hành động?

Chỉ cần thay những đoạn hồi tưởng của Brad Pitt bằng những cảnh Scarlett Johansson bắn người, còn không thì tất cả đã có rồi, từ sự dẫn truyện cầu kỳ liên quan đến thuyết hiện sinh về bản chất của con người tới vụ nổ Big Bang và hiệu ứng CGI tồi tệ thời tiền sử. Chắc chắn, đây hoàn toàn có thể là phim hạng B, nhưng là một bộ phim với tham vọng rất lớn, đó là lý do tại sao Lucy thường xuyên buông câu thoại như “Chúng ta không bao giờ thực sự chết” giữa cuộc rượt đuổi bốn bánh, không chừng để khán giả cảm thấy khá hơn về tất cả những thiệt hại vui vẻ không chủ ý mà cô tạo ra. Dù thế nào, khả năng cao là bộ phim này ban đầu được chào mời với cái tên “Tree of Life gặp Crank.”

Bạn có quan tâm nếu các nhân vật cũng chẳng hiểu điều gì đang diễn ra hơn bạn?

Miễn là ta tiếp tục với những đánh giá sơ sài ở đây, khá là an toàn khi nói rằng ít nhất 75% Lucy chỉ là những cảnh phản ứng của mọi người nhìn cô với cái vẻ hoang mang trên gương mặt họ. Thực sự, “làm mặt lúng túng” có vẻ như là toàn bộ mô tả cho công việc của Amr Waked khi vào vai cảnh sát về sau trở thành cộng sự giả mạo của Lucy. Bề ngoài, bộ phim mở ra như kiểu một phim ly kỳ trả thù, nhưng vấn đề là, khi bạn có một nhân vật theo nghĩa đen có thể làm mọi thứ mà cô đặt tâm trí vào, chẳng còn gì nhiều nhặn để tạo ra nguy hiểm hay kịch tính, được kiểm chứng bởi một cảnh “đánh nhau” tài tình ở giữa phim hóa thành như một đoạn kịch câm. Điều tốt nhất những người khác có thể làm chỉ là nhún vai và chờ xem cô ấy sẽ làm việc điên khùng gì tiếp theo.

Đạo diễn Luc Besson

Lỗ hổng cốt truyện ảnh hưởng thế nào đến bạn?

Vì một vài lý do, hoàn toàn dễ chấp nhận rằng giải phóng hơn 20% não bộ có thể đem tới cho bạn sức mạnh để quay ngược thời gian và mọc xúc tu, nhưng đâu phải bọn người xấu trong phim đưa cho Lucy vé máy bay và bảo cô lên đường, sau đó lại nhốt cô lại mà không có lý do rõ ràng rồi thụi liên tục vào cái dạ dày chứa đầy thuốc của cô. Trí tuệ quả là thứ hài hước.

Dự đoán Lucy sẽ kiểm chứng giới hạn chịu đựng của bạn cho những thể loại nhảy cóc logic như thế này, nhưng may thay, Bensson cũng thêm vào một ít thủ pháp nghệ thuật để giúp khán giả trụ lại, từ phần đồ họa cho thấy sức mạnh trí não hiện thời của Lucy đến cắt sang cảnh thiên nhiên về những con báo săn mồi để không có bất cứ mơ hồ gì về điều đang diễn ra. Lucy hay nhất khi hài lòng với việc lố bịch một cách rõ ràng, và khi chẳng là gì hơn 90 phút hài hước ngớ ngẩn, đây là một trong số ít phim mùa hè không sỉ nhục trí thông minh của bạn nhằm đưa ra sự sắp đặt.

Dịch: © Ngô Bình @Quaivatdienanh.com
Nguồn: Moviefone


Hãy chia sẻ ý kiến của bạn về bài viết này trên Facebook của chúng tôi